ANH TRỞ VỀ
anh trở về nổi lòng ô thước
hạt mưa ngâu lệ ướt bờ mi
đàn quạ kia có tội tình chi
làm cầu nối chàng ngưu nàng chức
-
anh trở về ngậm ngùi bức rức
giữa hồn anh ngày ấy tình em
một chiều sâu quá khứ dày đen
tà áo tím tóc dài ký ức
-
thầm tiếc nuối trãi dài nét mực
loang máu hồng màu hoa phượng đỏ
mái trường xưa người yêu bé nhỏ
ta giả từ dứt bỏ tòng chinh
-
đời thư sinh khoát màu áo lính
đem an lành thành phố bính an
chuông nhà nhà đổ nhịp ngân vang
người trai trẻ sa tràng đuổi giặc
-
trăng biên thùy lạnh lùng không sắc
gió hạ sầu se thắt nguồn tim
mơ trở về màu tím hồn nhiên
em trinh trắng diệu hiền xa thẩm
-
gìn giang sơn hậu phương yên ấm
trong có em và lắm người thân
dầu hy sinh tôi cũng chẳng cần
da sạm nắng tình yêu vẫn nở
-
rừng đêm khuya dế trùng than thở
hạ đã qua thu nhở lạnh lùng
thương dĩ vãng biền biệt tình chung
để hoa súng nảo nùng mắt ngọc
-
nhớ người thương sương đêm chợt khóc
hoài bóng củ nắng mai chia sầu
chiến tranh mi biến cải chia phôi
rêu phong lại tim tôi đen thẩm
-
rừng biên khu một chiều đêm sẩm
hận quân thù căm giận sài lang
gây chiến tranh chia cách ta nàng
sầu quan tái ngút ngần khí tiết
-
anh trở về môi hồng mắt biếc
dáng trang đài trinh khiết thơ ngây
khi hòa bình hạnh phúc vui thay
hoa phượng đỏ tim ray xum hợp
anh trở về nổi lòng ô thước
hạt mưa ngâu lệ ướt bờ mi
đàn quạ kia có tội tình chi
làm cầu nối chàng ngưu nàng chức
-
anh trở về ngậm ngùi bức rức
giữa hồn anh ngày ấy tình em
một chiều sâu quá khứ dày đen
tà áo tím tóc dài ký ức
-
thầm tiếc nuối trãi dài nét mực
loang máu hồng màu hoa phượng đỏ
mái trường xưa người yêu bé nhỏ
ta giả từ dứt bỏ tòng chinh
-
đời thư sinh khoát màu áo lính
đem an lành thành phố bính an
chuông nhà nhà đổ nhịp ngân vang
người trai trẻ sa tràng đuổi giặc
-
trăng biên thùy lạnh lùng không sắc
gió hạ sầu se thắt nguồn tim
mơ trở về màu tím hồn nhiên
em trinh trắng diệu hiền xa thẩm
-
gìn giang sơn hậu phương yên ấm
trong có em và lắm người thân
dầu hy sinh tôi cũng chẳng cần
da sạm nắng tình yêu vẫn nở
-
rừng đêm khuya dế trùng than thở
hạ đã qua thu nhở lạnh lùng
thương dĩ vãng biền biệt tình chung
để hoa súng nảo nùng mắt ngọc
-
nhớ người thương sương đêm chợt khóc
hoài bóng củ nắng mai chia sầu
chiến tranh mi biến cải chia phôi
rêu phong lại tim tôi đen thẩm
-
rừng biên khu một chiều đêm sẩm
hận quân thù căm giận sài lang
gây chiến tranh chia cách ta nàng
sầu quan tái ngút ngần khí tiết
-
anh trở về môi hồng mắt biếc
dáng trang đài trinh khiết thơ ngây
khi hòa bình hạnh phúc vui thay
hoa phượng đỏ tim ray xum hợp
Anh trở về giữa mùa hoa phượng nở
Trả lờiXóaGặp lại em trong dáng dấp đài trang
Nét thơ ngây ánh mắt đẹp rỡ ràng
Ta nhìn nhau bao vui mừng tao ngộ
Cầm tay nhau trong niềm vui rạng rỡ
Con đường xưa nay ngập cánh phượng bay
Đôi tim hồng rạo rực với men say
Ru tình khúc trong hoàng hôn nắng đẹp
HN sang thăm ,chúc QM buổi chiều mát mẻ hp đong đầy
anh trở về bên làn mi chợt khép
Xóanét ngây thơ khép nép mảnh tình chung
cầm tay nhau nghe hạnh phúc vô cùng
đường thấm giọt mưa phùn bay trên tóc
-
anh trở về hạ sầu dường như khóc
tiếng ve rên trên dốc đỉnh trường sơn
ngõ hồn anh vương gợn một khúc đờn
mừng xum hợp bạn lòng ngày xa cách
-
môi thắm đỏ muốn bao lời biện bạch
làn thu ba trong vắt cách liên tâm
anh trở về nối lại khúc châu trần
cho hạ đỏ được lần trong hội ngộ
phượng hồng khoe sắc nồng nàng
Trả lờiXóatrăng thanh gió mát hạ tàn chớm thu
bên anh tháng bảy mưa ngâu
một trời mưa gió âu sầu nhớ nhung
cánh hoa ướt đẩm sương cùng
tái tê hương sắc tim rung má đào
nổi sầu xen lẫn niềm đau
chiều xô xát gió nghẹn ngào hôn tân
niềm sầu cách biệt giai nhân
cho đây nhớ đó bâng khuâng cháy lòng
hạ tàn phai nhạt phượng hồng
em đi xa xứ bảo dong một thời
con tim héo úa chơi vơi
nát lòng xót dạ kẻ thời nơi xa
xứ người em với người ta
an vui hạnh phúc mặn mà lửa duyên
còn chăng một khối tình riêng
anh ôm hoài mộng lương duyên lỗi nguyền
trăng ngà huyền diệu mắt em
lâng lâng tà áo gió đem nụ cười