NHỚ THỜI ÁO TRẮNG
chiều hôm nay hồn đơn sao hoang vắng
tôi ước ao được ngấm bóng người xưa
một lần thôi dầu biết chẳng có thừa
bởi duyên phận bẻ bàng trong kiếp sống
tôi chợt tỉnh đây thật hay nằm mộng
ngấn hoa yêu bên trang blog hiện về
vẫn đượm màu trinh khiết thuở đê mê
sưởi ấm lại hồn tôi bao năm tháng
entry nầy dành cho ai thời dĩ vảng
giờ post lại ghi dấu bóng người xưa
dầu chiều nay trời có đổ mưa thưa
vẫn thấy ấm tình tôi trong ký ức
cám ơn người vần thơ vương nét mực
màu trinh nguyên ray rức tháng năm xưa
hương thơ nhẹ rỉ rã trắng cơn mưa
khơi dỉ vảng trong hồn thơ miên viển
gánh hành trang bến đời nhiều lưu luyến
và bụi thời gian phủ lấp tuổi hồng
tôi một mình dong ruổi giữa mênh mông
khi hụp lặn giữa biển đời sóng gió
màu áo trắng không tàn phai tâm nó
mỗi khi buồn tôi mơ vọng mưa rơi
ngược thời gian theo dĩ vảng dòng đời
tôi nhớ lại áo trắng thời đi học
Bài thơ hay lắm đó bạn à. Vc thật may mắn được bóc tem Entry này. Xin được khất bạn , VC hoạ thơ sau nhé! Chúc bạn luôn dồi dào cảm hứng sáng tác
Trả lờiXóaQM rất vui dc nhà thơ bóc tem và chúc bạn vạn sự an lành
Xóacái thời áo trắng qua rồi
Trả lờiXóabây giờ người đã xa rời trong tôi
biết bao kỹ niệm với nhau
bốn năm gần gủi bay vào hư vô
người dưng tim khổ điên rồ
giải niềm tâm sự điểm tô sự tình
đơn phương rào rạt bóng hình
một ngày không gặp tim mình xót đau
người dưng ư khổ làm sao
muốn buông bỏ đấy lại dào dạt mong
thoáng chìm hư ảo cõi lòng
một màu trắng xóa bềnh bồng biển xa
đêm về than oán trăng tà
hồ in bóng nguyệt người ta diệu dời
cái thời áo trắng mù khơi
người đi tình cũng phiêu rời bóng câu
đông tàn xuân đến héo sầu
nổi xưa ngày ấy qua rồi còn chi
còn chăng nổi nhớ mê si
thương thương vương vấn những gì đã qua
Lời thơ trút hết ưu phiền
Trả lờiXóaĐón xuân trong khói cầu duyên phật trời
Anh ơi xuân đến lệ rơi
Một mình lê bước rã rời bước chân
Giao thừa nhớ lắm tình thân
Lén nhìn góc nhỏ bên sân nhà người
Đêm vui rộn rã tiếng cười
Chỉ em lặng lẽ rung người trong đêm
đêm xuân mai rụng bên thềm
Xóasương rơi giọt lạnh nổi niềm riêng mang
giao thừa nhớ bạn đài trang
xa xa tiếng pháo xuân sang nhở nhàng
mai vàng mản giấc mênh mang
bóng người mờ mịt đêm tàn trăng treo
người vui cười nói mừng reo
riêng tôi lặng lẽ eo sèo tình xuân
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóahồng nhan tương đố mấy ai hay
Xóaloài hoa bạc mệnh lắm đắng cay
thi nhân sớm đã đầu bạc trắng
hồn kết trời thương khóc u hoài
Vẫn biết vần thơ gửi cánh nhạn
Trả lờiXóaYêu thương nhung nhớ nhánh mai vàng
Xin hiểu lâu nay em vắng mặt
Việc nhà, gánh nặng em luôn mang
giả hư huyển hóa ai ơi
Xóayêu thương nhung nhớ lệ rơi giọt dài
biết nàng nặng gánh đôi vai
ráng tròn chữ hiếu có ngày thới lai
thời gian nó chẳng đợi ai
kiếp người giả mộng xưa nay nảo nùng
nhớ nhau tin nhạn xin cùng
mong người ráng mạnh tư dung hoa nhường
đây lời gửi đến má hường
trời xuân điểm tuyết tỏ tường liểu xanh
em khóc đi cho tràn đêm đông lạnh
Trả lờiXóagiọt lệ lòng sao cạn nổi thương đau
giọt tang thương giọt nhớ quyện giọt sầu
hồn đơn buốt xót xa tình đôi lứa
em khóc đi cho vơi niềm chan chứa
vành khăn tang trắng mõng kết bao giờ
ta ôm em thổn thức nổi dại khờ
sầu vây trĩu lặng lờ em hãy khóc
sang thăm người vần thơ như xẽ dọc
chia nổi buồn em khóc mãi đi em
giọt thời gian còn vương ở bên rèm
em hãy khóc buồn đêm sao trở lạnh