SẦU LY BIÊT
Đã bao lần khóc sầu ly biệt
Khóc thêm lần nữa có gì đâu
Hoa nhớ trôi dòng sông buồn nảo
Trăng hờn lệ thảm ánh trăng sầu
Còn một đêm nay tim tắt nghẹn
Non sông ai biết mãi đâu tìm
Chim kia còn có đôi có bạn
Còn ta hiu quạnh biển buồn thêm
Hẹn thầm em ở một đêm khuya
Than thở tình sao lại phân chia
Tình nhở nữa giời cơn nắng nhạt
Mộng tỉnh đêm tàn nát tim lìa
Blog nầy anh trải bày tâm sự
Áo tím giả từ biệt sông mơ
Hạ nắng ve sầu vang rỉ rả
Lối nhỏ cỏ may lụt đường thơ
Em ơi cứu vớt đời tôi lại
Đôi mắt đẹp buồn trăng thở dài
Anh quì dưới mắt nai người ngọc
Say chết hồn thơ suối tóc bay
Nàng có khi nào nghỉ đến chăng
Tối về mở blog đọc hàng văn
Tình ấy anh đây lòng tỏ ngỏ
Một thời thương nhớ hởi cố nhân
Đừng có mĩm cười nát tim gan
Tôi gửi hồn tôi đỉnh núi ngàn
Tôi van nàng tôi van nàng đấy
Xin vớt hồn tôi đáy mắt nàng
Vần thơ yêu đã dày vò thảm
Kết mảnh trời thương dệt vỏng sầu
Đong đưa trước gió câu duyên nợ
Em nhặt đường tơ mở nổi âu
Đâu phải anh là người phụ bạc
Nắng hạ chói lòng kẻ sang sông
Tôi ngữa mặt nhìn trăng mơ mộng
Xem từng mây gió tỏ yêu đương
Cuối cùng nghe lòng sao trắng xóa
Trắng xóa trong tim trắng xóa sầu
Đoạn trường ai có nhặt lệ âu
Mới hiểu tình tôi khóc bẻ bàng
Năm nay vườn hồng hoa trổ muộn
Bướm buồn vờn vản cánh hoa tàn
Hoa hởi hoa ngại sao chẳng nở
Lối mộng vườn hồng nghẹt cỏ hoang
Lòng tôi những nát theo hoa đó
Nhìn ánh mây bay mộng nhớ nàng
Vườn hồng từ nay hết bướm sang
Chỉ có cỏ hoang với nổi sầu
Nhìn gương anh điếm từng sợi bạc
Từng sợi bạc ôi nghẹn uất đau
Tim anh thoi thóp máu chừng trào
Sang ngang còn bảo bạc tình lang
Đoàn xe hoa cưới nghing ngang ghét
Chở mất em tôi... còn xác pháo
Đỏ hồng đường ngỏ tợ máu đào
Còn lại những gì nhớ thương yêu
Em chắc vui say cạnh người ta
Lộng lẩy cô dâu thấm nết na
Nhìn em hạnh phúc chun rượu ấm
Chiều hoang có kẻ khóc thương xa
Vườn xưa trống lạnh dường vườn cấm
Chẳng có bướm vàng chẳng có hoa
Nhặt sỏi bỏ vào trong nổi nhớ
Mượn chén rượu hờn lệ buốt ta
Khóc than trời đất kẻ phụ phàng
Kéo lết men say ngấn lệ chan
Hận người tim đã trao kẻ lạ
Ghét đời ghét cả chuyến xe hoa
Chiều nay mượn cốc rượu chiều say
Nhìn cốc rượu sầu nhớ đến ai
Tôi uống rượu lòng tôi uống cạn
Uống người trong mộng uống lệ cay
Người đi đem cả hồn tôi đi
Còn lại xác trơ với gan lì
Đêm nay trăng khóc trăng trắng xóa
Trắng xóa tim tôi xóa người si
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét