thơ tình
trăng khuya vọi ánh bên thêm
gió rên rỉ rả nổi niềm hoài mong
nhớ người khô héo cả lòng
thoảng hương quỳnh nở má hồng đâu đây
bâng khuâng nhìn ánh trăng gầy
mơ hình mỹ nữ tràn đầy giấc hoa
nhở rằng lạc cảnh tiên nga
sanh duyên tiên nữ ái hà thương yêu
trao duyên hương ấm liều xiêu
ba sinh hửu hạnh một chiều cuối thu
bên tai nhờn nhả tiếng ru
giựt mình mới biết ngút mù lạc chân
thơ tình vọng bóng giai nhân
giang đầu con nước rẽ phân hai dòng
dòng trong theo đóa hoa hồng
dòng đục lờ lững cõi lòng nặng thêm
hương thu thoang thoáng bên rèm
sắc hoa cúc tím buồn len ngỏ hồn
tiết đông hàn chuyển tiết dồn
gió se se lạnh nổi buồn chơi vơi
yêu em chẳng thốt nên lời
gom mây kết vỏng tiếc thời còn son
giờ em gải thửa một con
trông xinh hẳn khác mặn mòi hơn xưa
thương thương cho mấy bao vừa
nhìn ai có kẻ đón đưa ngặt lòng
thơ tình hé nụ hoài mong
gái xuân giờ đã bên chồng an vui
đông về tim buốt ngậm ngùi
tình buồn in dấu sằn sùi con tim
gió đưa gió đẩy gió phiền
tiếc con sáo nhỏ cánh chuyền sang sông
trăng khuya vọi ánh bên thêm
gió rên rỉ rả nổi niềm hoài mong
nhớ người khô héo cả lòng
thoảng hương quỳnh nở má hồng đâu đây
bâng khuâng nhìn ánh trăng gầy
mơ hình mỹ nữ tràn đầy giấc hoa
nhở rằng lạc cảnh tiên nga
sanh duyên tiên nữ ái hà thương yêu
trao duyên hương ấm liều xiêu
ba sinh hửu hạnh một chiều cuối thu
bên tai nhờn nhả tiếng ru
giựt mình mới biết ngút mù lạc chân
thơ tình vọng bóng giai nhân
giang đầu con nước rẽ phân hai dòng
dòng trong theo đóa hoa hồng
dòng đục lờ lững cõi lòng nặng thêm
hương thu thoang thoáng bên rèm
sắc hoa cúc tím buồn len ngỏ hồn
tiết đông hàn chuyển tiết dồn
gió se se lạnh nổi buồn chơi vơi
yêu em chẳng thốt nên lời
gom mây kết vỏng tiếc thời còn son
giờ em gải thửa một con
trông xinh hẳn khác mặn mòi hơn xưa
thương thương cho mấy bao vừa
nhìn ai có kẻ đón đưa ngặt lòng
thơ tình hé nụ hoài mong
gái xuân giờ đã bên chồng an vui
đông về tim buốt ngậm ngùi
tình buồn in dấu sằn sùi con tim
gió đưa gió đẩy gió phiền
tiếc con sáo nhỏ cánh chuyền sang sông
Nhỏ vẫn mơ bóng anh về chốn cũ
Trả lờiXóaRồi giật mình...giấc ngủ chẳng tròn canh
Bao mùa về in lên mái đầu xanh
Nhỏ biết mộng không thành nhưng mãi đợi
Khoảng cách tưởng như gần mà diệu vợi
Bên anh có khi nào thấy chơi vơi?
Anh ra đi mang cả một góc trời
Thương nhớ và... nụ cười kia của nhỏ!
Những áng thơ kia...dường như rất tỏ
Nỗi lòng ấy dù chưa ngỏ một lần
Nhưng vì sao anh cứ mãi bất phân
Không nhận biết nhỏ thực tình yêu mến?!
nhỏ em rót chén hương trà
Xóađêm nay uống cạn những là tiển nhau
nhỏ về phương ấy ngàn dâu
xứ xa cô lẽ lối sầu thiên thu
còn tôi vạn nẻo phù du
nhớ em trắng xoá chiều thu khóc nàng
nhỏ ơi hạt lệ ngấn chan
hai ta xa cách nát tan tấm lòng
nhớ ngày nhỏ tách sang sông
tình anh chết lặng cành hồng từ dây
đêm về nhìn ánh trăng gầy
mơ màng nhớ nhỏ mượn say chén sầu
chùng nào trùng hợp nhỏ ôi
để hương tóc nhỏ len vào con tim