có khi nào
có khi nào em hiểu đến anh
bao cay đắng nhọc nhằn tim oặn
có khi nào ai xem tình bạn
biến hồn anh hạt cát biển đông
có khi nào từ tận hư không
niềm đau chợt vở thành bọt sóng
phảng hình hài cô gái nỏn nà
sao giống thế người tình trong mộng
có khi nào nổi đau vô vọng
con tym khờ khắc bóng nhớ mong
vét cạn lòng tự trái tim anh
tìm hương vị xa thời mơ mộng
có khi nào thời gian ngừng lại
nghe tái tê con tim ngây dại
mùi trinh nữ thấm vào nổi nhớ
hương trinh nguyên vạn thưở ai đây
có khi nào em một vương phi
tình âu yếm đưa anh mộng mị
dây loan tình dạo khúc tương tư
tìm hương nhớ hồn thơ tình ý
có khi nào chuyện tình cay đắng
ngõ lối vào chẹn bước mây giăng
đôi má hồng nét cong mắt phượng
nương theo tóc hương bay tình ấm
nếu vườn hồng biến thành cung cấm
men rượu sầu dài thẩm em ơi
nếu mai nầy hai đứa ở hai nơi
chỉ trăng nghiêng tình vơi nổi nhớ
trong vườn hoang lạc đường run sợ
thoát lạnh hồn tim ở bên em
hương con gai anh quen tìm kiếm
một bóng hình xâm chiếm anh thôi
có khi nào hơi thở hoà chung
hai con tym nhịp đập yêu cùng
vườn hoang nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi mông lung
có khi nào em một vương phi
tình ân ái đưa anh mộng mị
dây loan tình dạo khúc tương tư
xiết chặt chết hồn thơ tình ý
có khi nào em hiểu đến anh
bao cay đắng nhọc nhằn tim oặn
có khi nào ai xem tình bạn
biến hồn anh hạt cát biển đông
có khi nào từ tận hư không
niềm đau chợt vở thành bọt sóng
phảng hình hài cô gái nỏn nà
sao giống thế người tình trong mộng
có khi nào nổi đau vô vọng
con tym khờ khắc bóng nhớ mong
vét cạn lòng tự trái tim anh
tìm hương vị xa thời mơ mộng
có khi nào thời gian ngừng lại
nghe tái tê con tim ngây dại
mùi trinh nữ thấm vào nổi nhớ
hương trinh nguyên vạn thưở ai đây
có khi nào em một vương phi
tình âu yếm đưa anh mộng mị
dây loan tình dạo khúc tương tư
tìm hương nhớ hồn thơ tình ý
có khi nào chuyện tình cay đắng
ngõ lối vào chẹn bước mây giăng
đôi má hồng nét cong mắt phượng
nương theo tóc hương bay tình ấm
nếu vườn hồng biến thành cung cấm
men rượu sầu dài thẩm em ơi
nếu mai nầy hai đứa ở hai nơi
chỉ trăng nghiêng tình vơi nổi nhớ
trong vườn hoang lạc đường run sợ
thoát lạnh hồn tim ở bên em
hương con gai anh quen tìm kiếm
một bóng hình xâm chiếm anh thôi
có khi nào hơi thở hoà chung
hai con tym nhịp đập yêu cùng
vườn hoang nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi mông lung
có khi nào em một vương phi
tình ân ái đưa anh mộng mị
dây loan tình dạo khúc tương tư
xiết chặt chết hồn thơ tình ý
có khi nào lang thang phố vắng
tìm dư âm hạ nắng hương trinh
nghe cô đơn tràn ngập cỏi tình
phố vắng tênh lòng sao chuổi nặng
có khi nào chuyện tình chưa đặng
nghe gió sầu ru cảm mây giăng
đôi má hồng mắt nhung thưở ấy
mái tóc thề phất phới vầng trăng
có khi nào gặp em lần nữa
mắt em dìu dịu chứa u sầu
có khi nào dạo bước sông ngâu
nghe lệ thấm nghẹn tình lang chức
có khi nào hơi thở hoà chung
hai con tim chung nhịp yêu cùng
ngôi nhà nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi hương nồng
có khi nào vườn hồng đóng cổng
nghe cỏi lòng một đám mây trôi
rượu cạn bầu say uống mềm môi
đêm hiu quạnh con tim nhứt nhối
có khi nào lửa yêu sám hối
con đường xưa lụt lối chân sầu
hương tình ái vương phi tan mộng
thôi xem như một áng mây trôi
có khi nào dạo lại cung thương
ôn mối sầu trên cánh môi hường
nụ hôn bở ngở trong thương nhớ
tiển biệt tình sầu sóng vạn thương
có khi nào ngao ngán cỏi lòng
gió nhắc nhở hồn ta bay bổng
mây trôi rồi trống rổng con tim
còn lại chăng cảm súc tình nồng
có khi nào em đi lấy chồng
quay lưng đi không lời bày giải
bỏ lại sau nổi buồn ngang trái
con đường xưa lối nhỏ tối tăm
bao đêm thao thức mây biết không
nghe cô đơn tràn ngập cỏi tình
phố vắng tênh lòng sao chuổi nặng
có khi nào chuyện tình chưa đặng
nghe gió sầu ru cảm mây giăng
đôi má hồng mắt nhung thưở ấy
mái tóc thề phất phới vầng trăng
có khi nào gặp em lần nữa
mắt em dìu dịu chứa u sầu
có khi nào dạo bước sông ngâu
nghe lệ thấm nghẹn tình lang chức
có khi nào hơi thở hoà chung
hai con tim chung nhịp yêu cùng
ngôi nhà nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi hương nồng
có khi nào vườn hồng đóng cổng
nghe cỏi lòng một đám mây trôi
rượu cạn bầu say uống mềm môi
đêm hiu quạnh con tim nhứt nhối
có khi nào lửa yêu sám hối
con đường xưa lụt lối chân sầu
hương tình ái vương phi tan mộng
thôi xem như một áng mây trôi
có khi nào dạo lại cung thương
ôn mối sầu trên cánh môi hường
nụ hôn bở ngở trong thương nhớ
tiển biệt tình sầu sóng vạn thương
có khi nào ngao ngán cỏi lòng
gió nhắc nhở hồn ta bay bổng
mây trôi rồi trống rổng con tim
còn lại chăng cảm súc tình nồng
có khi nào em đi lấy chồng
quay lưng đi không lời bày giải
bỏ lại sau nổi buồn ngang trái
con đường xưa lối nhỏ tối tăm
bao đêm thao thức mây biết không
xao xuyến trong tim nước chờ mong
làn hương quyến rủ màu tóc nhớ
in bóng nàng mây thả theo dòng
mây nàng trải rộng một cỏi trời
sóng tình ôm gọn ánh sao rơi
thương nàng e thẹn anh lưu cảm
vận tải tình anh hé miệng cười
có khi nào mây đem gió đến
lời ái ân chết lịm môi hồng
có khi nào mây gọị bằng chồng
vòng tay rộng đón người ngà ngọc
in bóng nàng mây thả theo dòng
mây nàng trải rộng một cỏi trời
sóng tình ôm gọn ánh sao rơi
thương nàng e thẹn anh lưu cảm
vận tải tình anh hé miệng cười
có khi nào mây đem gió đến
lời ái ân chết lịm môi hồng
có khi nào mây gọị bằng chồng
vòng tay rộng đón người ngà ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét