CHIẾC Ô DUYÊN NỢ
trời đang nắng gắt chợt mưa rơi
hạt mưa nặng hạt gió phất phơi
nép mình bên phố nghe hơi lạnh
thoáng ở hiên bên có dáng người
nhìn sao xinh thế như hoa nở
đang đứng đụt mưa mõi mắt chờ
sẳn ô tay ấy sang đưa bạn
cùng bước đường về chung ô nơ
thầm lặng nghe tim đang trổi nhịp
chợt hạt mưa thương ướt má nàng
khẻ nhẹ khăn tay lau người ngọc
đôi mắt em cười hạt mưa tan
nẻo về nhà ấy gần nhà mình
mong cho mưa cứ đổ mông mênh
sóng đôi nhẹ bước hương tình ấm
chiếc ô duyên nợ trải lòng lên
hương tóc em như lan phớt diệu
man mác quyện vào cổ ai yêu
áo trắng bó người làn cong gợi
tình như mời mọc bướm cô liêu
chiếc ô chung bước dài thâm thẩm
hạt nước mưa lòng nặng tình câm
phút đã về nhà em không hay
chia tay ánh mắt lưu tình ấm
em ạ bây giờ anh đắm say
hồn anh gởi ấy thương hay để
trọn quyền định đoạt em đoạ đài
chiếc ô lưu dấu ái tình mê
sao em ghét chàng mưa hôn má
sao chẳng thương anh đã trao ô
cạnh bên nhau chung bước mưa đưa
sao ấm thế hơi nàng trinh nữ
giót nước nào giọt thương giọt nhớ
giọt mưa nào giọt ở tóc em
giọt lăn dài đôi má thoa kem
anh hạnh phúc chậm từng giọt nhớ
thật bất ngờ cửa lòng chợt mở
mắt nhìn nhau trong mắt nụ cười
em bẻn lẻn vân vê tà áo
anh ngai ngùng thoảng chút hổ ngươi
con đường mưa như chỉ hai người
chiếc ô nhỏ nhân duyên muôn thưở
nợ ba sinh chỉ thắm cột đôi
chiếc ô ơi...chiếc ô duyên nợ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét