Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

họa lại đông về

họa lại đông về

đông về gió bấc lạnh lòng
vu vơ tình nhớ cành hồng trong tim
nụ cười ánh mắt long lênh
tóc thơm hương bưởi bồng bềnh nắng mai 

ngấn hoa mi lệ trang đài
thương nhiêu bấy đợi hình hài ngày xưa
đông sầu ly biệt gió mưa
tình ta mắc cạn đêm thừa khuyết trăng

đông về tình nhở bâng khuâng
ngày qua tháng lại hàn băng nổi hờn
đông sầu nổi nhớ cô đơn
thuyền tình xa bến cung đờn đứt dây

tình nầy dẫy chết từ đây
chôn vùi ngày tháng ốm gầy tương tư
đông nay hoang lạnh cõi hư
mảnh tang vùi lấp giả từ thế nhân

đông về biến ảo phong vân
người đi sao lặng con chăng nổi buồn
ngoài trời bổng trút mưa tuôn
hạt mưa ào ạt gió luồn vào tim

nhớ ai thao thức trăng đêm
giọt châu tròn giọt lệ viền mắt hoen
dế than rên rỉ sang hèn
trơ trơ tượng đá màu đen trong lòng

chuyện xưa hòa quyện gió đông
hàn băng tim buốt má hồng xa xôi
trăng tà trắng xóa lòng tôi
đắng cay rượu nhạt nhở nhàng cung thương

thực hư trong cõi vô thường
hiên song gót ngọc thoảng hương bên rèm
đông về sương lạnh con tim
bóng hồng tan biến màn đêm đông sầu

sông thương bên lở bên bồi
biển yêu gió bảo sóng nhồi lao xao
đông về nhặt nhớ thương đau
mượn cay men rượu nhạt nhàu hương yêu
 

đông về

ĐÔNG VỀ

rượu sầu chưa niếm mà say
tim sầu nhoi nhói hình hài người xưa
tình hoa đông lại mưa thưa
tương tư người hởi như vừa chớm thu 

nữa khuya gương ngọc ưu tư
thềm hương sương đọng giọt từ trong tim
nổi sầu vô cớ trăng huyền
phòng hoa gối cặp nhân duyên chưa tròn

đợi chờ hai chữ tình son
châu về hợp phố mõi mòn người ơi
đam mê trả lại cho đời
còn đâu hoa bướm thủa thời mới quen

trang thơ trãi đọc trước đèn
như in vóc tuyết hương sen lướt ngàn
mơ màng gió lộng tưởng nàng
người hoa muôn thuở mộng vàng tình nhân

đông về biến ảo phong vân
người đi sao lặng con chăng nổi buồn
ngoài trời bổng trút mưa tuôn
hạt mưa ào ạt gió luồn vào tim

nhớ ai thao thức trăng đêm
giọt châu tròn giọt lệ viền mắt hoen
dế than rên rỉ sang hèn
trơ trơ tượng đá màu đen trong lòng

chuyện xưa hòa quyện gió đông
hàn băng tim buốt má hồng xa xôi
trăng tà trắng xóa lòng tôi
đắng cay rượu nhạt nhở nhàng cung thương

thực hư trong cõi vô thường
hiên song gót ngọc thoảng hương bên rèm
đông về sương lạnh con tim
bóng hồng tan biến màn đêm đông sầu

sông thương bên lở bên bồi
biển yêu gió bảo sóng nhồi lao xao
đông về nhặt nhớ thương đau
mượn cay men rượu nhạt nhàu hương yêu
 

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

lệ sầu

lệ sầu

giọt thơ ai oán nảo nùng
đêm đông sương lạnh mưa phùn giá băng
nổi lòng bày tỏ cùng trăng
giọt sầu vương má cũng bằng giọt thương

giang đầu cách bến sông tương
ngọc thơm hoa bưởi má hường ngất ngây
thoảng giờ suối tóc vờn mây
nụ cười hàm tiếu đắm say tim nầy

tình xưa ong lả bướm chầy
nửa vầng trăng vở tháng ngày nhớ nhung
dầu nay xa cách nghìn trùng
dây tơ lở đứt tình chung phủ phàng

mượn chung rượu nóng hờn lang
đi tìm cay đắng thu tàn nhớ thương
xa nhau tan nát nảo nường
giọt say nhở tỉnh vô thường tiêu dao

đông về gió thổi dạt dào
thổi lên mái tóc thổi vào mắt nhung
má hồng ươm mộng tình chung
sương khuya phủ kín mịt mùng trăng nghiêng

đêm đông mưa tạt mái hiên
hạt mưa lan ướt tim nguyên nhạt nhòa
phất phơ trinh nữ hồn hoa
rẽ chia cánh bướm tình ta bẻ bàng

trong hương phiêu bạt gió ngàn
nghe chừng gió ấy chở nàng sang ngang
đông về phủ trắng sương tang
khóc cho duyên vở hồng nhan xa rời

giang đầu ly biệt đôi nơi
bờ vai bé bỏng chơi vơi bể ngàn
ngày nàng khoát áo vu lang
tình ta chết lặng đông tàn đài trang

trời sầu chít mảnh khăn tang
thầm đưa tình sử nghĩa trang lạnh lùng
em đi quên chữ tình chung
để vương để vấn nảo nùng cho ai

giờ nhìn gió thổi cành lay
tưởng chừng hình bóng liểu mai chập chờn
vở tan hạt mộng trăng hờn
lệ sầu đọng lại cung đờn vô tri
 

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

họa thuyền tình

họa thuyền  tình

sầu đông ngọn gió lạnh lùng
cơn mưa phân phất bay tung áo nàng
ước ta cơn gió lang thang
tung thân ngà ngọc dịu dàng đôi tay

ôm em giọt nắng ban mai
ấm tình đôi lứa miệt mài hương yêu
tình anh như biển về chiều
trào cơn sóng nhỏ nâng niu thuyền hồng

thuyền em hòa biển mênh mông
biển thuyền ôm lại bềnh bồng ra khơi
thuyền em là cả khung trời
cả tình nhung nhớ muôn lời yêu thương

giá như thuyền chẳng rẻ phương
biển thuyền xa cách tang thương đôi đàng
còn đâu giọt lệ đài trang
thuyền xuôi gió lạ tách đàng phiêu linh

đông về vương vấn bóng hình
tiếc cho nổi nhớ gập ghình con tim
mơ em trăng cuối trời đêm
tiếng chim vổ cánh giọt mềm sương sa

thuở nào bướm vợn cành hoa
tan đàn xẽ nghé lệ nhòa mưa đông
ngở ngàng nước chảy đôi dòng
dòng trong em ở đục dòng anh mang

trời sầu chít mảnh khăn tang
thầm đưa tình sử nghĩa trang lạnh lùng
em đi quên chữ tình chung
để vương để vấn nảo nùng cho ai

giờ nhìn gió thổi cành lai
tưởng chừng hình bóng trang đài đâu đây
vở tan hạt mộng trăng gầy
lệ sầu đọng lại đêm ngày vì ai

thuyền em trôi bạt phương đài
gió sầu còn để u hoài trong tim
cõi tình chết lặng trăng đêm
vẫn giờ một mảnh sương mềm chơ vơ
 

Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

thuyền tình

thuyền tình


thuyền tình thả mãi sông tương
thả trăng sầu mộng vấn vương má hường
thả hồn mây lạc xa phương
thả tình ta lại cung đường phiêu nhiên

tình yêu là cả thiên đường
hai tim hòa điệu nghê thường ngất ngây
mây hồng mắt biếc hương say
má đào mủm mĩm hồn bay theo nàng

đông về mang gió lạnh sang
buốt tim ai đấy trăng tàn mộng mơ
gửi tình lên cả trang thơ
mượn dòng fb ông tơ ta nàng

một bên sắc nước hương ngàn
một bên lảng tử đá vàng đài trang
em ơi tình nghĩa đôi đàng
vóc mây hồng thắm ngàn vàng duyên trao

hết rồi

hết rồi

hết rồi hai chữ nghẹn buốt tim
trãi rộng hồn tôi lang bóng đêm
vắng buốt nổi niềm trơ tượng đá
em nở nhìn anh lệ mắt viền 

hết rồi chua chát trái tim nguyên
tự vở thành đôi máu nhuộn liền
em hởi có nghe tim thổn thức
hay em ngảnh mặt tránh tơ duyên

hết rồi vườn cấm bướm luyện chuyền
hoa trinh nữ ấy khép hồn tiên
thử hỏi một thời chung tay nắm
nghe từng nhịp thở mắt thôi miên

hết rồi nghe lạ nghe xao xuyến
em buồn thơ ý vút xuyên lên
thoảng nhở u sầu nhở xé cay
nhở như se thắt nhở như rên

hết rồi đã hết thật rồi sao
còn kia kỹ niệm thuở hôm nào
còn dư hư ảo thời quen biết
còn cả tình ta với trăng sao
 

thơ tình

thơ tình

trăng khuya vọi ánh bên thêm
gió rên rỉ rả nổi niềm hoài mong
nhớ người khô héo cả lòng
thoảng hương quỳnh nở má hồng đâu đây

bâng khuâng nhìn ánh trăng gầy
mơ hình mỹ nữ tràn đầy giấc hoa
nhở rằng lạc cảnh tiên nga
sanh duyên tiên nữ ái hà thương yêu

trao duyên hương ấm liều xiêu
ba sinh hửu hạnh một chiều cuối thu
bên tai nhờn nhả tiếng ru
giựt mình mới biết ngút mù lạc chân

thơ tình vọng bóng giai nhân
giang đầu con nước rẽ phân hai dòng
dòng trong theo đóa hoa hồng
dòng đục lờ lững cõi lòng nặng thêm

hương thu thoang thoáng bên rèm
sắc hoa cúc tím buồn len ngỏ hồn
tiết đông hàn chuyển tiết dồn
gió se se lạnh nổi buồn chơi vơi

yêu em chẳng thốt nên lời
gom mây kết vỏng tiếc thời còn son
giờ em gải thửa một con
trông xinh hẳn khác mặn mòi hơn xưa

thương thương cho mấy bao vừa
nhìn ai có kẻ đón đưa ngặt lòng
thơ tình hé nụ hoài mong
gái xuân giờ đã bên chồng an vui

đông về tim buốt ngậm ngùi
tình buồn in dấu sằn sùi con tim
gió đưa gió đẩy gió phiền
tiếc con sáo nhỏ cánh chuyền sang sông

em đi tìm

em đi tìm

em đi tìm ngôi nhà màu tím
tím từ tim tím lịm linh hồn
bước chân hoang rủ rười hoàng hôn
tìm khe nắng cuối thôn le lói 

em đi tìm lúa vàng sáng chói
anh nông dân rắn rỏi hồn nhiên
đổ mồ hôi chẳng gợn u phiền
bên thôn nữ diệu hiền duyên dáng

em đi tìm cả vầng trăng sáng
bên dòng sông thấp thoáng thuyền nan
bên bến nước cỏi còm lạnh lẻo
đã từng ghi ký ức xa xâm

em đi tìm ánh mắt trăng rằm
của thương nhớ bao năm mẹ đợi
em đi tìm nổi nhớ chơi vơi
ngày thuở bé à ơi ru ngủ

em đi tìm lòng luôn nhắn nhủ
đi tim về ký ức xa xưa
ngày qua ngày in khắc trăng thưa
bao hoài niệm trong tim dỉ dảng

em đi tìm sóng tình biển rạng
ngọn gió ngàn bậu bạn mây thương
em tim chưa ký ức vấn vương
giàn thiên lý người thương chờ đợi

em đi tìm bóng hình ký gửi
tận con tim nhắc nhở nổi buồn
giọt thời gian dầu có mưa tuôn
không phai nhạt ngõ hồn tê buốt
 

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

nhớ mẹ

nhớ mẹ

nay đã lớn xa nhà vạn dậm
hồi tâm về hoài mông cố hương
nhớ mẹ hiền hai nắng gió sương
đời tần tảo lệ nhường ràn rụa

nay mẹ già mái tóc bạc phao
khi trời chuyển nhứt đau xương cốt
thương mẹ nhiều con thơ dại dột
đễ mẹ trông vòi vọi xa xôi

muồn gần mẹ đôi chút nào thôi
ôn kỹ niệm trong nôi ru ngũ
thời quá khứ tình thương ấp ủ
thắm chan hòa mẫu tử thiêng liêng

muốn gần mẹ giây phút bình yên
an lòng trẻ tha phương xứ lạ
khi đông về gió hàn se lạnh
nhớ mẹ yêu chạnh lệ ngấn lan

thân xứ xa nhớ mẹ thở than
mong được ở gần bên từ mẫu
nghe tin bão lòng con nóng hổi
mẹ quê nhà đến nổi nào không

nhớ mẹ yêu nổi nhớ dài mong
trăng nghiêng khuyết lệ lòng tuôn đổ
bóng mẹ hiền bao năm gian khổ
hy sinh đời dạy dỗ con ngoan

ngày hôm nay lớn khôn nắng hạn
xa quê nhà kiếp tạm gian truân
vì tương lai nước mắt rưng rưng
thương mẹ lắm cực thân cũng ráng

mong một ngày trời quang sáng lạng
con trở về làm rạng tông môn
lời mẹ dạy dầu nay lớn khôn
luôn tâm nguyện di ngôn từ mẫu

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

em ở đâu

em ở đâu

đêm đông trăng sáng tỏa hiên song
nâng chén trà sen nhớ bạn lòng
em ở đâu sao mờ sao tỏ
nổi nhớ buồn len ánh mắt trong 

tha phương mấy nẻo sầu cay đắng
năm tháng nghe chừng cũng quá xa
em ở đâu lệ ngấn chan nhòa
hồn chua chát mân mê tình cũ

chiều đông lạnh bâng khuâng nổi nhớ
cánh thơ xuân vụt nở lệ lòng
bút nghiêng ngã đôi dòng trắc ẩn
em ở đâu trời hận tình mong

thương ai hởi bềnh bồng nhịp khúc
màn đêm dông bảo lụt nội tâm
em ở đâu từ tận xa xâm
hiểu chăng nào tơ tầm đứt đoan

em ở đâu nhìn hoa thạch thảo
bảo tố nguồn tim bảo tố lòng
trời đông dịu vời ngần mây ảnh
bao nổi u phiền chạnh sầu mong

em ở đâu cõi lòng cơn bão
một cánh bèo trôi ảo nảo đây
con tim anh héo từ đông ấy
theo bóng ai đi dấy tơ sầu
 

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

nhớ

nhớ

đông nay gió bấc lạnh lòng
nhớ người tôi bổng trong lòng nghẹn đau
nhớ dòng sông nhỏ lao xao
nhớ con đê ấy cùng nhau nhìn trời 

nhớ bao thương nhớ tuyệt vời
nhớ hàng dừa rủ của thời thiếu niên
nhớ màu áo trắng hồn nhiên
nhớ khuôn trăng ngọc diệu hiền thơ ngây

nhớ ai thuông xỏa tóc mây
nhờ bờ môi mộng mắt nai trong ngần
nhớ thương thương nhớ hôn tân
chung tay tan học đường gần có nhau

đông nay nhớ mãi đông nào
nhớ sương thấm giọt rạt rào hương khuya
bao mùa xuân hạ thu chia
chớm đông gợi nhớ hồn vìa bên nhau

nào ngờ gió dập hoa đào
nghìn năm tình khúc nghẹn ngào bướm hoa
diễm xưa thuyền lở bến xa
rong rêu nổi nhớ nắng tà tiếc thương

người đi mang nhớ vô thường
chén sầu ta chuốt đoạn trường cưu mang
tương tư canh cánh đông hàn
hồn ta hóa gã trương lang si tình
 

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

nhớ

nhớ

đông nay gió bấc lạnh lòng
nhớ người tôi bổng trong lòng nghẹn đau
nhớ dòng sông nhỏ lao xao
nhớ con đê ấy cùng nhau nhìn trời 

nhớ bao thương nhớ tuyệt vời
nhớ hàng dừa rủ của thời thiếu niên
nhớ màu áo trắng hồn nhiên
nhớ khuôn trăng ngọc diệu hiền thơ ngây

nhớ ai thuông xỏa tóc mây
nhờ bờ môi mộng mắt nai trong ngần
nhớ thương thương nhớ hôn tân
chung tay tan học đường gần có nhau

đông nay nhớ mãi đông nào
nhớ sương thấm giọt rạt rào hương khuya
bao mùa xuân hạ thu chia
chớm đông gợi nhớ hồn vìa bên nhau

nào ngờ gió dập hoa đào
nghìn năm tình khúc nghẹn ngào bướm hoa
diễm xưa thuyền lở bến xa
rong rêu nổi nhớ nắng tà tiếc thương

người đi mang nhớ vô thường
chén sầu ta chuốt đoạn trường cưu mang
tương tư canh cánh đông hàn
hồn ta hóa gã trương lang si tình
 

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

họa lại lụa đào

họa lại lụa đào

xứ người dằn dặt nhớ quê
mượn trang nhật ký vọng về cố hương
lụa đào phất phơ má hường
thuyền quyên hoài mộng chiều vương bến tình

nét trang đài cát in hình
vần thơ lưu dấu lung linh lệ nhòa
duyên xưa phỉ thúy thời xa
ngàn mai mấy nẻo phù hoa sớm tàn

lầu son gác tía mộng vàng
nhốt chân dáng ngọc hồn sang gió ngàn
lụa đào tơ ấy mịm màng
tuy còn son sắc tim tàn theo trăng

ngược dòng lướt sóng mây giăng
an nhiên rẽ ngọn bụi trần thế nhân
cánh môi phơn phớt hôn tân
một thời hoa phượng tình thân học trò

tan trường chung bước hẹn hò
lối tình mở ngõ con đò ngàn khê
lụa đào rợi lệ bên lề
nợ duyên bỗng chốc rẽ về đôi phương

xa thì nhớ mộng vô thường
gần trong gang tấc hai đường hai nơi
lụa em lưu lạc xứ người
tình em còn gửi nụ cười tình chung

lụa đào nhớ khách anh hùng
cái môi cái má bảo bùng người ta
ước chi cánh lụa nở hoa
vui loan hiệp phụng đôi ta chan hòa

e chi lòng dạ người ta
vẫn thương vẫn tiếc thân hoa xứ người
blog đây tình vẫn tuyệt vời
đưa trên ngọn bút tỏ lời nhớ nhung
 

đợi chờ

đợi chờ

rượu sầu chưa niếm mà say
tim sầu nhoi nhói hình hài người xưa
tình hoa đông lại mưa thưa
tương tư người hởi như vừa chớm thu

nữa khuya gương ngọc ưu tư
thềm hương sương đọng giọt từ trong tim
nổi sầu vô cớ trăng huyền
phòng hoa gối cặp nhân duyên chưa tròn

đợi chờ hai chữ tình son
châu về hợp phố mõi mòn người ơi
đam mê trả lại cho đời
còn đâu hoa bướm thủa thời mới quen

trang thơ trãi đọc trước đèn
như in vóc tuyết hương sen lướt ngàn
mơ màng gió lộng tưởng nàng
người hoa muôn thuở mộng vàng tình nhân

đông về biến ảo phong vân
người đi sao lặng con chăng nổi buồn
ngoài trời bổng trút mưa tuôn
hạt mưa ào ạt gió luồn vào tim

nhớ ai thao thức trăng đêm
giọt châu tròn giọt lệ viền mắt hoen
dế than rên rỉ sang hèn
trơ trơ tượng đá màu đen trong lòng

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

lụa dào

LỤA ĐÀO 

lụa đào tơ vẫn còn nguyên
vẫn còn son sắc vẫn chưa phai màu
nhớ người lòng những xót xao
lụa đào phơ phất biết vào tay ai

thân em như hạt sương mai
nắng lên em rớt trên đài hoa sen
nhớ người cánh lụa sang hèn
phất phơ ai biết lụa bèn vào ai

vần thơ họa lụa trúc mai
tỏ tình tri kỹ trang đài xứ xa
mượn vần thơ lụa bướm hoa
nói lên cái nghĩa tình ta với người

**************

lụa đào phe phất thoáng hồn nhiên
dáng lụa rạng ngời dáng thanh thiên
em tôi trong sáng ngây thơ quá
nếu chẳng tùng quân thế mới phiền

lụa em trong suốt tuổi ngày xanh
bao công hương phấn ước nguyện lành
thảnh thơi một cõi tiêu diêu toại
sao nguyện trao duyên khách lữ hành

thời gian mấy dạo hoa đào nở
bao lần lá rụng ở thu nao
phất phơ trước gió ngấn lệ trào
một lần tim vở vạn lần đau

tri âm tri ngộ lại tri giao
tri tinh hương ái blog thơ trao
bông hồng rực nở tình xuân lại
chan chứa cùng ai cánh lụa đào

phất phơ trước gió hồn chao đảo
khiến khách trầm ưu dạ xốn xao
cảm thương phận liểu sương sa giọt
nặng gánh truân chuyên lở chuyến tàu

nơi em xa cách dẩu phương nào
nhân duyên ươm mộng nợ trầu cau
tình ai vẫn thế tròn câu bách
lối nọ tim đây mở ngõ vào

lụa đào tài sắc ửng má đào
sợi tóc phơ phơ giữa nắng chao
tình em anh đễ trong tâm nhớ
gửi gió hôn nồng mắt muôn sao

một thuở ta quen trang blog màu
ươm bao tình ý nét thương thao
dầu cho lụa ấy phơ trên gió
vẫn biến mây ngàn đón lụa đào

vần thơ nay đã hòa thành giọt
giọt nhớ giọt thương giọt tình nợ
cánh hoa dầu đã lần tan vở
giọt tình gắn bó lụa chi lan
 

Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

THU NHỚ

THU NHỚ

thu nầy thả bước trở lại quê
nhớ chuyện ngày xưa sao tái tê
em giờ như đã hoa thu nở
còn đâu ngày ấy tóc mây thề

lối nhỏ nhà em chừng xích lại
nhớ em chân bước vô tình lai
con tim nhoi nhói hình em đó
chợt buốt chợt đau em có hay


từ dạo ngày ấy em lấy chồng
anh cũng đi theo tiếng núi sông
nhớ em anh vùi vào công vụ
sao lòng vẫn mơ cánh hoa hồng

thu về lá rụng ánh mây trôi
anh vẫn là anh của em thôi
nhớ về kỹ niệm bao thu tái
chạnh nổi thu sầu em biết đâu

thu nay anh lại vẫn như xưa
tóc có hoa râm mắt có mờ
cô đơn hoạnh quẻ trong thơ nhớ
thu tái hồn ray bóng thu đưa

đường xưa thu nọ anh trở lại
gặp gở cố nhân ngỡ như ai
tay bắt mặt mừng hồn ray rức
ánh mắt xa vời hạt thu lai

thu nầy hội ngộ rồi chia tay
anh đi mãi mãi không trở lại
nổi nhớ quay về trong thu mới
hồn thơ còn đậm dáng trang đài
 

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

THU LẠNH

THU LẠNH

thu lạnh chiều thu buốt cả lòng
khóc người xa tái nổi nhớ mong
bao nhiêu yêu dấu ngày thu đó
vùi lấp lá sầu ngập thu trông 

thu khóc cho vơi tim tái tê
khóc cho ai đấy bội lời thề
phong sương mai tóc chừng sợi bạc
bạc phết má đào khóc phu thê

tim sầu ray rức bấy thu sang
khóc cho người ấy chớm phụ phàng
bến rẻ thuyền tình sang bến lạ
em về bến ấy mộng giàu sang

thu nay ai khóc sầu giăng kín
khóc tình ngang trái khóc nhân sinh
khóc hoa cúc tím nay vàng úa
khóc hạt mưa ngâu giọt lệ tình

đêm thu sương lạnh thấm làn môi
gió thu xào xạc ánh mắt nâu
sao trời vương hái cày mái tóc
lộng lẩy tuyệt vời em gái tôi

trăng thu nghiêng ngã bên hàng trúc
phụng phịu nụ cười hoa cúc tươi
gió lay cành trúc vương hương bưởi
thu mãi yêu nhau giấc mộng nồng

gặp em một lần ngàn thu nhớ
thời gian trăn trở bấy thu chờ
ánh mắt nhìn nhau niềm lưu luyến
chiều thu cháy bỏng tuyệt vần thơ

cỏ hoa thấm ướt tàn thu mộng
tim mãi rung rung một bóng hồng
cái nhìn khoảnh khắc trong câm lặng
in đậm con tim vạn nhớ mong

em vui thu ấm cạnh bên chồng
bao nhiêu thơ nhớ thả trôi sông
thu nay ai khóc tình tan vở
mây tím thu tàn ngấn lệ trong

thu nay thu đến thu xa quá
bao lá úa vàng ngập ngỏ hoang
lòng anh như ngở từng thu chết
theo bóng em đi khuất nẻo đàng

thu sầu ơi cõi tình hóa đá
hoa cúc vàng vội vả cành rời
xác xơ thay lòng những chơi vơi
tim réo rắc thu tàn hiu quạnh

nhìn lá rơi thổn thức tim anh
bao nuối tiếc trời dành cay đắng
thu hôm nay hình như trống vắng
em đi xa dằn dặt trời sầu

em bảo tình ta mãi mãi còn
giang đầu bến lạ bước chân son
thuyền ái xa khơi hồn hiu hắt
đọng lại trong tim nét chấm tròn

BÉ XINH

BÉ   XINH
người đâu sắc nước nghiêng mây
mắt nai lóng lánh sao mai trên trời
má đào phơn phớt sương mơi
cánh môi thắm đỏ khêu lời ái ân

ngắm nhìn lòng những bâng khuâng 
con tim vô định ngấm dần hương yêu
nhìn trong đáy mắt diểm kiều
cỏi tình chết ngất mắt yêu của nàng

dịu dàng hương tóc lâng lang
sợi bay theo gió sợi chàng quang tim
lượt là tha thướt áo xiêm
trông như phảng phất nàng tiên hạ phàm

đêm về giấc mộng ưu đam
tái tê hương ái lượn làm hương ân
càng nhìn say đắm muôn phần
nụ hôn như muốn kề gần người tiên

bờ vai trắng nuột nhu êm
như trêu ghẹo khách nợ duyên lửa tình
trông hình say ngất hương trinh
ước chi tạn mặt trời tình đảo điên

vần thơ thô thiển nổi riêng
khôn ngăn lửa ái hương duyên trang đài
đêm dài ôm gối tưởng ai
ngấn hương còn động hương say bên lòng

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

em gái miệt vườn

em gái miệt vườn

em gái miệt vườn xinh thật xinh
má đỏ môi hồng mắt nâu tình
tóc thề buông thả bờ vai mộng
nụ cười răng khểnh hớp hồn minh

ướm hỏi rằng em mấy mùa trăng
vườn hồng em đó xẻ lối chăng
hoa tươi sương ngậm tim mở ngỏ
hay chờ anh bướm cắt đường băng

anh đi sương gió hạt mưa giăng
gặp lại em thơ ngất mộng lòng
muốn cùng ai đó say hương mộng
chẳng hiểu rằng ai chập thuận chăng

em là cô gái xứ vườn măng
rạo rực hồn thơ quyện gió trăng
mấy độ xuân về em có hỏi
trái tim em hởi bóng anh chăng

dạo nọ có lần như gặp em
đôi mắt nhung huyền trông rất quen
khuôn mặt ngây thơ hoa nhớ mãi
anh về khắc khoải mỗi từng đêm

không những nàng thơ biết nổi lòng
hay như nàng ngở nhớ xa trông
lòng anh cứ mãi ôm tình nhớ
cô gái miệt vườn xây mộng hồng