họa lại đông về
đông về gió bấc lạnh lòng
vu vơ tình nhớ cành hồng trong tim
nụ cười ánh mắt long lênh
tóc thơm hương bưởi bồng bềnh nắng mai
ngấn hoa mi lệ trang đài
thương nhiêu bấy đợi hình hài ngày xưa
đông sầu ly biệt gió mưa
tình ta mắc cạn đêm thừa khuyết trăng
đông về tình nhở bâng khuâng
ngày qua tháng lại hàn băng nổi hờn
đông sầu nổi nhớ cô đơn
thuyền tình xa bến cung đờn đứt dây
tình nầy dẫy chết từ đây
chôn vùi ngày tháng ốm gầy tương tư
đông nay hoang lạnh cõi hư
mảnh tang vùi lấp giả từ thế nhân
đông về biến ảo phong vân
người đi sao lặng con chăng nổi buồn
ngoài trời bổng trút mưa tuôn
hạt mưa ào ạt gió luồn vào tim
nhớ ai thao thức trăng đêm
giọt châu tròn giọt lệ viền mắt hoen
dế than rên rỉ sang hèn
trơ trơ tượng đá màu đen trong lòng
chuyện xưa hòa quyện gió đông
hàn băng tim buốt má hồng xa xôi
trăng tà trắng xóa lòng tôi
đắng cay rượu nhạt nhở nhàng cung thương
thực hư trong cõi vô thường
hiên song gót ngọc thoảng hương bên rèm
đông về sương lạnh con tim
bóng hồng tan biến màn đêm đông sầu
sông thương bên lở bên bồi
biển yêu gió bảo sóng nhồi lao xao
đông về nhặt nhớ thương đau
mượn cay men rượu nhạt nhàu hương yêu
đông về gió bấc lạnh lòng
vu vơ tình nhớ cành hồng trong tim
nụ cười ánh mắt long lênh
tóc thơm hương bưởi bồng bềnh nắng mai
ngấn hoa mi lệ trang đài
thương nhiêu bấy đợi hình hài ngày xưa
đông sầu ly biệt gió mưa
tình ta mắc cạn đêm thừa khuyết trăng
đông về tình nhở bâng khuâng
ngày qua tháng lại hàn băng nổi hờn
đông sầu nổi nhớ cô đơn
thuyền tình xa bến cung đờn đứt dây
tình nầy dẫy chết từ đây
chôn vùi ngày tháng ốm gầy tương tư
đông nay hoang lạnh cõi hư
mảnh tang vùi lấp giả từ thế nhân
đông về biến ảo phong vân
người đi sao lặng con chăng nổi buồn
ngoài trời bổng trút mưa tuôn
hạt mưa ào ạt gió luồn vào tim
nhớ ai thao thức trăng đêm
giọt châu tròn giọt lệ viền mắt hoen
dế than rên rỉ sang hèn
trơ trơ tượng đá màu đen trong lòng
chuyện xưa hòa quyện gió đông
hàn băng tim buốt má hồng xa xôi
trăng tà trắng xóa lòng tôi
đắng cay rượu nhạt nhở nhàng cung thương
thực hư trong cõi vô thường
hiên song gót ngọc thoảng hương bên rèm
đông về sương lạnh con tim
bóng hồng tan biến màn đêm đông sầu
sông thương bên lở bên bồi
biển yêu gió bảo sóng nhồi lao xao
đông về nhặt nhớ thương đau
mượn cay men rượu nhạt nhàu hương yêu
Chiều đông sương lạnh vai gầy
Trả lờiXóaTừng cơn gió bấc phủ đầy cô liêu
Bâng khuâng khắc khoải bao nhiêu
Buồn riêng vương vấn bao điều trái ngang
Đàn gieo cung phím lỡ làng
Ngày vui theo cuộc tình tan xa rồi
Còn đây nhung nhớ bồi hồi
Hương yêu ngày cũ tuyệt vời thương đau
Thế là ta đã mất nhau
Từ ngày em bước qua cầu vu qui
Sầu thương lệ thắm hoen mi
Trả anh trả cả những gì hôm xưa
Ngày xưa thương mấy cho vừa
Tình lên men thắm bao mùa đông qua
Aí tình là cánh đồng hoa
Mấy ai bước tới không sa lệ buồn....
HN sang thăm ,chúc QM chiều đông ấm áp vui vẻ hp
em như hoa nắng vàng mơi
Xóalong lanh ánh mắt môi cười hửu duyên
tan trường sóng bước tay mềm
sắc hoa rực rở hương chuyền lối đi
chiều đông thoang thoảng mê ly
cũng là ngây ngất nét si dáng hồng
yêu nhau đông ấm cõi lòng
thương nhau quyến luyến như không muốn rời
tóc em phất mát làn hơi
ngây thơ đượm nét khôn lời mến yêu
ngõ đông hờ hửng thu chiều
chung tay thơ vịnh câu kiều ngâm nga
tưởng rằng bướm mãi bên hoa
ai ngờ tình lỡ hai ta xa rời
mấy ai đoán được thói đời
thuyền tình xa bến tim thời thương đau
đêm đông cánh võng lao chao
trở trăn vóc liểu nghẹn ngào sắc hoa
giờ em bên cạnh người ta
biết chăng ai oán xót xa tâm nầy
Lại đã thêm một mùa đông nữa đến!
Phố ngoài kia như vội sớm lên đèn
Hoa sữa muộn mằn cố thơm cuối vụ
Người qua đường trong sương sớm lạ - quen...
Ở cuối phố, cây vàng thêm lớp nữa!
Cứ chen nhau đẩy thuyền lá đầy đường
Xui bước chân những ai người khác lạ
Lại chạnh lòng phiêu bạt nhớ cố hương...
đông về biến ảo phong vân
Xóangười đi sao lặng con chăng nổi buồn
ngoài trời bổng trút mưa tuôn
hạt mưa ào ạt gió luồn vào tim
nhớ ai thao thức trăng đêm
giọt châu tròn giọt lệ viền mắt hoen
dế than rên rỉ sang hèn
trơ trơ tượng đá màu đen trong lòng