Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

CÓ THỂ NÀO ?

CÓ THỂ NÀO ?

Category: , Tag:
04/28/2011 10:33 pm
có thể nào nàng  tiên bé bỏng
một nàng tiên ước mộng lòng anh
một nàng tiên chợt đến qua nhanh
gây ngây ngất cho ai đỉnh mộng

có thể nào  nàng tiên tươi thắm
một nàng tiên say đắm lòng ta
một nàng tiên trong giấc mơ hoa
đã gọi hồn đưa vào tổ ấm

có thể nào  nàng tiên trinh trắng
nàng tiên tợ nắng sớm sương mai
nàng tiên giữ chặt bóng hình hài
nghiên bút mực  thư sinh đẹp lắm

có thể nào  cây xanh nhung nhớ
anh là trăng muôn thuở  trên cành
có thể nào em chợt nhận ra
là anh trong tim em vỉnh viển

có thể nào  tim anh rung chuyển
cơn sóng tình bọt biển đi hoang
nếu con tim giữa chốn chiều tan
in đậm mãi tình nàng nổi nhớ

có thể nào nàng tiên muôn thuở
bàn tay nào hoa nở trong tay
khuôn mặt sao say đắm bao ngày
như dấu khắc in dài tim hoạnh

có thể nào màu hoa bất hạnh
ngắt thả dòng sông thẩm lạnh tanh
hoa thạch thảo hoa chờ lòng anh
mùa thu chết vắng tanh tình hoạnh

Nguyễn Hải at 05/17/2011 06:34 am comment
Trăng kia độc ẩm thơ ta Vắt trên cành trúc dáng ngà ai kia? Trăng ơi! sẻ nửa tôi chia Cho em một ít để lìa hồn tôi Đêm say đã dấy sầu rồi Ánh vàng ngã cốc thì tôi cũng mềm Đêm nay lại nữa một đêm Vẫn sao cứ thế ru êm chén sầu Tôi và em cách xa đâu? Chỉ đôi hàng liễu một lầu trăng nghiêng                                           Nguyễn Hải
Quang Minh at 05/17/2011 03:01 pm reply
vô tình sang blog bạn vàng cảm thơ bạn tặng cô nàng trăng thơ sinh tình họa chút vần tơ vắt trên hàng trúc lặng lờ bóng trăng nhìn trăng mơ tưởng cô hằng bảo yêu cô ấy bâng khuâng cỏi lòng mơ trăng hay mơ cành hồng mượn trăng hẩu tỏa tình nồng ai chăng
Đỗ Hưng at 05/16/2011 09:23 pm comment
Lần đầu tiên sang thăm Quang Minh. Thơ hay lắm. Chuc buỏi tói an vui
Quang Minh at 05/16/2011 09:39 pm reply
cám ơn bạn nhiều chúc bạn một tối hạnh phúc
Hoaanhdao at 05/15/2011 02:07 pm comment
a wen pe vy ah....sao ko thay a nho den pe vy a chuc aQM lun gap nhiu may man a nhe
Quang Minh at 05/15/2011 05:45 pm reply
có thể nào anh lại quên vy vì bao nhiệm vụ quá nhiều đi không giở rổi rảnh mình lên blog lòng vẫn luôn là nhớ em đi
Bé Ngốc at 05/14/2011 10:56 pm comment
Người về em nở nụ cười Nhận thơ lưu luyến xinh tươi nét ngài Bao lâu vắng bóng hình ai Cho em bé ngốc đêm dài ngóng trông Tấm hình em chụp bên sông Khung trời kỷ niệm mênh mông quê nhà Bao năm cách biệt phương xa Mẹ già trông ngóng thiết tha con khờ Anh về nối lại vần thơ Cho em không phải thẫn thờ canh thâu Anh đi công tác vùng sâu Em ngồi đợi mãi canh thâu nhớ chàng Giờ thì tay nắm nồng nàn Có anh bên cạnh rộn ràng đôi tim....
Quang Minh at 05/16/2011 09:55 pm reply
đêm qua lên mạng mơ chát tiên vơ vẫn ngẫn ngơ nói chữ duyên tiên cười duyên ấy như tim vở tim vở thành sao lấp lánh miền   tim vở thành sao lấp lánh miền bao sao lấp lánh bấy nhiêu tim tim khổ tim sầu tim héo hắt rọi xuống trần gian hắt hiu phiền   rọi xuống trần gian hắt hiu phiền trách chăng trăng khuyết hồn vô niệm online tim biến bài thơ cổ  (thơ đường ) tiên bảo vần thơ nổi nhớ riêng
Bé Ngốc at 05/14/2011 10:55 pm comment
VU VƠ Vu vơ theo nắng về chiều Nghe ve cất tiếng nhớ nhiều anh ơi Nắng hạ theo gió rong chơi Mây buồn lơ lững thảnh thơi trên đồi Em buồn trước máy tính ngồi Thở dài canh vắng lẻ loi một mình Gọi thầm anh hỡi Quang Minh Người trai sương gió hết mình cho dân Chăm lo chắm sóc ân cần Thiên thần áo trắng trong ngần em yêu Bao ngày công tác quá nhiều Khi về anh đã mặt tiều tụy thêm Thương anh làm sớm về đêm Tay chạm bàn phím gửi niềm lo âu  
Quang Minh at 05/16/2011 09:22 pm reply
vu vơ họa lại vần thơ nhớ gửi nàng nơi cỏi tận nơi xa vần thơ chỉ có buồn thôi nhá chỉ có mưa rơi lá rớt thềm   vu vơ đêm vắng thêm đơn chiếc biên biếc chiều tà tim trắng xóa trắng xóa con tim mối tình xa ngại ngần úp mặt nước mắt nhòa   áo trằng nhở mang vai nặng chiểu lương tâm chức phận cố ráng liều có chi ai nói thiên thần nhỉ làm ngại lòng tôi nhé em yêu   họa vận vài dòng trang blog đấy đến ai vận tải cái tình đây xóa nợ xóa nần mang lâu quá cho nhẹ chút lòng theo gió mây
Lãnh Ngọc Bích at 05/13/2011 08:31 am comment
Hạ về luồn lắm phải không anh? Sao trong khóe mắt nước long lanh Hò hẹn ngày xưa người có nhớ Để hạ đượm buồn qua quá nhanh Hạ này anh có nhớ ai không? Sao nghe trống vắng ở trong lòng Góc trời phượng đỏ chào hạ tới Màu đỏ phượng rơi hay máu hồng Góc nhỏ tâm hồn, có phải nhau? Mình đã nhớ ra tự lúc nào Để hạ lạnh lùng chang nắng thế Nỗi lòng ta vẫn cứ chênh chao.
Quang Minh at 05/14/2011 06:28 pm reply
góc nhỏ tâm hồn có phải nhau vầng trăng ai lén nở treo cao đêm hạ nóng hầm sao vắng gió nổi lòng ai đó cứ chênh chao
Bé Lười at 05/12/2011 01:31 pm comment
Lỡ Là ...Của Nhau Trời đã xếp mình chung một lối Một hướng đi, về bến đường tình Trời muốn mình, tìm ra một chốn Đựng lều yêu, trú ngụ đời nhau. Nào nắm tay, cùng dìu chân bước Vượt qua mau , ghềnh thách cheo leo Dù sóng biển, tràn qua mất lối Có vai gầy, dựa sát không rời. Đừng buông nhé, đường buông tay nhé Đoạn đường sau, khắc nghiệt hơn nhiều.? Giờ mình đã của nhau rồi đó Chia sẻ , những gian khó trong đời. Tặng anh Minh bài này nhé. Chúc mừng anh quay về blog
Quang Minh at 05/14/2011 05:52 pm reply
dầu em là cánh mây hoang anh là chàng gió đưa nàng về dinh dầu em là hạt sương xinh anh là hoa sáng hứng tình đầu tiên   dầu em là ánh vàng xiên anh là chiều tím choàng em vào lòng dầu em hoa tựa nhung hồng anh là chàng bướm mặn nồng bên hoa   em ơi trong cỏi người ta chữ tình nó nặng bằng ba chữ tiền biết em xinh đẹp tợ tiên bao ngày anh nhớ bao đêm anh chờ
solarstorm at 05/11/2011 10:58 pm comment
Tớ yêu sắc màu và nét dịu dàng mong manh của hoa thạch thảo. Tối an lành, ngủ ngon bạn nhé! .... Anh quay mặt về phía Ami nói: xin đừng quên tôi rồi nở nụ cười mãn nguyện và anh đã đi xa xa mãi. Ami ngồi đó, ngồi bên bờ vực thẳm, ngồi như người mất hồn, không nói, không cười tay cầm lấy bụi hao tim tím ấy. Cô ngồi đó cho đến khi người trong làng vào tìm kiếm và đưa cô về. Một mình cô về được thôi còn Edible thì giờ đã không về được nữa rồi. Ami không khóc, cô không ăn uống gì cả, suốt ngày chỉ lặng lẽ ngồi trong vườn chăm sóc cho bụi hoa tim tím ấy, bụi hoa khiến cho Edible không về được nữa. Cứ như thế trong suốt một thời gian, cho đến một ngày cô đã chìm vào giấc ngủ dài, dài đến nỗi không bao giờ tỉnh lại và trong giấc ngủ đó chắc chắn 1 điều rằng cô và Edible đã gặp được nhau và họ là của nhau mãi mãi. Sau khi ami chết đi loài hoa tim tím ấy được người dân trong làng chăm sóc cẩn thận. Ai ai cũng thương xót cho đôi tình nhân trẻ. Ban đầu họ đặt tên cho nó là For get me not, sau nhìêu năm và qua được trồng ở nhiều nước nó lại có những cái tên khác nhau như Muget De Mai (pháp), Thạch thảo( Việt nam)… và những đôi tình nhân trẻ thường tặng cho nhau loài hoa này để rồi sẽ mãi mãi không quên nhau, sẽ luôn ở bên nhau cho dù là chết. Một truyền thuyết thật ý nghĩa đúng không bạn.
Quang Minh at 05/11/2011 11:12 pm reply
vâng rất ý nghĩa forget me not   vì một phút bâng khuâng hồn lạc vì mùa thu về xao xác lá rơi vì nhớ thương thương nhớ người ơi hoa thạch thảo chơi vơi chờ đợi   viết entry nghe lòng say bảo cấp mười hai sóng ập tim về biển tình cao ngọn sóng bốn bề phủ xuống nhận chìm tình ray rức   nhớ đến em tim anh chợt nhứt mắt lệ viền giọt đọng khoen mi hỏi ai kia yêu có là chi sao khắc khoải từng đêm không ngủ   hoa thạch thảo mối tình ấp ủ nhớ đến người hoán dụ thành thơ người đi rồi ai vẫn mộng mơ chờ đợi mãi hồn hoa thạch thảo
MELODY-TRAN at 05/11/2011 01:20 pm comment
Tình yêu QM là mùi vị  chocolate đi nhé  cho nó thiệt là ngọt lim .
Quang Minh at 05/11/2011 09:57 pm reply
vâng mùi chocolate mùi tình yêu ngào ngạt cám ơn chị ghé thăm chúc chị luôn trẻ đẹp và giàu sang
Lãnh Ngọc Bích at 05/11/2011 10:56 am comment
Nắng hạ mà rát lòng ai Tiếng ve gọi bạn lâu nay chưa về Chân đi mòn gót đường quê Thuyền neo chờ đó, lời thề năm xưa hạ về thiếu những cơn mưa Ô che đã đủ, đã vừa nhau không? Hạ về còn chút nhớ mong Ngoảnh đầu nhìn lại lòng không muốn rời Hạ này vẫn đỏ góc trời Phượng che sắc nắng giữa đời đa đoan
Quang Minh at 05/11/2011 11:02 pm reply
nắng hạ trời trong ẩn nổi lòng ve sầu rên rỉ tình mênh mông đường xưa lót thảm hoa phượng đỏ chung lối tung tăng ai nhớ không   hạ trắng xóa mờ tình căm lặng đò xưa trỉu nặng những hoa lòng hạ về chút gió mang hơi nước vần vủ mưa tuông ước cánh hồng   hạ trắng nồng chan lời ca nhớ nàng hoa chàng bướm nợ duyên ưa tình thương ướp mật loan mắt phượng ai tìm mơ hạ chút mây mưa   góc nhỏ tâm hồn anh chờ đợi hạ nầy xin gởi chữ tơ vương giọt thương dệt nhớ thành sông tưởng em có nghỉ gì hạ nắng chăng ?
Bé Lười at 05/09/2011 12:04 am comment
Hãy Ngủ Đi Anh .... Nào ngoan ngoãn chìm trong cơn mộng Em mượn gió, ru lòng bình yên Để cho anh có giấc mơ hiền Đừng vùng vẫy , chìm trong  " biển nhớ". Đừng suy nghĩ chuyện tình dang dở "Gió thổi cây, lại ngỡ người về Thức trọn đêm, mắt lạnh tái tê Ngóng nàng tiên  , trở về lối cũ ! ". Anh có biết lòng em tự nhủ : Nhớ về anh, đời phũ phàng thêm Nên em chọn bước đi im lìm Lặng mình em, chìm trong sầu nhớ. Tự trong em, thầm luôn nhắc nhở Cầu bề trên, cho người ở bên kia. Mau chóng quên cuộc tình chia lìa Không hạnh phúc , tách chia hai ngả. Ngủ đi anh, dù đời ( nhiều) vất vả Còn vượt qua, chục thác phong ba Nhưng có em , lòng không rời xa Vẫn hằng đêm, canh giấc anh ngủ.
Quang Minh at 05/11/2011 09:41 am reply
hãy ngủ đi  êm ái lạ thường hãy ngủ đi  lời mẹ du dương hãy ngủ đi giấc mộng tơ vương anh sẽ ngủ mộng trường dáng ngọc   con đường nào nhớ thời đi học ta chung tay nở rộng nụ cười khung trời xưa chỉ có hai người hạ trắng vìa hoa bướm tình chung   nay ví dầu xa cách nghìn trùng tình vẫn nở môi nàng mộng chín má em hồng như lời thầm kín cả trời yêu yên tịnh đôi ta   hôm nay viết lại nét mặn mà gởi ưu ái nắng tà gió nhớ đến bé lười vạn thuở trong mơ gió tình ấy em đan giỏ ái   giỏ tình nồng như nhung lót trải mở rộng đường em mãi đi xa nhìn em vui anh những thiết tha chúc hạnh phúc như hoa đến bạn
timlainuccuoi_87 at 05/08/2011 03:28 pm comment
 Cuối tuần vui vẻ và gặp nhiều điều bất ngờ .
Quang Minh at 05/11/2011 09:21 am reply
cám ơn nhiều chúc người bạn mới an khang hạnh phúc
MÂY TƯƠNG TƯ at 05/08/2011 10:42 am comment
(Empty)
Quang Minh at 05/11/2011 09:13 am reply
QM chúc bạn vui tươi hạnh phúc bên người yêu thương
Bé Ngốc at 04/30/2011 09:14 pm comment
Có thể nào nàng tiên bé bỏng Một nàng tiên anh mộ̣ng lâu nay Người con gái có mái tóc dài Đôi mắt biếc năm dài anh nhớ   Có thể nào từng đêm trăn trở Bao nhớ nhung anh trải vào thơ Đôi tay anh giang rộng đợi chờ Người diễm phúc được anh thương nhớ   Có thể nào bỏ quên trang vở Bước lang thang nỗi buồn vu vơ Trong bóng tối ánh sáng mập mờ Em cứ ngở bóng anh chợt đến   Gọi tha thiết em nhớ không quên Tên anh đó anh ơi có biết Mưa hạ về anh đi biền biệt Buồn ơi... em chiếc bóng đi về......
Quang Minh at 05/11/2011 09:10 am reply
có thể nào  tim anh rung chuyển cơn sóng tình bọt biển đi hoang nếu con tim giữa chốn chiều tan in đậm mãi tình nàng nổi nhớ   có thể nào nàng tiên muôn thuở bàn tay nào hoa nở trong tay khuôn mặt sao say đắm bao ngày như dấu khắc in dài tim hoạnh   có thể nào màu hoa bất hạnh ngắt thả dòng sông thẩm lạnh tanh hoa thạch thảo hoa chờ lòng anh mùa thu chết vắng tanh tình hoạnh
Bé Ngốc at 04/30/2011 08:54 pm comment
Buồn ..ơi muốn bỏ quay lưng Nhưng sao em lại xem chừng lệ rơi Người đi đâu mất xa vời Vần thơ lẻ bạn bên đời cô đơn Sang nhà ngồi khóc giận hờn Hạ về nhỏ giọt từng cơn mưa buồn Lang thang em bước chiều buông Người đi vắng bóng em buồn nhớ ai....
Quang Minh at 05/11/2011 09:03 am reply
hôm nay nhân rảnh đáp lời khung trời mơ mộng mây mời gió thương cánh gió êm ả lạ thường ai đây gom lấy tơ vương vào lòng hình ai ngoái lại bên sông nhìn hoa vương vấn má hồng bâng khuâng muốn buông buông chẳng bao lần hạ về tê tái dạ ngần ve than chiều buồn thả bước lang thang ngát về quê mẹ dạ càng nhớ nhung thương mẹ tuổi xế chân rung con tầm ráng trả tình chung nợ đời tôi đi vì chuyện công ơi có nào vắng bóng buông lời thở than mai kia xong việc rảnh rang sẽ đền những phút trăng tan sợi sương nhìn xa biển cả sóng trường gởi tình nồng thắm nghìn thương đến người
Lãnh Ngọc Bích at 04/29/2011 09:35 am comment
Có lẽ nào anh còn mơ mộng Chuyện tình buồn anh vẫn chưa nguôi Để trang thơ chẳng lúc nào vui Bao giờ cũng đong đầy nỗi nhớ Có lẽ nào anh còn trăn trở âu chuyện xưa lật dở bao ngày Giờ sót lại một nỗi u hoài Anh có phải đang cón say mộng
Quang Minh at 04/29/2011 10:45 am reply
nhớ thuở nào họa thơ toán học trang từng trang in móc trong thơ có thể nào lạc lỏng mong chờ hình bóng ấy đong đầy nổi nhớ   có thể nào vết buồn trăn trở câu chuyện lòng chợt nở ngày nao và hôm nay còn lại chiêm bao ôm giấc mộng má đào đêm hoạnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét