tự tỉnh
lời thơ ấy tự tình chung thủy
phút đăng trình lòng nghỉ đến ai
đường phiêu bạt gió heo may
con tim lưu luyến đắm say bóng hình
đôi mắt ấy ẩn tình thầm hỏi
dầu cuộc đời đá sõi chớ quên
thương rồi thương lại thương lên
thương dâng mắt biếc thương viền môi thơm
vấn vương lắm tình ươm hạt nhớ
ngọn sóng lòng sao nở chia phôi
tay nầy tay lại bồi hồi
mắt trao lưu luyến dạ thời bâng khuâng
gót thu đến bao lần lá đổ
hạt mưa ngâu lệ nhỏ liên tuông
tình đôi ta da diết buồn
chưng cách trở vì nước non cất bước
gió khôn nhở như lời minh ước
ánh trăng huyền sương ướt vai gầy
đành giả biệt bạn trang đài
đáp tình sông núi hẹn ngày tao ngộ
anh đi ngày ấy trời mưa đổ
ngấn lệ chan thổ lộ vì ai
bước quân ca theo gió bay
đưa tiển tình ta đáp bài sông núi
khi lên xe lòng luôn sầu tủi
trai tim còn gắn gủi mày ngày
hạt lệ nhòa lan bóng ai
ngần bao kỹ niệm phất tay tiển biệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét