tâm sự người lính
đời anh thiếu em thiếu tất cả
hồn chơi vơi rời rả hư không
tìm hương xưa nghe để chạnh lòng
đời mất vui má hồng bay bổng
có những lúc vắng trống chiều tàn
gót chân sầu đi hoang phố vắng
cô đơn buồn hạ nắng mây giăng
phố hôm nay im lặng khô cằn
có khi nào chợt nhớ ai chăng
hay ôm ấp gối chăn xa lạ
một hương yêu buồn bả người ta
quên quá khứ xôi xa ai đó
em đi rồi lá rơi ngập lối
núi sông nghiêm bao nổi buồn phiền
vầng trăng lạnh hạ huyền lưu luyến
vắng em là rung chuyển nguồn tim
đời hai ta như vạt kêu đêm
mỗi nẻo đi mỗi nẻo muộn phiền
chiếc khăn nhỏ kỹ niệm tình ta
em cất đi cất tình dâu biển
dầu mai sau vẫn là kỹ niệm
đã một thời âu yếm bên nhau
trang thơ nhớ muôn vẽ muôn màu
khi đọc lại lệ nhòa tim nhói
vì tin đồn anh đã hy sinh
em khóc ngất chan hòa ngấn lệ
trong chiến tranh mấy ai hồ dể
khi ra đi ai kể ngày về
thân phận gái non quê vận tải
nghe từ nghiêm em phải lấy chồng
biết đợi chờ gặp lại anh không
câu chữ hiếu đành lòng cất bước
anh vẫn hiểu tình ta kiếp trước
có nhân duyên chẳng được gần nhau
chỉ nguyện cầu em sống thanh cao
anh mản nguyện chúc câu hạnh phúc
đời chinh nhân khó phân trong đục
trước quân thù họng súng vô tình
gìn giang sơn lòng quyết hy sinh
cờ tổ quốc đậm tình sông núi
trước giặc thù không hề lòn cúi
sống kiêu hùng sáng chói đời trai
tận trái tim hình bóng trang đài
niềm an ủi mơ ngày xum hợp
giữa đêm đen vụt lên lằn chớp
nhoáng lòa tim hồi hợp tình em
còn đâu nào người đã qua rèm
anh da diết con tim nhói buốt
đời anh thiếu em thiếu tất cả
hồn chơi vơi rời rả hư không
tìm hương xưa nghe để chạnh lòng
đời mất vui má hồng bay bổng
có những lúc vắng trống chiều tàn
gót chân sầu đi hoang phố vắng
cô đơn buồn hạ nắng mây giăng
phố hôm nay im lặng khô cằn
có khi nào chợt nhớ ai chăng
hay ôm ấp gối chăn xa lạ
một hương yêu buồn bả người ta
quên quá khứ xôi xa ai đó
em đi rồi lá rơi ngập lối
núi sông nghiêm bao nổi buồn phiền
vầng trăng lạnh hạ huyền lưu luyến
vắng em là rung chuyển nguồn tim
đời hai ta như vạt kêu đêm
mỗi nẻo đi mỗi nẻo muộn phiền
chiếc khăn nhỏ kỹ niệm tình ta
em cất đi cất tình dâu biển
dầu mai sau vẫn là kỹ niệm
đã một thời âu yếm bên nhau
trang thơ nhớ muôn vẽ muôn màu
khi đọc lại lệ nhòa tim nhói
vì tin đồn anh đã hy sinh
em khóc ngất chan hòa ngấn lệ
trong chiến tranh mấy ai hồ dể
khi ra đi ai kể ngày về
thân phận gái non quê vận tải
nghe từ nghiêm em phải lấy chồng
biết đợi chờ gặp lại anh không
câu chữ hiếu đành lòng cất bước
anh vẫn hiểu tình ta kiếp trước
có nhân duyên chẳng được gần nhau
chỉ nguyện cầu em sống thanh cao
anh mản nguyện chúc câu hạnh phúc
đời chinh nhân khó phân trong đục
trước quân thù họng súng vô tình
gìn giang sơn lòng quyết hy sinh
cờ tổ quốc đậm tình sông núi
trước giặc thù không hề lòn cúi
sống kiêu hùng sáng chói đời trai
tận trái tim hình bóng trang đài
niềm an ủi mơ ngày xum hợp
giữa đêm đen vụt lên lằn chớp
nhoáng lòa tim hồi hợp tình em
còn đâu nào người đã qua rèm
anh da diết con tim nhói buốt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét