THU TRỞ VỀ (1)
thu trở về vấn vương lan tỏa
ánh nắng thu tình thỏa ước mơ
trăng tà ray rức chút hồn thơ
bấm bàn phím ngẩn ngơ người ngọc
đêm thu tàn trăng thề giăng dọc
giọt sương mềm mời mọc cành hoa
nhớ đến ai ai nhớ như là
thu lại ở con tim chai đá
em nơi xa nghe chăng bướm lạ
còn chốn quê sầu lả dịu dời
thuở thu nào giọt nắng đi chơi
mưa khóc thảm tình đời vô vọng
gió thu thổi con tim bừng mộng
lòng bâng khuâng sầu đọng đài trang
hơi buốt lạnh nhở tiết thu tàn
sao tim lại băng hàn buốt giá
thu sầu ơi cõi tình hóa đá
hoa cúc vàng vội vả cành rời
xác xơ thay lòng những chơi vơi
tim réo rắc thu tàn hiu quạnh
thu nay lại về trong tình ta
em nhớ chăng là thời đã qua
giờ em e thẹn vầng trăng sáng
lộng lẩy tuyệt vời hởi hằng nga
tuổi thu đôi tám em còn mộng
anh mới hai mươi lẻ cõi lòng
bến mộng ngẩn trông em có biết
hay là vui bước khẻ sang sông
mẹ cha khuất núi mấy thu trông
để nổi cô đơn tang chất chồng
tình anh trống vắng người thân mất
nước mắt đoanh tròng buồn mênh mông
thu lạnh chiều thu buốt cả lòng
khóc người xa tái nổi nhớ mong
bao nhiêu yêu dấu ngày thu đó
vùi lấp lá sầu ngập thu trông
thu khóc cho vơi tim tái tê
khóc cho ai đấy bội lời thề
phong sương mai tóc chừng sợi bạc
bạc phết má đào khóc phu thê
tim sầu ray rức bấy thu sang
khóc cho người ấy chớm phụ phàng
bến rẻ thuyền tình sang bến lạ
em về bến ấy mộng giàu sang
thu nay ai khóc sầu giăng kín
khóc tình ngang trái khóc nhân sinh
khóc hoa cúc tím nay vàng úa
khóc hạt mưa ngâu giọt lệ tình
đêm thu sương lạnh thấm làn môi
gió thu xào xạc ánh mắt nâu
sao trời vương hái cày mái tóc
lộng lẩy tuyệt vời em gái tôi
thu trở về vấn vương lan tỏa
ánh nắng thu tình thỏa ước mơ
trăng tà ray rức chút hồn thơ
bấm bàn phím ngẩn ngơ người ngọc
đêm thu tàn trăng thề giăng dọc
giọt sương mềm mời mọc cành hoa
nhớ đến ai ai nhớ như là
thu lại ở con tim chai đá
em nơi xa nghe chăng bướm lạ
còn chốn quê sầu lả dịu dời
thuở thu nào giọt nắng đi chơi
mưa khóc thảm tình đời vô vọng
gió thu thổi con tim bừng mộng
lòng bâng khuâng sầu đọng đài trang
hơi buốt lạnh nhở tiết thu tàn
sao tim lại băng hàn buốt giá
thu sầu ơi cõi tình hóa đá
hoa cúc vàng vội vả cành rời
xác xơ thay lòng những chơi vơi
tim réo rắc thu tàn hiu quạnh
thu nay lại về trong tình ta
em nhớ chăng là thời đã qua
giờ em e thẹn vầng trăng sáng
lộng lẩy tuyệt vời hởi hằng nga
tuổi thu đôi tám em còn mộng
anh mới hai mươi lẻ cõi lòng
bến mộng ngẩn trông em có biết
hay là vui bước khẻ sang sông
mẹ cha khuất núi mấy thu trông
để nổi cô đơn tang chất chồng
tình anh trống vắng người thân mất
nước mắt đoanh tròng buồn mênh mông
thu lạnh chiều thu buốt cả lòng
khóc người xa tái nổi nhớ mong
bao nhiêu yêu dấu ngày thu đó
vùi lấp lá sầu ngập thu trông
thu khóc cho vơi tim tái tê
khóc cho ai đấy bội lời thề
phong sương mai tóc chừng sợi bạc
bạc phết má đào khóc phu thê
tim sầu ray rức bấy thu sang
khóc cho người ấy chớm phụ phàng
bến rẻ thuyền tình sang bến lạ
em về bến ấy mộng giàu sang
thu nay ai khóc sầu giăng kín
khóc tình ngang trái khóc nhân sinh
khóc hoa cúc tím nay vàng úa
khóc hạt mưa ngâu giọt lệ tình
đêm thu sương lạnh thấm làn môi
gió thu xào xạc ánh mắt nâu
sao trời vương hái cày mái tóc
lộng lẩy tuyệt vời em gái tôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét