con đường
con đường xưa thuở còn cấp sách
nó nhỏ mòn ì ạch bùn trơn
nhưng kỹ niệm những lúc dỗi hờn
từng trái ổi xoa cơn hờn giận
còn đường nầy mỗi ngày đôi bận
như thân quen quanh quấn chân ta
ngõ về nhà dầu chẳng có xa
ta cứ kéo nó dài ra mãi
ngày hôm nay hai ta hoàn khải
bước phong vân hội trãi lối hoa
đường em đi bên cạnh người ta
mong anh có bên em sao được
anh cũng mong đường em chung bước
nghẹn ngào tim vô phước bơ vơ
để con tim trăn trở thẩn thơ
đêm dài tận ngẩn ngơ hối tiếc
đường em đi hoa xinh biên biếc
bướm lượn lờ xao xuyến cành xuân
chữ côi cút nghi ngại bâng khuâng
em mảnh tiến đường gần hạnh phúc
anh mong cầu đường mang ánh chúc
soi sáng lòng những lúc không anh
dầu nay tay chẳng tay đành
nhưng mãi mãi đưng phai anh nhé
họa vần thơ với người cặn kẻ
đường có dài nay lẻ bóng đi
gạt nổi sầu loan đậm hàng mi
em mảnh tiến xá gì gai góc
đường phía trước có nhiều cơn dóc
gai go khó nhọc mới an khang
xin chúc em vẹn chữ đá vàng
đường phía trước gấm loan lụa trãi
em nhớ rằng anh không gió phải
lay cành xuân ngăn ngại em đâu
dầu trong tim vạn nổi âu sầu
hình bóng ấy phai phôi nào được
đường phía trước em đi san sẽ
bóng mây che mát mẻ đường về
con đường anh vạn nẻo sơn khê
nhiều dốc đá gồ ghề rêu mốc
nhiều những đêm anh thường trằn trọc
con đường nào thuở học cùng đi
giờ mổi người mỗi nẻo phân kỳ
đường phía trước rèm mi ngấn lệ
con đường xưa thuở còn cấp sách
nó nhỏ mòn ì ạch bùn trơn
nhưng kỹ niệm những lúc dỗi hờn
từng trái ổi xoa cơn hờn giận
còn đường nầy mỗi ngày đôi bận
như thân quen quanh quấn chân ta
ngõ về nhà dầu chẳng có xa
ta cứ kéo nó dài ra mãi
ngày hôm nay hai ta hoàn khải
bước phong vân hội trãi lối hoa
đường em đi bên cạnh người ta
mong anh có bên em sao được
anh cũng mong đường em chung bước
nghẹn ngào tim vô phước bơ vơ
để con tim trăn trở thẩn thơ
đêm dài tận ngẩn ngơ hối tiếc
đường em đi hoa xinh biên biếc
bướm lượn lờ xao xuyến cành xuân
chữ côi cút nghi ngại bâng khuâng
em mảnh tiến đường gần hạnh phúc
anh mong cầu đường mang ánh chúc
soi sáng lòng những lúc không anh
dầu nay tay chẳng tay đành
nhưng mãi mãi đưng phai anh nhé
họa vần thơ với người cặn kẻ
đường có dài nay lẻ bóng đi
gạt nổi sầu loan đậm hàng mi
em mảnh tiến xá gì gai góc
đường phía trước có nhiều cơn dóc
gai go khó nhọc mới an khang
xin chúc em vẹn chữ đá vàng
đường phía trước gấm loan lụa trãi
em nhớ rằng anh không gió phải
lay cành xuân ngăn ngại em đâu
dầu trong tim vạn nổi âu sầu
hình bóng ấy phai phôi nào được
đường phía trước em đi san sẽ
bóng mây che mát mẻ đường về
con đường anh vạn nẻo sơn khê
nhiều dốc đá gồ ghề rêu mốc
nhiều những đêm anh thường trằn trọc
con đường nào thuở học cùng đi
giờ mổi người mỗi nẻo phân kỳ
đường phía trước rèm mi ngấn lệ
Hôm nay muội đã đọc bài thơ này trên face của huynh và ở mục coment của huynh bên nhà muội!
Trả lờiXóaThơ huynh hay lắm ! Muội rất thích !
Muội chúc huynh chiều cuối tuần vui nhiều nhé !
huynh rất họa với muội vài dòng thơ ấm áp
Xóađông tiết buồn san sẽ nổi yêu thương
gió nhở nhàng run rẩy lá rãi đường
eo bao nổi lở làng phương phía trước
Đã bao lần, anh đã cố quên em.
Trả lờiXóaQuên kỷ niệm của một thời vụng dại.
Nhưng em ơi, làm sao anh quên nổi.
Vì anh là người chứ đâu phải vật vô tri.
Anh muốn quên và anh đã cố quên đi.
Những hình bóng trong mơ anh vẫn thấy.
Những hình bóng khắc trong tim anh vậy.
Nụ cười duyên và ánh mắt ngày xưa.
Đã bao chiều mình anh bước dưới mưa.
Trên lối cũ anh tìm ngày xưa cũ.
Con đường xưa, nhạt nhoà mưa đổ.
Tìm đâu đây dấu vết của một thời.
Tuần mới nhiều niềm vui anh nhé !
thuở thuở nao ta còn đi học
Xóachung lối về nhặt cánh phượng rơi
giờ hai ta mỗi đứa mỗi nơi
mới ngộ nhận nàng ơi buồn tẻ
em bảo đừng thương đừng nhớ nữa
đừng nhìn ai cũng ngở người xưa
lòng anh hứa con tim nào hứa
vẫn mơ về một nữa hình ai
trời dầu mưa và có mưa dai
bồng bềnh nước chân ai lạc lối
con đường xưa nào nên vương tội
sao cứ như buột nổi bước chân anh
em bảo anh con đường màu xanh
sao anh ngở nó như tím lịm
tím từ tim tím cả trời đêm
ngộ nhận em con tim nhứt nhối
trời lúc nầy hay đổ mưa sầu
hạt mưa nhớ còn đâu em hởi
hạt mưa buồn nay ở một nơ
i anh muốn nhặt hạt rơi mắt lệ
Nghe không em lại mưa lên phố!
XóaBao năm rồi chiều ấy cũng mưa rơi...
Gió se sắt đưa anh vào nỗi nhớ
Mối tình thời thiếu nữ xa xôi.
Thưở xưa ấy, em ơi! Như hoa nở
Say như mơ và mộng như thơ,
Anh đã gặp em những tháng năm cát bụi…
Khi trái tim yêu trong cõi vắng vật vờ.
anh vẫn thế ngõ hồn cành hoa cúc
Xóamơ và mơ tình tục kết duyên tiên
mong một ngày thu toại mộng giao duyên
trong gió mới đôi tim chan hào nhịp
anh vẫn thế ngở từ muôn ngàn kiếp
trọn đường tu sánh hiệp bóng giai nhân
nhưng hởi ôi thực tại nở rẽ phân
em cất bước theo chân người xa lạ
anh vẫn thế cõi lòng vương sầu lã
cũng thu nầy cũng lã chã mưa sầu
con đường cũ ngậm ngùi in hương dấu
trống hoạnh hồn bong bóng nổi xa xa
Anh vẫn sợ một ngày em đi mãi
Trả lờiXóaCòn mình anh đứng lại nơi đây
Nơi con đường rợp những bóng cây
Và đã ghi thêm vào bao kỉ niệm
Anh vẫn sợ ngày anh hốt hoảng tìm kiếm
Chẳng thấy dáng em anh thẫn thờ
Anh vẫn sợ một chiều rớt áng thơ
Em không đọc làm ngơ quên lãng
Anh vẫn sợ gọi hai từ dĩ vãng
Em nói rằng nơi đó sẽ ngủ yên
Anh sợ rằng chẳng ghép được chữ duyên
Để một ngày anh ngậm ngùi tiếc nuối
Con đường dài anh bơ vơ đến cuối
Đứng lặng thầm nhìn từng áng mây trôi
Và giờ đây em đã xa thật rồi
Những nỗi nhớ mới bừng lên thức giấc
Anh nghẹn ngào dòng lệ cùng tiếng nấc
Nghe trong tim hụt hẫng biết nhường nào!
Ngày bên em thật hạnh phúc biết bao
Giờ đây phải Lưu vào kỉ Niệm
em qua phố trăng cài mái tóc
Xóamắt mơ huyền trách móc hồn thơ
cuối chân trời mây trắng lửng lờ
con đường xưa ve sầu than thở
hạ đã về nắng vàng rực rở
cánh phượng hồng nở đỏ bờ môi
ta lặng yên tim rộn liên hồi
bên em đó lòng tôi nổi sóng
cám ơn bạn ghé blog và chúc bạn nhiều an lành hp
con đường nay thêu gấm thuê hoa
Trả lờiXóangày hai bửa đón đưa bạn ngọc
con đường nào thuở thời đi học
người ta quên bước dọc trong tay
đường phía trước hướng thẳng tương lai
em hạnh phúc với ai tha thiết
chỉ con đương riêng anh da diết
mơ bóng hồng biền biệt chia phôi
anh chờ em con đường xưa ấy
lúc tan trường nắm lấy tay đi
tuổi học sinh mơ mộng mê ly
mong mãi mãi không chi xa cách
nay tuổi đơi qua thời đèn sách
anh vẫn chờ khúc bách chuyển ưu
một bóng hình con tim chính chủ
con đường xưa lưu trú tình say
đông về trở gió thông reo
Trả lờiXóacao nguyên vết cỏ buồn theo trăng huyền
dã quỳ vàng rực chiều lên
vương vương nổi nhớ dãy chuyền con tâm
ngày nào vai sóng thì thầm
thả rong gót dạo phố thầm vào đêm
ngã đầu vai tựa tóc êm
làn hơi âm ấm pha miền non thai
phút xuân ngào ngạt cành mai
tình xuân phơi gọi liểu lài vấn vương
con đường in mãi má hường
thời gian vun vút tim nường phôi pha
Ôi hai người họa thơ với nhau hay quá! Muội chỉ biết đọc thôi.
Trả lờiXóaMuội chúc huynh đêm an lành và những ngày cuối tuần vui nhiều nhé !
rất ko viết thơ chớ khi vix hay lắm nha
XóaNip qua thăm huynh, chứ thơ thì Nip pó toàn thân ạ, kg bít bình rì, hì hì...
Trả lờiXóachào bạn QM vui dc gặp lại bạn
Xóacon đường nào thuở thơì đi học
Trả lờiXóatay trong tay ấm áp biết dường nao
con đường nay se thắt tâm bàò
ngưòi đi xa ảo nảo lòng ta
Con đường xưa hai ta chung lối
Trả lờiXóaMà giờ này anh lạc lối ở nơi đâu ?
sang thăm bạn ngày chủ nhật buồn ............!
Mưa tháng chạp
Trả lờiXóa-
vịn cớ băng đường tránh gió mưa
hình như ngấn lệ ngận ngừ chua
anh biết tim em còn vương vấn
tháng chạp mưa sầu ngập lối xưa
-
cảm xúc ngày nao còn không đấy
mặc dầu nặng hạt mưa ngập lầy
mọi ngã mọi đường như sóng vổ
tình mộng ban đầu vẫn ngất ngây
-
mây thương bay mãi tận chân mây
nọ rảnh cheo leo giỏ xẻ cây
biển tình sóng vổ nhòa tim nát
còn lại tình anh với tim gầy
-
mưa đông tháng chạp sóng dậy lòng
hồn thơ nặng nợ em biết không
tháng chạp có dù mưa buốt lạnh
tình anh vẫn đợi lúc trời trong
-
đông buồn ngập lệ tình man mác
áo tím nhạt màu tim nát tan
em đi sang chốn tình hư ảo
tháng chạp mưa buồn khóc lệ chan
-
mưa đông mưa sầu mưa tầm tả
mưa đông buồn vội vả đi hoang
hạt mưa nhòe ươn ướt mắt nàng
bong bóng nổi rồi tan dòng nước
-
con đường xưa như quen nhịp bước
hàng keo si gió lướt lá rơi
tiếng nhạn kêu ảo nảo không lời
chim lẻ bạn làn hơi ấm áp
-
mưa tháng chạp gió giông bảo táp
trái tim ta tháng chạp đông hàn
cùng chung ô cạnh với đài trang
trăm nổi nhớ miên mang mưa lạnh
-
phút chia tay nổi buồn tàn tạ
từ biệt trường xót dạ trong tim
ngày bao ngày da diết cánh chim
bay đất lạ nhấn chìm tâm thức
-
mưa tháng chạp day dưa chẳng dứt
hạt mưa bay ray rức người xa
tận đáy lòng tìm ẩn ngấn hoa
ngày hội ngộ âu là biền biệt