Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012

GIÓ ĐÔNG

GIÓ   ĐÔNG
nửa đêm giấc ngủ mơ hoa
ngờ đâu hương gió thoang qua bên rèm
vội vàng ôm gió dịu êm
hít hương gió ấm con tim ngạt ngào

gió nầy gió ở phương nào
gió xa xa thẳm rạt rào nhớ thương
gió ơi hương gió vấn vương
ôm vào xiết chặt say hương người tình

nhở hình lưu cảm bóng hình
môi kề môi gió men trinh ngất lồng
gió lồng mái tóc má hồng
hương thơm bát ngát trong lòng xuyến xao

nắm bàn tay gió nao nao
tình hoa phơi phới dạt dào đê mê
đông phong gió lạnh bay về
phảng trong bóng gió tái tê tim sầu

ngờ đâu gió lả qua cầu
gió đem ray rức ngắt câu nghĩa tình
nhìn kìa bóng gió điêu linh
tình hoa tan tác đôi mình chia xa

giờ là hương gió người ta
không còn hương gió nàng hoa thuở nào
gió buồn xót dạ thương đau
nhặt sầu theo gió hư hao trăng gầy

gió giờ khuất nẻo đường dài
vấn vương gió lả đọa đài hồn thơ
gió giờ lạc ngọn đơờng tơ
nhạt nhòa hương ái phai mờ gió lai

gió là gió đắng men cay
còn đâu bóng gió trang đài xa xưa
gió theo gió lạ đong đưa
gió tan tác lạnh gió chừa ngàn đau

đêm đông nghe gió lùa vào
nghe như ngàn ngọn chanh chua ngập tràn
không như gió thuở xuân sang
chỉ còn hư ảo canh tàn gió trôi

2 nhận xét:

  1. trời đông chuyển gió lạnh lòng
    mưa đông nặng hạt bềnh bồng bóng trôi
    từ ngày hai đứa chia phôi
    nhìn đâu cũng thấy nổi sầu giăng giăng
    .
    lệ buồn thấm ướt gối chăng
    đêm đông trở gió ngở rằng hình em
    hoa quỳnh chỉ nở nửa đêm
    gừng cay chỉ biết trong tim nghẹn ngào
    .
    nhớ câu muối mặn sóng trào
    trăng soi đôi bóng hôm nào còn đây
    gió đông lồng tóc mây bay
    lồng len khuy áo trăng lay má hồng
    .
    em là biển cả mênh mông
    anh như cánh bướm lượn vòng bên hoa
    người đi đi mãi mãi xa
    chiều đông nắng nhạt riêng ta nhặt sầu
    .
    cánh chim khuất núi xa xôi
    người đ mang cả tình đầu theo luôn
    nổi niềm năm tháng dập dồn
    chén khuya rượu đắng ngỏ hồn phân vân
    .
    âu là duyên số có phần
    vùi chôn kỹ niệm đông lần theo ai
    bây giờ chia cách đông nay
    sầu đông biết đến bao ngày mới nguôi

    Trả lờiXóa
  2. lặng nhìn phố rủ chiều tà
    bâng khuâng nổi nhớ lệ nhòa đông sang
    từ trong sương lạnh mây ngàn
    bức tranh mỹ nữ vẹn toàn dung nhan
    .

    phiêu nhiên cánh bụi thời gian
    hòa trong sóng biển mịt màng khói sương
    xa khơi rực ánh chiều vương
    con tim in đậm má hường khôn phai
    .

    đông về mượn chén rượu say
    nghe nghìn năm trước trang đài hương men
    gió đông lén lượn bên rèm
    rong rêu như thể trăng cày tóc mây
    .

    kiếp người giấc mộng xưa nay
    bừng tan giọt mộng từng giây nảo lòng
    cành hồng lả ngọn đông phong
    con tim chợt tỉnh hoài mông muộn phiền
    ,

    người ta như ở nước tiên
    còn tôi phiêu dạt triền miên cõi sầu
    với tay sao bắt được nào
    mượn chun rượu nhạt chìm vào hư vô

    Trả lờiXóa