Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

thư sinh vọng ngọc

thư sinh vọng ngọc

nửa khuya gió réo hiên song
mơ màng như thoáng bóng hồng thoảng qua
tóc dài theo gió thước tha
khuôn soan bầu bỉnh kiêu sa ghê người

trăng non sầu ảnh lá rơi
xa xa đom đóm chơi vơi lập lòe
nụ cười trong trẻo lưởi thè
đèn chong phụt tắt bóng đè lên thân

nghe như nằng nặng bần thần
hương thơm nhẹ phớt ngọa ngần hương soan
bờ môi vị mặn mơn man
trong dường tiếng thở nồng nàng lửa yêu

bên tai khe khẻ sáo diều
ta yêu say cả đêm dài rét căm
ngõ hồn êm ái dư âm
ma sao tuyệt thể giai nhân của lòng

trái khuya loan chạ phụng rồng
hương tình vương vấn mặn nồng đài trang
nhở nhàng gà gái sáng sang
ma đi còn lại hương lan gối mền

thư sinh giấc mộng mơ tiên
nhở khuya đèn sách thiếp chuyền vọng sinh
cành hoa chưa hé bình minh
vu loan ma nữ xiết tình vương vương

cái ma hương thắm má hường
vành môi êm ái quỳnh hương thơm ngàn
hương soan mái tóc bàng hoàng
xiêu hồn kẻ tục lạc đàng nước tiên
 

họa lại nàng ma

họa lại nàng ma


hôm qua tôi đợi tôi chờ
nàng ma lở hẹn ởm ờ hôm nay
hôm nay tôi lại chờ ai
hởi cô ma nhỏ tóc dài đi đâu

lời thơ tôi gửi tình sầu
tình thơ còn đấy nhạt nhàu trang thơ
trăng tàn màn lệ vương mơ
bóng nàng mờ ảo dật dờ sương khuya

hay chăng em bận không vìa
sương khuya mơ bạn tình kìa nhở nhang
đêm tàn rét lạnh tim hoang
nhớ nàng tư tưởng thương nàng diễm xưa

than ôi phận thúy gió đưa
nương làn khói nhạt dễ chừa mấy ai
thương nàng héo úa nắng mai
mượn dòng thơ cảm láng lay nghĩa tình

nhở khuya chạnh nhớ bóng hình
nàng ma tóc xỏa tim mình xót xang
nhớ nàng gửi nhớ thăm nàng
phải chăng nàng cũng lệ tràn lâm ly

gió lùa hương lạnh hồn si
chạnh tình ưu ái mơ gì bâng khuâng
hương tình say ngất giai nhân
con tim ray rức má hồng ma xinh

mờ mờ ảo ảo mây in
làn sương nương bóng ma hình vờn quanh
nghiên thu nét bút gợn tình
sắc hương đài cát bóng hình em ma
 

NÀNG MA

NÀNG MA

giọt khuya trở gió rì rào
hiu hiu ngọn cỏ ngở nào người xưa
tóc dài buông xỏa bóng đưa
lười dài le nhát sợ chưa hởi người

ma nầy má lúm hay cười
thương ai ma bắt trò chơi vợ chồng
tan trò ma nó biến dông
để ai tiếc gió tâm mong ma tình

ma ơi chớ giết đời mình
ba mươi tuổi lại vẫn xinh vẫn hồng
nếu ai ma chọn làm chồng
thật là diểm phúc tình nồng đó nhen

đêm tàn giấc mộng hương sen
bóng ma trinh nử bên đèn phất phơ
giật mình choàng mộng như mơ
ma sao đẹp thế ngẩn ngờ tình si

ôm ma xiết chặt không đi
nàng ma rực rở tây thi của lòng
anh còn chiếc lẻ cô phòng
ma em xin ở mặn nồng với anh
 

HƯƠNG TÌNH

HƯƠNG TÌNH

đã biết gió mang hương tình ấm
sao bằng hương ấm của em yêu
mây xa màu xám mây nào hiểu
trái tim nặng triểu nhớ em nhiều

tay lạnh tìm lại tay em đấy
chút ấm lòng nao chút lệ cay
giá như em chẳng sang thuyền lạ
người chọn trong lòng anh chẳng sai

sương lạnh vườn khuya bướm ngậm ngùi
còn gì đâu nữa để mà vui
hoa nay đã có ong lai khứ
cánh bướm âu sầu xác rủ vùi

hoa nhớ giờ đây thả theo dòng
nói chi em hởi hương mặn nồng
mưa lạnh thấm lòng tim băng giá
còn gì đâu nữa mối tình mong

trang thơ ngày ấy có còn không
hay em quên rồi say men nồng
hay là đem đốt hương tình mặc
sưởi ấm hương yêu cạnh bên chồng

bao năm đi giữa chốn vườn hồng
lối quen theo lối ngỏ tình mong
tim say se lạnh tim ngưng đập
tim trọi hồn thơ trước gió đông

em nức nở trong chăn gối ấm
giữa bụi hồng lạc bước chân câm
phút tiển đưa hay mình nhút nhát
khóc người yêu khóc mối tình thâm
 

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

TUỔI 16

TUỔI 16

hạt nắng đông sầu lung linh sáng
tình theo năm tháng mãi nhân lên
ngày xưa hai đứa như hoa bướm
khắng khit bên nhau những ước bền

nàng hoa khoe sắc mừng nắng mới
chói lọi cao sang đón gió mơi
anh bướm thân lang vờn hoa ấy
nghiêng ngã thâm tình thật tuyệt vời

tan trường hai đứa chung tay nắm
vai kề vai chầm chậm về nhà
hàng me nghiêng ngã lá la đà
lót thảm tình duyên em với ta

tuổi thơ mười sáu sao êm ả
lớp mười A6 đẹp như mơ
cánh phượng đỏ tình ta muôn thuở
vẫn thấm hồng xinh mộng bờ môi

tóc hửng hờ buông xỏa vai thôi
sao xinh thế em tôi tuyệt đẹp
má ửng hồng viền mi vờ khép
trông hồn nhiên man mác mây trôi


trang thơ tình nhét vội cặp xinh
em đỏ mặt ngẩn ngờ đọc đấy
và bẻn thẻn nguýt ngẩy đuôi mày
khiến anh chết trang đài ánh mắt

từ dạo đó con tim bùng cháy
lửa tình yêu thêu mãi tình ta
những đêm trăng hàng me xủ lá
sẽ chia tình êm ả như mơ

nhưng không ngờ chiến tranh bùng nổ
chí làm trai nặng nợ núi sông
xếp bút nghiêng giả biệt bạn lòng
thay áo trận biên cương chống giặc

hòa bình về bóng nàng hiu hắt
rả rời thay chợt tắt hương yêu
mái trường xưa còn đấy rong rêu
hàng me đã vàng phai màu lá

em ở đâu bặt tăm chim cá
hay xa rời tổ quốc thân thương
bước hải ngoại tìm chốn tha phương
quên người củ mái trường kỹ niệm

vì cuộc chiến kéo dài khốc liệt
trên quê hương đổ nát bom thù
hòa bình về nắng xuân đoàn tụ
người tôi thương nhường nhủ đi xa

còn đường xưa giờ chỉ mình ta
bóng nghiêng ngã in qua cỏ úa
cánh đồng nay vượt xanh hương lúa
cảnh nên thơ lòng tủi giai nhân
 

tuổi 15

tuổi 15

cái tuổi mười lăm đầy hoa mộng
nhở như cành quế ngát hương nồng
giọt sương e thẹn vương trên má
lắm kẻ mơ màng mộng bướm ong 

cái tuổi mười lăm chẳng nhỏ gì
chẳng thơ ngây nhé chẳng mê si
nhưng sung sức sống trong tình cảm
nhiều lúc thở dài bóng ai đi

vọng nga nguyệt tưởng lệ rèm mi
mười lăm tuổi đời bé bỏng chi
nghe bảo em nay dường gió thổi
em lớn bao giờ lắm kẻ si

em tôi nay đã bước mười lăm
chẳng nhỏ như ngày chơi bỏ khăn
thỉnh thoảng em cười hai má ửng
hỏi rằng em bảo em mơ trăng

mười lăm tuổi ấy hay ươm sầu
giọt sương rơi rụng ở hiên lâu
bâng khuâng xao xuyến tim ray rức
nhặt lá vàng rơi hồn đâu đâu

tuổi ôm hoa mộng mơ chung lối
trên nẻo đường đời em với tôi
ngôi nhà mơ ước vang tiếng trẻ
khúc khích cười vang hạnh phúc thôi
 

cảm tác

cảm tác

đêm khuya nào chỉ mình em thao thức
chốn quê đây anh bức rức khôn nguôi
vị thanh ta mùa nước đổ ngậm ngùi
từng làng mạc chôn vùi trong dòng nước

dòng sông hậu vùng cao cơn sóng ngược
nước từ nguồn vùng vụt vượt dâng lên
thương hàng dậu hôm qua mẹ làm nên
nay một đêm bỗng chửng tan tành ngã

nơi phương xa em được tin bảo đã
gió mưa hòa dòng lệ mặn ngậm ngùi
đất cần thơ vùng vị thanh vị thủy
cơn bảo về kéo lũ nước dâng cao

gió mưa sao héo úa nổi nghẹn ngào
không biết đấy mẹ già ra sao những
nhớ mẹ nhiều nổi nhớ tận tâm trung
thương mẹ già cao tuổi gối chân rung

e sức khỏe khó an cơn gió lạnh
xứ xa xôi dõi mắt hướng vị thanh
vùng đất ngọt nhiều cam nhiều quít bưởi
biết thế nào lành dữ nổi sầu quanh

thương cảnh nghèo giông gió phủ mái tranh
mùa nước nổi khổ chồng sầu hiu quạnh
lại cầu trời ban phước được an lành
chẳng cuống trôi xóm nhà ươm nhiều khổ

mẹ ơi mẹ biết chăng con lệ đổ
nhớ quê nhà nhớ dáng mẹ lưng còng
hơi lạnh buốt nhứt xương khi gió lộng
đêm từng đêm cánh vỏng nhớ mong con

nơi xứ người gian nan con chẳng màn
tận tâm sức gắng làm nên sự nghiệp
kiếm đồng ngân dành dụm gửi về quê
để mẹ dùng qua cơn thời dâu bề

tuy phận gái khó khăn em nào kể
xứ vị thanh gốc rễ thắm thân tình
mẹ yên vui sức khỏe được khang ninh
con hạnh phúc thuốc trường sinh tăng sức

tin cơn bảo vừa qua lòng ray rức
nghe mẹ hiền mạnh sức thật mừng ghê
nhơ ơn trên trời phật ban phước về
lòng trẻ dại nhẹ niềm thân hoan lạc

đây lời thơ cõi lòng huynh thù tạc
sẽ chia nhau tẻ nhạt nổi buồn lo
cùng với em trong giây phút khôn dò
tình thân hửu thắt sâu tình thân hửu

trong lòng huynh còn vương niềm ủ rủ
thương cảnh đời mưa lủ nhận phù sa
thương cho ai chạnh thấm mảnh tình ta
quê hương mẹ cầu qua cơn bảo lủ
 

buồn

buồn

thu về sao ủ rủ
lá vàng vương vấn sầu
lệ nhòa hạt mưa ngâu
hoàng hôn chiều mây tím 

thu nay sao chìm lỉm
hương sắc nhở phai tàn
con tim chừng lạc nhịp
tri kỹ vội chia tan

thu nào tay trong tay
trăng tà nghiêng bờ vai
sóng tình dâng mắt biếc
quyến rủ nét trang đài

hồn thu lai tình ấm
hoa tím đậm con tim
thoang hương lan tóc mịn
ngây ngất ấy ân tình

vành môi ai chờ đợi
nụ hôn nhẹ phiêu linh
thu nay lại u hoài
rêu xanh phủ cỏ dại

lối xưa nay trống quạnh
ngơ ngẩn nhớ cành mai
lá vàng rơi đáy hồ
sóng gợn tăn lệ đổ

xa rồi em gái nhỏ
nét hờn hận cô tô
buồn tua mượn men rượu
quên đi nổi sầu vô

thu nay tiếng thở dài
nhớ vóc ngọc ngàn mây
cánh hồng bay vô định
cơn say rồi lại say
 

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

họa lại nhớ

họa lại nhớ

nổi nhớ về đây vọng cố nhân
bên hiên lá rụng rải đầy sân
bao nhiêu lá úa bao lần nhớ
bờ môi mềm mại chiếc hôn tân

hoa mua tim tím em ưa thich
màu tím u buồn tím lịm tim
em bảo hái cành hoa mua tím
cài lên mái tóc tím cô đơn

anh cười mua tím chẳng ai mua
thích chi mua tím buồn thiên thảo
chẳng hái làm chi chẳng hái đâu
khóc òa em bảo giận anh thôi

ấy thế một phen em làm nủng
vờ giận vờ hờn rất thật lâu
túng quá anh bèn ăn trộm ổi
tặng em hai trái giải cơn sầu

nhưng trời rắn mắc đổ mưa lâu
hai đứa đụt mưa dưới hiên chùa
ngồi sát bên nhau tim thổn thức
lại trời mau tạnh để về thôi

kỹ niệm ấy nhở lần nhân mãi
theo nhau khôn lớn mộng tình say
anh mơ một ngày ta hạnh phúc
sống mãi bên nhau chẳng xa rời

giang đầu cơn nước chẻ hai nơi
em vui hạnh phúc bên người mới
để nhớ để thương để khổ tôi
từ nay giọt đắng hiểu tình đời

nơi xa em có khi nào nghỉ
một cánh hoa mua thuở thiếu thời
giờ đây mua tím mùa đang nở
tình ta tan vở kẻ xa nơi
 

đá biết yêu

đá yêu

anh là đá trên cánh đồng dong ruổi
vẫn mơ em say đắm lúc trời chiều
nén tym gầy trãi rộng cỏ xanh rêu
dầu tim đá vẫn in hình mỹ nử

hòn đá anh lăn qua cơn sóng dữ
dạt bên bờ ngậm hai chữ đắng cay
những rong rêu đeo bám dáng trang đài
tim của đá mơ ngày câu loan phụng

đêm mịt mờ trăn trở những mong lung
em mỹ nữ họa cùng rong rêu bám
dưới trăng huyền ảm đạm bóng tiên nương
đau xót nhở đá anh tim hoài tưởng

rong rêu yêu chớ cười anh đá ngượng
muốn mong chờ rêu nở cánh hoa xinh
để con tim chung đập một nhịp tình
hòa với gió bình minh bừng sáng lang

NHỚ

NHỚ

trang thơ hàm ý tuyệt vời
bướm say hoa nhớ ngất lời nhớ nhung.
nhớ người chốn củ mông lung
mắt nai mơ mộng tình chung thiếp chàng

nhớ ai hương tóc bay lang
má đào chợt ửng ngượng ngùng nụ hôn
nhớ ai ngấn lệ ru hồn
nàng hoa ngày ấy vẫn còn vấn vương

nhớ ai nổi nhớ cung thương
bao mùa thu chết lá dường ghim tym
em ơi lệ đắng như tìm
chổ rơi trên má nặng chìm biển ân

nhớ nào nhớ nụ hôn tân
còn lưu nổi nhớ hương lần lửa yêu
nhớ em nổi nhớ sóng triều
tình anh dài mãi bao điều còn đây

nhìn mây lượn ảnh em mây
in trên sóng nước ngất ngây bóng hình
phải chăng mây ấy nặng tình
tình anh khắc khoải mơ nhìn bóng mây

tình anh tựa nước hây hây
đường dài trăn trở hình mây trong lòng
em ơi mây ấy tình nồng
trong mây có cả sóng lòng anh theo

nhớ em nổi nhớ buồn đeo
hạt mây theo gió cheo leo góc trời
trang thơ lồng lộng tình ơi
trong thơ như có bóng người tôi yêu

nhớ em hạt nhớ mưa chiều
hạt rơi xuống má hạt nhiều vào tim
hạt nào nhẹ chẻ tóc em
hạt suông mái tóc tay tìm trong tay

nhớ về nổi ái u hoài
hương thu giọt đọng trăng lai bên thiềm
trong trăng như có áo xiêm
phất phơ ngọn cỏ nàng tiên trong lòng

xú người biển cả mênh mông
lòng trong sóng nước dáng hồng anh mơ
gửi về nơi ây hồn thơ
tương tư nặng nợ ai chờ chờ ai
 

hoa pensee tím

hoa pensee tím

mùa thu nào chung nhau nhịp bước
lối đường xưa cỏ xước ghim theo
ngồi đôi nhau nghe tiếng tim reo
hồn ngây ngất lá vàng rơi rụng

ánh trăng huyên lung lai như rụng
mừng tình ta hoa hứng sương mai
tưởng ngày sau tình mãi khôn phai
niềm sung sương ngày dài trong mộng

bỗng cuồng lang chiến tranh lan rộng
đáp lời kêu tiếng vọng nước non
biệt tình yêu nụ xuân chưa trọn
bước tòng chinh liểu héo mai sầu

người ở laị ôm câu tê tái
những đêm thâu mơ lại ngày xưa
còn đâu nào lúc đón lúc đưa
ôi vắng ngát gió lùa tim khóc

bỗng một hôm hung tim gió lốc
chàng hy sinh hải chiến quân thù
nàng uất nghẹn cửa phật vào tu
quên sự thế quên hình bóng cũ

ngày lẫn đêm mượn câu kinh tụng
ngắm chìm hồn cõi lịm hư vô
một đêm buồn câu niệm nam mô
nàng thanh thản đi vào cõi tịnh

ni sư trưởng chôn nàng góc suối
chiều chiều về gió thổi tan ưu
thương cành lan lỡ bước căn tu
hòa tiếng suối an khương vĩnh lạc

ngày xuân nở nước nhà độc lập
gót chinh nhân vội trở lại quê
tìm người xưa đã nặng câu thề
nghe tê tái hung tin người mất

nhở lảo đảo giữa trời u uất
bên mộ nàng khóc ngất lệ tuông
trước quân thù đạn réo không buông
nay rũ rượi ngõ hồn chết lịm

chàng chiến binh chôn cạnh người tình
sống không trọn chết chung hửu hạnh
thời gian sau mầu nhiệm ba sanh
bên ngôi mộ hiện cành hoa tím

cảm thương tình đôi tim chung nhịp
thế gian bèn gọi hoa tím pensée
nói lên tình nghĩa căp phu thê
và từ đấy pensee hoa kỹ niệm

nương bút ý mình vui phát họa
vài hàng văn bồi tạ thương hoài
tuy thô thiển xin chớ chê bai
mình cảm tạ ngàn năm bạn hửu

Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

thu trở về (2)

thu trở về (2)

trăng thu nghiêng ngã bên hàng trúc
phụng phịu nụ cười hoa cúc tươi
gió lay cành trúc vương hương bưởi
thu mãi yêu nhau giấc mộng nồng

gặp em một lần ngàn thu nhớ
thời gian trăn trở bấy thu chờ
ánh mắt nhìn nhau niềm lưu luyến
chiều thu cháy bỏng tuyệt vần thơ

cỏ hoa thấm ướt tàn thu mộng
tim mãi rung rung một bóng hồng
cái nhìn khoảnh khắc trong câm lặng
in đậm con tim vạn nhớ mong

em vui thu ấm cạnh bên chồng
bao nhiêu thơ nhớ thả trôi sông
thu nay ai khóc tình tan vở
mây tím thu tàn ngấn lệ trong

thu nay thu đến thu xa quá
bao lá úa vàng ngập ngỏ hoang
lòng anh như ngở từng thu chết
theo bóng em đi khuất nẻo đàng

thu sầu ơi cõi tình hóa đá
hoa cúc vàng vội vả cành rời
xác xơ thay lòng những chơi vơi
tim réo rắc thu tàn hiu quạnh

nhìn lá rơi thổn thức tim anh
bao nuối tiếc trời dành cay đắng
thu hôm nay hình như trống vắng
em đi xa dằn dặt trời sầu

nhớ hội thu nao làng hát bội
tay nắm tay nhau chợt bồi hồi
má hồng ửng đỏ mắt em mơ
anh ngắm tim chừng nhở chẻ đôi

thu xưa đã qua thu vẫn còn
trăng thề biển hẹn chữ sắc son
em ở bên người lo phận vợ
anh buồn tiếc mãi mảnh trăng non

em bảo tình ta mãi mãi còn
giang đầu bến lạ bước chân son
thuyền ái xa khơi hồn hiu hắt
đọng lại trong tim nét chấm tròn

THU TRỞ VỀ (1)

THU TRỞ VỀ (1)

thu trở về vấn vương lan tỏa
ánh nắng thu tình thỏa ước mơ
trăng tà ray rức chút hồn thơ
bấm bàn phím ngẩn ngơ người ngọc

đêm thu tàn trăng thề giăng dọc
giọt sương mềm mời mọc cành hoa
nhớ đến ai ai nhớ như là
thu lại ở con tim chai đá

em nơi xa nghe chăng bướm lạ
còn chốn quê sầu lả dịu dời
thuở thu nào giọt nắng đi chơi
mưa khóc thảm tình đời vô vọng

gió thu thổi con tim bừng mộng
lòng bâng khuâng sầu đọng đài trang
hơi buốt lạnh nhở tiết thu tàn
sao tim lại băng hàn buốt giá

thu sầu ơi cõi tình hóa đá
hoa cúc vàng vội vả cành rời
xác xơ thay lòng những chơi vơi
tim réo rắc thu tàn hiu quạnh

thu nay lại về trong tình ta
em nhớ chăng là thời đã qua
giờ em e thẹn vầng trăng sáng
lộng lẩy tuyệt vời hởi hằng nga

tuổi thu đôi tám em còn mộng
anh mới hai mươi lẻ cõi lòng
bến mộng ngẩn trông em có biết
hay là vui bước khẻ sang sông

mẹ cha khuất núi mấy thu trông
để nổi cô đơn tang chất chồng
tình anh trống vắng người thân mất
nước mắt đoanh tròng buồn mênh mông

thu lạnh chiều thu buốt cả lòng
khóc người xa tái nổi nhớ mong
bao nhiêu yêu dấu ngày thu đó
vùi lấp lá sầu ngập thu trông

thu khóc cho vơi tim tái tê
khóc cho ai đấy bội lời thề
phong sương mai tóc chừng sợi bạc
bạc phết má đào khóc phu thê

tim sầu ray rức bấy thu sang
khóc cho người ấy chớm phụ phàng
bến rẻ thuyền tình sang bến lạ
em về bến ấy mộng giàu sang

thu nay ai khóc sầu giăng kín
khóc tình ngang trái khóc nhân sinh
khóc hoa cúc tím nay vàng úa
khóc hạt mưa ngâu giọt lệ tình

đêm thu sương lạnh thấm làn môi
gió thu xào xạc ánh mắt nâu
sao trời vương hái cày mái tóc
lộng lẩy tuyệt vời em gái tôi

Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

NỔI NHỚ

NỔI NHỚ

đêm vào khuya em nào biết nào hay
căn gác nhỏ gió heo may rét lạnh
bông hoa bí nở vàng trong nắng sớm
và nhớ nhiều cô gái mắt trong xanh

sự bình yên khi con tim hiu quạnh
bao nhớ nhung bao bất hạnh lòng ai
mượn men đắng quên những gì sót lại
kỹ niệm nào hai đứa mới yêu nhau

giờ còn chăng nổi nhớ đã nhạt nhàu
qua năm tháng tô màu son tiệc cưới
nhìn em cười hạnh phúc rất vô tư
anh se buốt rả rời tim tan nát

lên xe hoa còn để lại vấn vương
hương thơm tóc thơm môi thơm má hường
thơm ánh mắt thơm nụ cười sao xuyến
thơm bao nhiêu lưu luyến bấy bao thương

đời nghiệt ngã theo nẻo đường hai hướng
hướng em đi vui sướng chữ vu quy
hướng anh là sầu bi trong da diết
từ nay con tim dẩy chết dần đi

thương bao nhiêu sầu cũng bấy nhiêu khi
tự tình khúc chiết ly trong màn lệ
căn gác nhỏ đêm buồn rên khóc kể
đêm khuyết trăng trùng dế khóc chia tan

con đường xưa vương lan hai đôi bóng
vẫn ngạt ngào hương bưởi gió heo may
nẻo vào thu giọt lệ khóe mắt cay
còn đâu nửa hình ai xa ngàn dậm
 

Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

YÊU ĐỜI

YÊU ĐỜI

phật chúa kia các ngài ngoại thế
vì yêu đời xuống thế độ sinh
mong thế gian vơi khổ giác minh
quày cội gốc lai trình bản thể

chúng ta đây xác phàm nào kể
yêu đời là tri thế nhân quan
yêu bản thân yêu cả thời gian
đem hạnh phúc gia cang xã hội

biết tội phước con tim sám hối
chặn nẻo tà hối lỗi chuyện qua
sửu cái tâm chánh thiện của ta
nhìn sự tốt lánh xa việc ác

yêu đời thì chúng ta đổi khác
không nhìn đời ánh mắt màu đen
xung quanh ta trời bổng xanh thêm
niềm hoan lạc trái tim nhân ái

xin chúc mừng yêu đời em gái
yêu bản thân biến cải linh hồn
trong gia đinh giữ đạo trường tồn
ngoài xã hội luôn luôn liêm chính

mặc nhân thế có người ương bỉnh
thiểu số thôi nghiêm chỉnh đa phần
ta yêu mình yêu cả nhân dân
đem gió mát vị nhân vị quốc

đây chia sẽ ít câu mộc mạc
mong bạn đừng tẻ nhạt yêu đời
ta yêu đời tức yêu mọi người
công bằng nói nụ cười hỷ xã

yêu đời là ta yêu tất cả
yêu người thân yêu cả người dưng
chữ vị tha bác ái cân phân
xử cho đúng trí nhân quân tử
 

đêm buôn

đêm buồn

lại đêm nữa muội anh buồn bả
thức khuya nghe tiếng nhạc thân quen
một màu xanh thoát hiện tim em
len nổi nhớ loan rèm ngấn lệ

anh những tưởng ôm sầu sông bể
trái tim hèn khóc kể vu vơ
nghe tiếng nhạc lòng những thẩn thờ
như lạc cảnh trăng thơ lạ lẫm

tưởng nhận lại dòng thơ êm ấm
trái tim anh vụt lắm nhớ mong
đã và lâu xa vắng bạn lòng
nay hội ngộ mênh mông rào rạt

đêm nhớ như cung đàn trổi nhạt
ngõ hồn anh nhở lạc thiên thai
tim ray rức liên khúc tình ai
mang hạnh phúc ngất ngây tràn ngập

nơi xứ người cung khúc diệu kỳ
thương em lại cao quí băng trinh
có xa nhau mới hiểu tim mình
trong nổi vu vơ trong trống vắng

lệ đừng rơi khi tim rợp nắng
giữa đêm khuya tuyết lặng băng tan
nhớ về em gió nhở khóc than
nghe giọng hát bạn vàng thắm thiết

mượn vần thơ nói lời thân thiết
chúc hiền muội sáng tác nhiều hơn
con gió nhỏ xoa mát trăng đơn
đêm hạnh ngộ xé tan tỉnh mịch

cảm tiếng nhạc com dòng chữ thích
chúc muội lan súc tích tài năng
sáng tác nhiều sáng tác thật hăng
huynh cổ vũ tinh thần cùng muội

anh đã biết

anh đã biết

anh đã biết thu về buồn da diết
mảnh hồn thu tha thiết lá thu bay
tình đôi ta gấm nhấm chữ đắng cay
còn chi nửa tim nay dường hóa đá

anh đã biết nắng mai xiên kẻ lá

giọt sương khuya ngượng ngạ e thẹn rơi
bên cửa sổ vương hương quỳnh vời vợi
hít mạnh vào buồng phổi nổi bơ vơ

anh đã biết ngọn gió thu hửng hờ
len lõi tận con tim cơn nóng rát
tình đôi ta ngày nay dường hơi khác
bao lá sầu rơi rác mảnh tình đau

anh đã biết cúc tím chợt ngã màu
cánh chim lạc cất cao kêu gọi bạn
khúc nhạc hay có lúc phải ngưng đàn
truyện có buồn cũng có hồi đoạn kết

anh đã biết tình ta nay đã hết
ngọn núi sầu cao chếch cõi mênh mong
con sáo yêu vội cất cánh sang sông
bỏ thương nhớ cõi lòng anh ôm trọn

anh đã biết tình trái ngang em chọn
vì vâng lời phụ mẫu biệt tình xưa
em ra đi chữ hiếu lệ ràng mưa
khóc cho cảnh thu đưa tình phụ bạc

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

cảm xúc

cảm xúc

trung thu về lâng niềm cảm xúc
tuổi mộng mơ thuở lúc ngây thơ
đón trung thu trong nổi ngẩn ngơ
vài trái ổi đèn ngôi sao cũ

tuổi thơ ấu đời tôi đen đủi
cảnh mất cha nhà khó cưu mang
đi học với cặp sách rách toang
cùng đôi dép mòn mang đến lớp

mỗi thu về con tim hồi hộp
mừng buồn lại xen ở bên nhau
bao bạn trẻ tươi mát thanh thao
tiền rỉnh túi áo màu sặc sở

nghỉ thân khó cam bần tạm bợ
áo vải thô quần cụt bời rời
nhìn chúng bạn đùa nghịch vui chơi
nghe dòng lệ lửng lờ khóe mắt

cảm xúc dâng nổi niềm hui hắt
đón trung thu nước mắt rụa ràng
đêm trăng rằm bên mẹ thở than
mẹ ơi mẹ bao giờ giàu nhỉ

mẹ nhìn tôi dòng lệ lăn đi
ráng đi con vận bỉ sẽ qua
cơn mưa tàn thiều quang sáng lạng
mùa trung thu chan chứa niềm vui

