hoa pensee tím
mùa thu nào chung nhau nhịp bước
lối đường xưa cỏ xước ghim theo
ngồi đôi nhau nghe tiếng tim reo
hồn ngây ngất lá vàng rơi rụng
ánh trăng huyên lung lai như rụng
mừng tình ta hoa hứng sương mai
tưởng ngày sau tình mãi khôn phai
niềm sung sương ngày dài trong mộng
bỗng cuồng lang chiến tranh lan rộng
đáp lời kêu tiếng vọng nước non
biệt tình yêu nụ xuân chưa trọn
bước tòng chinh liểu héo mai sầu
người ở laị ôm câu tê tái
những đêm thâu mơ lại ngày xưa
còn đâu nào lúc đón lúc đưa
ôi vắng ngát gió lùa tim khóc
bỗng một hôm hung tim gió lốc
chàng hy sinh hải chiến quân thù
nàng uất nghẹn cửa phật vào tu
quên sự thế quên hình bóng cũ
ngày lẫn đêm mượn câu kinh tụng
ngắm chìm hồn cõi lịm hư vô
một đêm buồn câu niệm nam mô
nàng thanh thản đi vào cõi tịnh
ni sư trưởng chôn nàng góc suối
chiều chiều về gió thổi tan ưu
thương cành lan lỡ bước căn tu
hòa tiếng suối an khương vĩnh lạc
ngày xuân nở nước nhà độc lập
gót chinh nhân vội trở lại quê
tìm người xưa đã nặng câu thề
nghe tê tái hung tin người mất
nhở lảo đảo giữa trời u uất
bên mộ nàng khóc ngất lệ tuông
trước quân thù đạn réo không buông
nay rũ rượi ngõ hồn chết lịm
chàng chiến binh chôn cạnh người tình
sống không trọn chết chung hửu hạnh
thời gian sau mầu nhiệm ba sanh
bên ngôi mộ hiện cành hoa tím
cảm thương tình đôi tim chung nhịp
thế gian bèn gọi hoa tím pensée
nói lên tình nghĩa căp phu thê
và từ đấy pensee hoa kỹ niệm
nương bút ý mình vui phát họa
vài hàng văn bồi tạ thương hoài
tuy thô thiển xin chớ chê bai
mình cảm tạ ngàn năm bạn hửu
mùa thu nào chung nhau nhịp bước
lối đường xưa cỏ xước ghim theo
ngồi đôi nhau nghe tiếng tim reo
hồn ngây ngất lá vàng rơi rụng
ánh trăng huyên lung lai như rụng
mừng tình ta hoa hứng sương mai
tưởng ngày sau tình mãi khôn phai
niềm sung sương ngày dài trong mộng
bỗng cuồng lang chiến tranh lan rộng
đáp lời kêu tiếng vọng nước non
biệt tình yêu nụ xuân chưa trọn
bước tòng chinh liểu héo mai sầu
người ở laị ôm câu tê tái
những đêm thâu mơ lại ngày xưa
còn đâu nào lúc đón lúc đưa
ôi vắng ngát gió lùa tim khóc
bỗng một hôm hung tim gió lốc
chàng hy sinh hải chiến quân thù
nàng uất nghẹn cửa phật vào tu
quên sự thế quên hình bóng cũ
ngày lẫn đêm mượn câu kinh tụng
ngắm chìm hồn cõi lịm hư vô
một đêm buồn câu niệm nam mô
nàng thanh thản đi vào cõi tịnh
ni sư trưởng chôn nàng góc suối
chiều chiều về gió thổi tan ưu
thương cành lan lỡ bước căn tu
hòa tiếng suối an khương vĩnh lạc
ngày xuân nở nước nhà độc lập
gót chinh nhân vội trở lại quê
tìm người xưa đã nặng câu thề
nghe tê tái hung tin người mất
nhở lảo đảo giữa trời u uất
bên mộ nàng khóc ngất lệ tuông
trước quân thù đạn réo không buông
nay rũ rượi ngõ hồn chết lịm
chàng chiến binh chôn cạnh người tình
sống không trọn chết chung hửu hạnh
thời gian sau mầu nhiệm ba sanh
bên ngôi mộ hiện cành hoa tím
cảm thương tình đôi tim chung nhịp
thế gian bèn gọi hoa tím pensée
nói lên tình nghĩa căp phu thê
và từ đấy pensee hoa kỹ niệm
nương bút ý mình vui phát họa
vài hàng văn bồi tạ thương hoài
tuy thô thiển xin chớ chê bai
mình cảm tạ ngàn năm bạn hửu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét