Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

con đường

con đường

con đường xưa thuở còn cấp sách
nó nhỏ mòn ì ạch bùn trơn
nhưng kỹ niệm những lúc dỗi hờn
từng trái ổi xoa cơn hờn giận

còn đường nầy mỗi ngày đôi bận
như thân quen quanh quấn chân ta
ngõ về nhà dầu chẳng có xa
ta cứ kéo nó dài ra mãi

ngày hôm nay hai ta hoàn khải
bước phong vân hội trãi lối hoa
đường em đi bên cạnh người ta
mong anh có bên em sao được

anh cũng mong đường em chung bước
nghẹn ngào tim vô phước bơ vơ
để con tim trăn trở thẩn thơ
đêm dài tận ngẩn ngơ hối tiếc

đường em đi hoa xinh biên biếc
bướm lượn lờ xao xuyến cành xuân
chữ côi cút nghi ngại bâng khuâng
em mảnh tiến đường gần hạnh phúc

anh mong cầu đường mang ánh chúc
soi sáng lòng những lúc không anh
dầu nay tay chẳng tay đành
nhưng mãi mãi đưng phai anh nhé

họa vần thơ với người cặn kẻ
đường có dài nay lẻ bóng đi
gạt nổi sầu loan đậm hàng mi
em mảnh tiến xá gì gai góc

đường phía trước có nhiều cơn dóc
gai go khó nhọc mới an khang
xin chúc em vẹn chữ đá vàng
đường phía trước gấm loan lụa trãi

em nhớ rằng anh không gió phải
lay cành xuân ngăn ngại em đâu
dầu trong tim vạn nổi âu sầu
hình bóng ấy phai phôi nào được

đường phía trước em đi san sẽ
bóng mây che mát mẻ đường về
con đường anh vạn nẻo sơn khê
nhiều dốc đá gồ ghề rêu mốc

nhiều những đêm anh thường trằn trọc
con đường nào thuở học cùng đi
giờ mổi người mỗi nẻo phân kỳ
đường phía trước rèm mi ngấn lệ
 

Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

GIÓ ĐÔNG

GIÓ ĐÔNG

nửa đêm giấc ngủ mơ hoa
ngờ đâu hương gió thoang qua bên rèm
vội vàng ôm gió dịu êm
hít hương gió ấm con tim ngạt ngào

gió nầy gió ở phương nào
gió xa xa thẳm rạt rào nhớ thương
gió ơi hương gió vấn vương
ôm vào xiết chặt say hương người tình

nhở hình lưu cảm bóng hình
môi kề môi gió men trinh ngất lồng
gió lồng mái tóc má hồng
hương thơm bát ngát trong lòng xuyến xao

nắm bàn tay gió nao nao
tình hoa phơi phới dạt dào đê mê
đông phong gió lạnh bay về
phảng trong bóng gió tái tê tim sầu

ngờ đâu gió lả qua cầu
gió đem ray rức ngắt câu nghĩa tình
nhìn kìa bóng gió điêu linh
tình hoa tan tác đôi mình chia xa

giờ là hương gió người ta
không còn hương gió nàng hoa thuở nào
gió buồn xót dạ thương đau
nhặt sầu theo gió hư hao trăng gầy

gió giờ khuất nẻo đường dài
vấn vương gió lả đọa đài hồn thơ
gió giờ lạc ngọn đơờng tơ
nhạt nhòa hương ái phai mờ gió lai

gió là gió đắng men cay
còn đâu bóng gió trang đài xa xưa
gió theo gió lạ đong đưa
gió tan tác lạnh gió chừa ngàn đau

đêm đông nghe gió lùa vào
nghe như ngàn ngọn chanh chua ngập tràn
không như gió thuở xuân sang
chỉ còn hư ảo canh tàn gió trôi
 

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

em muốn

em muốn

em muốn là trang giấy tinh anh
ghi lại bao lời yêu chân thành
để người ta đọc nghe vương vấn
để quấn hồn lên trái tim xanh 

em muốn là ca sĩ riêng anh
để hát lời yêu ngọt diệu thanh
khúc hát tình nồng trong nắng ấm
huyền ảo như sương sáng long lanh

em muốn là bờ cát phẳng phiêu
từng đêm hương biển ôm ấp nhiều
anh là cơn sóng lăn tăn ấy
vuốt nhẹ em yêu cát thiên kiều

em muốn em đẹp anh ngây ngất
dưới ánh trời trong má em hồng
em muốn anh là đất phải không
đất hiền trãi rộng tình muôn năm

em muốn chỉ mơ hạt mưa lành
đọng trên khóe lệ mắt long lanh
khuôn trăng đầy đặn hai má phím
là giọt kim cương của lòng anh

em muốn là biển cả mênh mông
đêm từng đêm anh sóng vổ lòng
ôm bờ cát em hôn thắm thiết
bù lại ngày mai biển xa không

em muốn linh hồn anh trao em
tim ngây thơ cùng mảnh trăng gầy
chữ chung tình em họa vào đây
trang fb kết giây tình ái

em muốn em trái tim nồng cháy
giữ hồn anh mãi mãi trong tim
dầu thời gian biến bảo vô nghiềm
anh vĩnh cửu trong tim em mãi

EM VÀ ANH

EM VÀ ANH


em là nổi nhớ mênh mông
còn anh con bướm ruổi rong vườn hồng
em là hạt nắng chiều đông
còn anh thảm cỏ bên dòng sông tương

em là sợi nhớ sợi thương
còn anh chiếc vỏng vấn vương lửa tình
em là một đóa hoa quỳnh
còn anh trăng sáng soi hình em yêu

em là thu cuối buồn hiu
còn anh ngọn gió đông chiều lâng lang
em là hương thoảng hoa lan
còn anh sương sớm chưa tan nắng lành

em là một ánh mây xanh
còn anh chiếc gió đưa cành luyến lưu
em là biển mộng thiên thu
còn anh lưu nguyễn ngục tù non thai

em là một ánh sao mai
còn anh sương sớm đắng cay đợi chờ
em là một cả rừng thơ
còn anh lạc lỏng bơ vơ rượu đào

em là hạt nhớ muôn màu
còn anh là cả sóng trào nguồn tim
em là trời thẩm trăng huyền
còn anh lướt nước dong thuyền sông mê

em là dáng ngọc tóc thề
còn anh say khước ê chề giai nhân
em là mật ngọt hôn tân
còn anh đọng lại cả vầng tương tư

em ơi chớ mĩm miệng cười
vì si em thế hồn như chết chìm
em về nhớ vớt hồn lên
cho duyên hai đứa vững bền bên nhau

em và anh nặng nghĩa trao
nên duyên cầm sắc anh hào thuyền quyên
đẹp thay tài nữ diệu hiền
phỉ nguyền kết tóc se duyên anh hào
 

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

MƯA ĐÔNG

MƯA ĐÔNG

tiết trời se lạnh lại mưa rơi
lạnh cả lòng tôi lạnh cả người
hạt mưa phất phất mang giá lạnh
ép buốt tim tôi nổi rả rời

bước vội ra sân nhìn mưa rơi
rì rào gió thổi chân trời tối
mưa mưa nặng hạt trút nổi sầu
nặng nhẻ tình ta nước tràn sân

bong bóng chập chờn theo nước trôi
vở tan rồi nổi cứ vậy thôi
như vở tim tôi bong bóng ấy
em hiểu chăng em nổi lòng tôi

mưa thu xô lá phất phất rơi
nay lại mưa đông lá chơi vơi
nắng thẹn không thương nàng mưa nửa
lạnh lùng anh nắng trốn chân trời

nơi xa xứ lạ ai trăn trở
giấc ngủ nồng say hay hửng hờ
hạt mưa lạnh giá lòng lử khách
buồn không cô quạnh len cỏi mơ

nơi đây mờ mịt trong cơn mưa
chỉ có tim sầu trước dậu thưa
thở dài mong gió mang hơi ấm
cho mưa tạnh ráo giữa ngày trưa

hơi lạnh mưa rơi lòng tan rả
tan từng bong bóng mãi tận xa
tan nát trái tim tôi se buốt
tan cả hồn thơ mộng bướm hoa

bửa ấy mưa rồi mưa lại mưa
nàng thơ ởm hỏi còn hay chửa
hoa bưởi hương lan ngát cỏi trời
cỏi tình quạnh quẻ hạt mưa thưa

mưa đông lạnh lẻo lòng tan nát
tim tôi buốt giá bất giác hờn
nhớ em nổi nhớ nổi từng cơn
theo hạt mưa rơi tận bể ngàn

sáng nay tôi dậy dường trể lắm
một tối mưa đông lạnh rét căm
ra vườn chợt thấy hoa bưởi rụng
bát ngát hương thơm tim tối tăm

lệ mắt rơi theo cơn mưa đó
chan hòa theo gió tận trời xa
gởi hồn ai đó lời tri kỷ
hạt mưa đông nọ nhớ ai là...

mơ người đêm mưa

mơ người đêm mưa

anh biết em hẹn anh đến ngay
ví dầu biển cả núi sông dài
nổi nhớ hằng đêm tâm thổn thức
yêu em anh chẳng đắm say ai 

nhà ấy nhà ai cách rừng mai
nhớ lắm nhớ nhiều ai biết hay
lòng anh thương ấy dồn đầy phổi
muốn thở hơi dài nổi nhớ bay

mỗi khi trở gió anh buồn lắm
ôm gió vào lòng môi thắm môi
hương gió ngở ngần hương tình tôi
ghì chặt vào tim vạn nổi sầu

đông về em có lạnh không em
nhớ khép tình ta bên ánh đèn
trang thơ trải rộng quen mắt đọc
nhạt nhòa hai chữ love em

vịn cớ băng đường tránh gió mưa
hình như ngấn lệ ngận ngừ chua
anh biết tim em còn vương vấn
chẳng rức hình ánh ở xó thừa

cảm xúc ngày nao còn không đấy
mặc dầu nặng hạt mưa ngập lầy
mọi ngã mọi đường như sóng vổ
tình mộng ban đầu vẫn ngất ngây

mây thương bay mãi tận chân mây
nọ rảnh cheo leo giỏ xẻ cây
biển tình sóng vổ nhòa tim nát
còn lại tình anh với tym gầy

qua blog rồi quen nhau trên blog
hồn thơ nặng nợ em biết không
xứ nọ có dù mưa giá lạnh
tình anh vẫn đợi lúc trời trong

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

GIỌT ĐÔNG SẦU 1

GIỌT ĐÔNG SẦU 1


giọt thơ ai oán nảo nùng
đêm đông sương lạnh mưa phùn giá băng
nổi lòng bày tỏ cùng trăng
giọt sầu vương má cũng bằng giọt thương

giang đầu cách bến sông tương
ngọc thơm hoa bưởi má hường ngất ngây
thoảng giờ suối tóc vờn mây
nụ cười hàm tiếu đắm say tim nầy

tình xưa ong lả bướm chầy
nửa vầng trăng vở tháng ngày nhớ nhung
dầu nay xa cách nghìn trùng
dây tơ lở đứt tình chung phủ phàng

chiều đông mây tím giăng ngang
ngậm ngùi xa cách ta nàng thảm đau
mộng vàng tan vở hư hao
sổ lồng con sáo bay cao cuối trời

đắng cay cam chịu rả rời
tình say một cõi quên thời tái tê
người đi chiều lở đông về
còn người ở lại đọa đài đớn đau

phải lòng nhau thuở đông nào
hai ta thương nhớ rạt rào hương xưa
đã yêu hơn bát nước dừa
gừng cay muối mặn ngày vừa sẽ chia

đã từng lệ đắng đêm khuya
bao nhiêu kỹ niệm đường vìa có nhau
chung lòng thương nhớ ngọt ngào
tình ta đẹp tợ chiêm bao giữa đời

kể từ bướm lạ vườn mơi
sắc hoa dường nhở quen hơi bướm tình
canh tàn trăng xế vọng hình
đông nay nàng đã chiết kinh xứ người

trời in mây biếc gió lơi
tình tan trăm mảnh chơi vơi cõi lòng
niềm riêng rời rả tiết đông
qua cầu con sáo sổ lồng bay cao
 

giọt đông sầu 2

giọt đông sầu 2

muộn màng muôn nổi đớn đau
chữ chờ anh gửi trăng sao bể ngàn
đông nay cánh nhạn lạc đàng
chơ vơ ngọn gió phụ phàng xót xao

vu vơ ngọn gió rì rào
sương vương ngấn lệ hạt nào vương mi
đông xưa bao nổi mê si
lá hoa quấn quít rù rì gió đông

biết rằng em đã có chồng
thuyền em tách bến dòng sông hai bờ
hồng nhan da diết tim chờ
hạt sầu trăng khuyết sao mờ hắt hiu

tình ta tan vở ngậm ngùi
nghe đau đau điếng ngược xuôi cánh chuồng
như trăm ngọn gió đông buồn
hạt thương lắm nổi tự nguồn trào dâng

chén say hồn chếch lâng lâng
lời thơ đọng rớt trong ngần giọt thương
lòng ai tợ bãi chiến trường
ngày nào êm ai nay dường nát tan

bây giờ em đã sang ngang
mà sao cứ nhở như là của anh
đông trao lòng bấy chơn thành
muốn bồng muốn bế một cành hoa tiên

đông về vương nổi u phiền
nhánh hồng chiết gửi bên miền xa xôi
nụ hoa tơi tả héo sầu
tình ta tan vở bèo trôi giữa dòng

đông nay tợ nhở bảo giông
con tim buốt giá má hồng xót xa
em vui hương lửa người ta
còn ai ray rức canh tà đêm đông