Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

HỌA VỚI Bé Lười

HỌA VỚI Bé Lười

Category: , Tag:
02/21/2011 06:47 pm
    Quá nữa đêm nhưng sao chẳng ngủ
    Vì vần thơ ấp ủ trong em
    Từ hồi chiều em mở ra xem
    Hình như anh thầm than trách bạn.

    Lời người nói em nghĩ vô hạn
    Blog nào chai đá hả anh
    Nếu không có nỗi buồn vây quanh
    Thì lấy gì viết gì đây nhỉ ?

    Cuộc sống mình sướng vui, bi lụy
    Lúc sóng gào , lúc tĩnh lặng mênh mông
    Đuổi bắt nhau cho ta chạy lòng vòng
    Có như vậy mới thấy đời ý nghĩa.

    Dù anh viết lời thơ sầu thấm thía
    Cũng có người, ngắm nghía nghĩ cùng anh
    Chỉ có điều , không nói sợ mong manh
    Đành im lặng nhìn , rồi quay bước tiếp.

    Đừng nghĩ em lòng này là hạn hẹp
    Để cho anh chờ đợi đêm hằng đêm
    Đừng để em phải khóc lặng bên thềm
    Vì hiều nhầm , lòng em nhé người nhé.
      em có biết lưng sầu cạn túi
      hồn thơ lầm lủi cứ đi hoang
      một chiều qua quá tận đêm tàn
      cứ trống vắng bẻ bàng thơ trọi

      blog nặng tình như thầm tiếng hỏi
      bạn hồng nhan sáng chói lòng anh
      những vần thơ ướp mật hương lành
      sưởi ấm lại con tim hiu quạnh

      suốt bên anh còn có trời xanh
      còn có bạn tâm thành tri kỷ
      valentine tưởng chôn vùi mộng mị
      vùng ngờ thay ngộ nhỉ còn nàng

      nhở xuân sang thu chớm lá tàn
      blog hạn hẹp đông lan lạnh lẻo
      vườn hồng xưa khô héo cỏ hoang
      ai nào ngở bướm vàng vặn vẹo

      đã và đang chàng khờ tim héo
      bổng vang đâu khúc khích cười hì
      chiếc ô xưa chan chứa niềm si
      còn vương vấn vần thi nàng mộng

      hương xuân ái giửa lừng trời lộng
      biển luân tình ngọn sóng cười vui
      xô vồn vả bờ cát trơn trui
      như ôm lấy nụ hôn ngọt ngất

      đêm nhở khuya anh còn thức giấc
      bấm nút sầu chơn chất hương yêu
      gửi về ai thương nhớ muôn điều
      hồn lưu dấu con diều tung gió

      Em đã hiểu hình như đang trách tội
      Trách em về sao không nỡ qua thăm
      Để thi sĩ lòng lại rối bòng bong
      Câu thơ cũng cong vòng chẳng có lối.

      Blog em giờ có nhà sớm tối.
      Bạn hồng nhan, chẳng lội  đi đâu
      Thôi ở lại cạn chén thơ sầu
      Cùng với người tên Minh tri kỷ

      Venlentine chúng mình thủ thỉ
      Tâm sự đời, vui sướng_xot xa
      Cùng vượt qua trền dốc phong ba
      Mà mình sống chốn nào cũng gặp.

      Blog anh bây giờ đổi khác
      Bướm oanh vàng, từ khắp tứ phương
      Tới sẻ chia nỗi sầu tơ vương
      Vậy.Anh đã bớt buồn rồi đó

      Và giờ em cũng đôi lời nhắn ngỏ
      Sớm bình minh vội viết gửi cho
      Có nắng hồng , và tiếng gió vờn đùa
      Thổi vơi chút , nỗi sầu riêng anh nhé!
        cỏ hồng theo gió xuân đưa
        chong chênh ngọn sóng tình ưa dạt dào
        nhớ ai lệ đọng tim đau
        vần thơ chẻ nữa trăng vào hiên thưa
        tình anh theo gió nhắn đưa
        trên trang blog sậm sớm trưa nặng tình
        gió tình anh viết riêng mình
        đêm khuya ai đó nghỉ tình mở xem
        comment đôi chữ nhặt tem
        vườn hồng rực nắng cỏ chen lối vào
        hỏi rằng ngỏ nhỏ hôm nào
        nay còn mở cửa hay rào tường cao
        sầu dài dài mải rượu đào
        thương ai thương mãi ai nào biết không
        câu thơ có viết lòng vòng
        vẫn là chữ ái mặn nồng em yêu
        gió xuân gió thổi hiu hiu
        thổi tình ta lại một chiều phùng lai
        blog tình ta kết lâu nay
        càng thân thân nữa niềm say blog tình
        đêm về mở blog quang minh
        là em mở cả tim mình ra xem
        blog anh tuy chẳng hương sen
        nhưng mà nặng nợ lười em đó nàng
        một mai tình dẫu bẻ bàng
        vẫn còn hương ái trăng tàn thềm xuân
        còn tình ta với  mỹ nhân
        còn trang thơ nhớ  họa vần đêm thâu

        Không có nhận xét nào:

        Đăng nhận xét