chén trà nguội chiếc bánh hẩm mùi
dưới trăng rằm mượn đuốt làm vui
quên cảnh khó ngậm ngùi thương mẹ
trung thu rồi rồi cũng đi qua

họa sầu ly biệt

họa sầu ly biệt

trái tim kia một lần bỏ ngỏ
bến đò xưa hồn đó bâng khuâng
nhớ êm ả ngọn gió hôn tân
còn lưu cảm trong tâm man mác

chiều đồi sim như chừng khúc hát
tay trong tay bản nhạc cuồng yêu
cánh sim tím suối tóc nâng niu
em e thẹn ngất ngây má ửng

trăng có khuyết nhưng còn lơ lửng
nhìn hai ta trăng chựng chút hờn
choàng tay nhau mây gió mừng hơn
chúc hạnh phúc tình loan duyên phụng

vần thơ yêu cung sầu nặng nợ
chữ tơ duyên hoa nhớ tình ươm
nước mắt thương sung sướng vô thường
ta uống cạn dòng thơ muôn thuở

sao có lúc khi mờ khi tỏ
khúc bi ai chuốt bỏ nhịp sầu
ai rộn ràng áo cưới cô dâu
vui duyên mới dứt câu tình củ

nổi buồn dài chén say quan tái
lụt lối nhà pháo đỏ xác phơi
tự nhiên đâu tim chết tàn hơi
chữ ngang trái chơi vơi tình hận

bước xuống đò em còn ngó lại
nhìn xem anh tê tái phải chăng
một chữ sầu anh nhặt u hoài
mong ai đấy vui say mộng đẹp

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

SẦU LY BIỆT

SẦU LY BIỆT

Đã bao lần khóc sầu ly biệt
Khóc thêm lần nữa có gì đâu
Hoa nhớ trôi dòng sông buồn nảo
Trăng hờn lệ thảm ánh trăng sầu

Còn một đêm nay tim tắt nghẹn
Non sông ai biết mãi đâu tìm
Chim kia còn có đôi có bạn
Còn ta hiu quạnh biển buồn thêm

Hẹn thầm em ở một đêm khuya
Than thở tình sao lại phân chia
Tình nhở nữa giời cơn nắng nhạt
Mộng tỉnh đêm tàn nát tim lìa

Blog nầy anh trải bày tâm sự
Áo tím giả từ biệt sông mơ
Hạ nắng ve sầu vang rỉ rả
Lối nhỏ cỏ may lụt đường thơ

Em ơi cứu vớt đời tôi lại
Đôi mắt đẹp buồn trăng thở dài
Anh quì dưới mắt nai người ngọc
Say chết hồn thơ suối tóc bay

Nàng có khi nào nghỉ đến chăng
Tối về mở blog đọc hàng văn
Tình ấy anh đây lòng tỏ ngỏ
Một thời thương nhớ hởi cố nhân

Đừng có mĩm cười nát tim gan
Tôi gửi hồn tôi đỉnh núi ngàn
Tôi van nàng tôi van nàng đấy
Xin vớt hồn tôi đáy mắt nàng

Vần thơ yêu đã dày vò thảm
Kết mảnh trời thương dệt vỏng sầu
Đong đưa trước gió câu duyên nợ
Em nhặt đường tơ mở nổi âu

Đâu phải anh là người phụ bạc
Nắng hạ chói lòng kẻ sang sông
Tôi ngữa mặt nhìn trăng mơ mộng
Xem từng mây gió tỏ yêu đương

Cuối cùng nghe lòng sao trắng xóa
Trắng xóa trong tim trắng xóa sầu
Đoạn trường ai có nhặt lệ âu
Mới hiểu tình tôi khóc bẻ bàng

Năm nay vườn hồng hoa trổ muộn
Bướm buồn vờn vản cánh hoa tàn
Hoa hởi hoa ngại sao chẳng nở
Lối mộng vườn hồng nghẹt cỏ hoang

Lòng tôi những nát theo hoa đó
Nhìn ánh mây bay mộng nhớ nàng
Vườn hồng từ nay hết bướm sang
Chỉ có cỏ hoang với nổi sầu

Nhìn gương anh điếm từng sợi bạc
Từng sợi bạc ôi nghẹn uất đau
Tim anh thoi thóp máu chừng trào
Sang ngang còn bảo bạc tình lang

Đoàn xe hoa cưới nghing ngang ghét
Chở mất em tôi... còn xác pháo
Đỏ hồng đường ngỏ tợ máu đào
Còn lại những gì nhớ thương yêu

Em chắc vui say cạnh người ta
Lộng lẩy cô dâu thấm nết na
Nhìn em hạnh phúc chun rượu ấm
Chiều hoang có kẻ khóc thương xa

Vườn xưa trống lạnh dường vườn cấm
Chẳng có bướm vàng chẳng có hoa
Nhặt sỏi bỏ vào trong nổi nhớ
Mượn chén rượu hờn lệ buốt ta

Khóc than trời đất kẻ phụ phàng
Kéo lết men say ngấn lệ chan
Hận người tim đã trao kẻ lạ
Ghét đời ghét cả chuyến xe hoa

Chiều nay mượn cốc rượu chiều say
Nhìn cốc rượu sầu nhớ đến ai
Tôi uống rượu lòng tôi uống cạn
Uống người trong mộng uống lệ cay

Người đi đem cả hồn tôi đi
Còn lại xác trơ với gan lì
Đêm nay trăng khóc trăng trắng xóa
Trắng xóa tim tôi xóa người si

VỊNH HOA ANH TÚC

VỊNH HOA ANH TÚC

mây bay gió luyến sáng chiều
lượn lờ hoa lạ tim nhiều vấn vương
hoa ơi hoa đẹp lạ thường
hoa màu đỏ thắm như nhường tim đau

nhìn hoa ngơ ngẩn hồn xao
con tim ngây ngất má đào sắc hoa
thương hoa anh túc kiêu sa
nổi yêu vẫn thắng nắng tà lên cao

yêu hoa tim những xôn xao
nhìn trăng tròn khuyết hư hao chẳng màng
chữ tình gửi chặt hoa nàng
chữ tương chữ ái lại càng rức ray

nhìn hoa chạnh tưởng đến ai
mượn hoa anh túc diển bài ưu tư
rõ ràng thanh bạch anh thư
khăn khăn chuốt khổ riêng chừ mình yên

biết hoa anh túc hoa tiên
vướng hương hoa ấy gây phiền theo hoa
nhưng kìa sắc đẹp tuyệt là
không hoa nào đẹp hơn ra hoa nầy

chồn chân lử khách vì ai
nhốt chàng quân tử bên mày liểu xanh
lụy hoa lụy phải thanh danh
đắm hoa đắm cả tuổi xanh cuộc đời

hoa đẹp tài sắc tuyệt vời
đẹp trên cái đẹp của trời ban cho
lắm trang công tử ốm o
một cành anh túc hương tro nhang tàn

thanh xuân chôn chặt với nàng
phù dung mỹ nữ đêm vàng mênh mang
vì tình chuốt chén thời gian
vì yêu chuốt cảnh trăng tàn nhở khuya
 

gió tình

gió tình


gió ơi ngọn gió vô tình
vươn tay bắt gió như hình bắt ai
em như giọt sương lung lay
ngận ngờ hoa ngọc trao lời ái ân

hương thơm vương ấm tự tâm
nắng soi hạt nắng chân trời bể đông
em là con sóng mênh mông
lan theo sóng nước bềnh bồng rong chơi

em là hoa sáng hồn tôi
là thương là ái muôn lời yêu đương
nụ hôn chớm sớm vấn vương
maseur hiền hậu dễ thương diệu hiền

nụ cười má lúm đồng tiền
mắt mơ chờ gọi thiên duyên ai nào
đắm say nhan sắc má đào
đắm say ánh mắt dạt dào khoan dung

nhấp nhô lồng ngực hơi rung
bàn tay nắm chặt nghe từng nhịp tim
suối nào mái tóc hồn nhiên
phất phơ buông xỏa ôm chuyền đôi vai

ngở nào em lớn không hay
hoa tu sắc thắm trăng lay hạ huyền

chìm trong đáy mắt nhung êm
tôi như lạc lỏng trong miền trần gian
gió ơi mây hởi nhớ mang
hương thơm tình ái tim vàng cho ai

em ơi khuất nẻo đường dài
nổi thương ai đã đọa đài hồn thơ
gió tình bắt ngọn đường tơ
bắt duyên hương lửa tim chò đợi ai

tự tình khúc

tự tình khúc

xuân hởi gió trêu tà áo tím
trên giàn hoa bí đón xuân sang
tầm xuân biên biết màu xanh ngát
mấy dậm trường tình khối duyên mang
.
trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
rực cánh mai vàng ngát gió xuân
tuổi đời chồng chất hoàn tay trắng
dạ nổi bâng khuâng phận cơ hàn
.
những muốn sang nhà xum hợp mặt
ngại ngần hai chữ khó đeo mang
công danh phía trước còn u ám
cam phận làm công dám thở than
.
đành phải làm thinh nổi nhớ nhiều
để nghe tim khóc tình câm lặng
dầu cả lòng tôi một màu trăng
đơn phương da diết mỹ nhân lòng
.
chỉ biết mình tôi thương nhớ thương
nhớ lên cánh nhớ nụ môi hường
đêm về e ngại tơ vương vấn
một mảnh hồng nhan cuối đoạn đường
.
cô liêu trơ cảnh bên trời hiếu
mẹ góa da nhăn lúc xế chiều
trách nhiêm đôi vai oằn hơi thở
thương người chữ hiếu vỗ sao kêu
.
đến nay như đã mấy xuân thêu
nhớ bạn văn thơ bấy cũng nhiều
gom hương quỳnh nở đêm khuya lụn
chờ đợi hồn xuân dậy sóng triều

trên dòng fb nào ai hiểu
hoa bí trổ vàng giọt lệ yêu
hởi người có biết tình tri kỹ
dào dạt hương quỳnh cánh gió xiêu