LÁ DIÊU BÔNG
mình nhỏ hơn người năm lá rơi
ngoài thời gọi chị lòng tả tơi
vui đùa cùng chị chơi cút bắt
quên hết tháng ngày thưở thiếu thời
một mùa đông đến xuân lại sang
chị trông xinh đẹp dáng nghiêm trang
bao chàng trai lén nhìn chị đấy
đôi mắt nhung huyền mái tóc ngang
chị nhở năm nay hai mấy đông
bao đứa trêu trêu muốn làm chồng
mình nhỏ nhưng lòng xao xuyến lạ
chị ơi làm chồng chị được không
chi cười ánh mắt chị trong trong
chị bảo khi nào tìm diêu bông
đưa đến tận tay thay sính hỏi
không lá diêu bông chẳng làm chồng
tưởng thật lên đường tìm kiếm lá
vượt rừng vượt núi vượt biển sông
khi gặp chiếc lá muôn màu sắc
đem về chị nói chẳng diêu bông
lặng lẻ mình đi nặng chiểu lòng
quyết tìm cho được lá diêu bông
hỏi người già cả về chiếc lá
tìm hoài chẳng thấy buồn mênh mông
nơi ở quê nhà chị ngược dòng
pháo hoa rực rở chị sang sông
thắm thoát thời gian năm năm chẳng
khi tìm được lá... chị lấy chồng
tay cầm chiếc lá lệ đoanh tròng
gió ngàn vi vút tình tan mộng
lời hứa ngày nào chị quên sao
diêu bông ơi.. chiếc lá diêu bông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét