con sáo
dẩu rằng con sáo sang sông
vẫn còn những tháng mặn nồng gió trăng
đường tình khúc khuỷu gian truân
nào bì hương ái tình thân bao ngày
trời xuân lại ngở đông lai
con sáo vút cánh cao bay về rừng
mặn nồng bỏ lại giữa chừng
nửa trời hương ái nủa lừng mây thương
giờ đây sáo đến biển tương
bỏ sợi vương vấn tỏ tường ngày qua
công ai vun bón vườn hoa
nụ cười bỏ dở họa là vì ai
vần thơ chẳng ớt sao cay
chẳng chun rượu nóng sao say thế nầy
em đi còn hỏi tình ngây
còn xem ai đã đọa đài hồn thơ
tình nầy còn lại trong mơ
còn vương chiếc bóng trăng mờ trong tim
còn kìa sương đọng hương đêm
nụ cười héo hắt giọt mềm lệ rơi
trời xuân tưởng sáo rong chơi
ngắm hoa bắt bướm quên nơi trở về
ngở rằng con sáo say mê
non xanh nước biếc bốn bề gió trăng
ai ngờ con sáo sương giăng
dặm xa trở gót phăng phăng về nguồn
vần thơ kia chút nhớ buồn
chút thương thương lấy lệ tuôn dắn dài
biển lòng nhớ bạn trang đài
sông thơ ngăn lối hồn ray rức sầu
nhở khuya ai thức đêm thâu
thức dài khóe mắt hơi cay lệ tình
sáo em dầu có rẻ khuynh
bên tâm chiết giữ nghĩa tình xa xưa
không câu hương ái mến ưa
còn câu bạn hửu sớm trưa dạt dào
chăng chăng chữ ái tim sao
còn còn chữ nhớ hôm nào ta quen
nàng xuân khóa cửa cài khoen
con tim rộn rả sầu chen bóng hình
nay tôi mượn fb gửi tình
gữi ai con sáo mà mình lở yêu
mai sao hai nẻo truông chiều
con tim ghi mãi nàng kiều không phai
vần thơ gửi bạn trúc mai
tuổi xuân trẻ mãi tháng ngày vui tươi
mong rằng hạnh phúc đến người
là rằng hạnh phúc của đời hồn tôi
vẫn còn những tháng mặn nồng gió trăng
đường tình khúc khuỷu gian truân
nào bì hương ái tình thân bao ngày
trời xuân lại ngở đông lai
con sáo vút cánh cao bay về rừng
mặn nồng bỏ lại giữa chừng
nửa trời hương ái nủa lừng mây thương
giờ đây sáo đến biển tương
bỏ sợi vương vấn tỏ tường ngày qua
công ai vun bón vườn hoa
nụ cười bỏ dở họa là vì ai
vần thơ chẳng ớt sao cay
chẳng chun rượu nóng sao say thế nầy
em đi còn hỏi tình ngây
còn xem ai đã đọa đài hồn thơ
tình nầy còn lại trong mơ
còn vương chiếc bóng trăng mờ trong tim
còn kìa sương đọng hương đêm
nụ cười héo hắt giọt mềm lệ rơi
trời xuân tưởng sáo rong chơi
ngắm hoa bắt bướm quên nơi trở về
ngở rằng con sáo say mê
non xanh nước biếc bốn bề gió trăng
ai ngờ con sáo sương giăng
dặm xa trở gót phăng phăng về nguồn
vần thơ kia chút nhớ buồn
chút thương thương lấy lệ tuôn dắn dài
biển lòng nhớ bạn trang đài
sông thơ ngăn lối hồn ray rức sầu
nhở khuya ai thức đêm thâu
thức dài khóe mắt hơi cay lệ tình
sáo em dầu có rẻ khuynh
bên tâm chiết giữ nghĩa tình xa xưa
không câu hương ái mến ưa
còn câu bạn hửu sớm trưa dạt dào
chăng chăng chữ ái tim sao
còn còn chữ nhớ hôm nào ta quen
nàng xuân khóa cửa cài khoen
con tim rộn rả sầu chen bóng hình
nay tôi mượn fb gửi tình
gữi ai con sáo mà mình lở yêu
mai sao hai nẻo truông chiều
con tim ghi mãi nàng kiều không phai
vần thơ gửi bạn trúc mai
tuổi xuân trẻ mãi tháng ngày vui tươi
mong rằng hạnh phúc đến người
là rằng hạnh phúc của đời hồn tôi
chiều thu mây tím bay giăng
Trả lờiXóalá thu rơi rụng phải chăng thu buồn
nhớ người xưa củ sầu tuông
giọt mưa thu ấy ngập nguồn tâm tư
heo may hiu hắt buồn rươi
lạnh hồn gác trọ chơi vơi nổi lòng
thu buồn ngấn lệ lưng tròng
em ơi anh chết môi hồng em đây
thu về vóc liểu vai gầy
chôn sâu nổi nhớ ai nầy trăng khuya
mây bay xa tít mơ vìa
tượng hình mỹ nữ khôn lìa con tim
ghét thu sao cứ mưa thêm
hạt mưa loan ướt khó kìm lệ rơi
mưa thu lạnh buốt ngoài trời
mưa tình ngập lụt rả rời tâm can
ghét mưa ghét cả thu sang
ghét cơn gió lạ đưa nàng bay xa
chiều thu ngân ngấn cánh hoa
nhở nhường con sáo lượn là hồn thơ
nghỉ thì nhớ vơ thì vương
Trả lờiXóanhớ nhớ vương vương thầm thương thầm nhớ
ai nớ có buồn có mơ
anh đi bắt gió em chờ chăng em
ôm mây những muốn mây lem
ôm trăng sao lại tình đem nổi tình
hoạ thơ em nhử như hình
tưởng như em ở gần mình thâu đêm
nhớ ai nụ nhớ môi viền
thương ai đôi mắt đen huyền dễ thương
hoạ thơ em suốt đêm trường
tưởng như hình ấy tơ vương đâu rồi
nhiều khi giấc ngủ bồi hồi
tưởng chừng cạnh đấy ta ngồi bên nhau
bao lời từ dạ thốt trao
chữ yêu chữ ái trăng sao riêng lòng
chữ yêu nóng bỏng tình nồng
chữ ái mật ngọt trong lòng nở hoa
em là hoa nhớ trong ta
trong tim anh khắc nụ hoa ngát tình
ước chi duyên lửa ba sinh
trói con tim lại ngục hình con tim
em như cánh sáo khó tìm
nơi xa đất khách mò kim biển hồ
vừa mở blog vần thơ ai đó
Trả lờiXóahọa thân thương lời nọ nhớ thương
tưởng xa cách đôi bờ sông tương
giờ gặp lại láng lay vui xiết
thu trở về trên đôi mắt biếc
ngấn lệ chan tha thiết sầu mong
nhớ thu nào lối xưa chung bóng
đi bên nhau ươm mộng tương lai
con đường dài tay lại trong tay
lan hương tóc hoa nhoài thơm ngát
trăng khuya dường như chờ khúc nhạc
bản tình ca muôn thuở không phai
hò hẹn nhau tình mãi bền dai
chun rượu ấm men say tình ái
câu vàng đá khắc sâu tim mãi
yêu trọn đời yêu mãi không thôi
có ai ngờ giông bảo chia phôi
người im lăng sang cầu xứ lạ
chiếc xe hoa con tim tàn tạ
lời thề kia ai đã vội quên
một nổi buôn khó gọi thành tên
chiều thu tím bừng lên cay đắng
ánh thiều dương dường còn thiếu nắng
lạnh buốt tim tình nặng người xa