Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013

MƯA HẠ

MƯA HẠ

vịn cớ băng đường tránh gió mưa
hình như ngấn lệ ngận ngừ chua
anh biết tim em còn vương vấn
tháng sáu mưa sầu ngập lối xưa
-
cảm xúc ngày nao còn không đấy
mặc dầu nặng hạt mưa ngập lầy
mọi ngã mọi đường như sóng vổ
tình mộng ban đầu vẫn ngất ngây 
-
mây thương bay mãi tận chân mây
nọ rảnh cheo leo giỏ xẻ cây
biển tình sóng vổ nhòa tim nát
còn lại tình anh với tym gầy 
-
mưa hạ tháng sáu sóng dậy lòng
hồn thơ nặng nợ em biết không
tháng sáu có dù mưa buốt lạnh
tình anh vẫn đợi lúc trời trong 
-
hạ buồn ngập lệ tình man mác
cánh phượng nhạt màu tim nát tan
em đi sang chốn tình hư ảo
tháng sáu mưa buồn khóc ve than
-
tháng sáu mưa sầu mưa tầm tả
mưa hạ buồn vội vả đi hoang
hạt mưa nhòe ươn ướt mắt nàng
bong bóng nổi rồi tan dòng nước
-
con đường xưa như quen nhịp bước
hàng me si gió lướt lá rơi
tiếng ve kêu ảo nảo không lời
chung dù nhỏ làn hơi ấm áp
-
mưa tháng sáu gió giông bảo táp
trái tim ta tháng chạp đông hàn
cùng chung ô cạnh với đài trang
trăm nổi nhớ miên mang mưa hạ
-
phút chia tay nổi buồn tàn tạ
từ biệt trường xót dạ trong tim
ngày bao ngày da diết cánh chim
bay đất lạ nhấn chìm tâm thức
-
mưa tháng sáu day dưa chẳng dứt
hạt mưa bay ray rức người xa
tận đáy lòng tìm ẩn ngấn hoa

ngày hội ngộ âu là biền biệt

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2013

NHỚ NGƯỜI XƯA

NHỚ   NGƯỜI   XƯA

xứ xa mong ngóng bóng hồng
 chập chờn cánh võng chao lòng người thương
dư âm hương ái vấn vương
hè về phượng nở sân trường mơ hoa

 đây đâu hình bóng người ta
 nhạt nhòa ký ức nắng tà lung linh
ve kêu gợi ảnh người tình
 một tà áo trắng tim mình nhói đau

thắng năm mưa gió phủ màu
 xác xơ phượng thắm má đào xa khơi
 giọng ai trầm bổng chơi vơi
 đây tôi lưu nhớ khó rời giai nhân

 hạ sầu môi nhạt hôn tân
 tình sầu day dứt cung đàn dở dang
từ ngày em bước sang ngang
 ngôi làng quê nhỏ còn ta với sầu

 bên người hạnh phút trăng sao
 còn tôi tim vở thành đôi bẻ bàng
gió xa thổi nhẹ hương nàng
 tôi ôm lấy gió mơ màng người thương

một mình với chữ tơ vương
mảnh mai sợi nắng nhở nhường giai nhân
 gửi lên môi gió hôn tân
để vơi bao nổi bâng khuâng nhớ nàng

 mong rằng tình đẹp sao ngàn
 để thương để nhớ lên làn môi xinh
bẻ bàng bóng thỏ chập chình
 ngở ngàng tan tác dáng hình em đâu

 xứ người da diết héo sầu
bên kia đầm ấm còn tôi ngậm hờn
 lời thơ đọng ướt sương hôm
nhặt sầu tim nhói tôi ôm tình sầu

Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

ANH TRỞ VỀ

ANH   TRỞ   VỀ

anh trở về nổi lòng ô thước
hạt mưa ngâu lệ ướt bờ mi
đàn quạ kia có tội tình chi
làm cầu nối chàng ngưu nàng chức  

-
anh trở về ngậm ngùi bức rức
giữa hồn anh ngày ấy tình em
một chiều sâu quá khứ dày đen
tà áo tím tóc dài  ký ức  

-
thầm tiếc nuối trãi dài nét mực
 loang máu hồng màu hoa phượng đỏ
mái trường xưa người yêu bé nhỏ
ta giả từ dứt bỏ tòng chinh
-
 đời thư sinh khoát màu áo lính
đem an lành thành phố bính an
chuông nhà nhà đổ nhịp ngân vang
 người trai trẻ sa tràng đuổi giặc
-
 trăng biên thùy lạnh lùng không sắc
gió hạ sầu  se thắt  nguồn tim
mơ trở về màu tím hồn nhiên
em trinh trắng diệu hiền xa thẩm
-
  gìn giang sơn hậu phương yên ấm
trong có em và lắm người thân
dầu hy sinh tôi cũng chẳng cần
da sạm nắng tình yêu vẫn nở
-
 rừng đêm khuya dế trùng than thở
hạ đã qua thu nhở lạnh lùng
thương dĩ vãng biền biệt tình chung
để hoa  súng nảo nùng mắt ngọc  
-
nhớ người thương sương đêm chợt khóc
hoài bóng củ nắng mai chia sầu
chiến tranh mi biến cải chia phôi
rêu phong lại tim tôi đen thẩm
-
 rừng biên khu  một chiều  đêm sẩm
 hận quân thù căm giận sài lang
 gây chiến tranh chia cách ta nàng
 sầu quan tái ngút ngần khí tiết
-
 anh trở về môi hồng mắt biếc
dáng trang đài trinh khiết thơ ngây
 khi hòa bình hạnh phúc vui thay
 hoa phượng đỏ tim ray xum hợp