HẠ VỀ
*********
hạ về rộn rả tiếng ve kêu
hàng me uốn lá phủ sương chiều
tẻ nhạt đường xưa lòng cô quạnh
rêu phong từng khắc cảnh quang liêu
đây hàng phượng vỉ đứng chơi vơi
gió thổi đua hoa cánh phượng rơi
trường xưa mây phủ mờ tim nhói
thầm hỏi ai đây thoảng một thời
lối xưa tim vở theo năm tháng
theo cánh phượng rơi nổi ngút ngàn
em đâu quên cả màu phượng đỏ
quên cả tình ta khóc nắng vàng
những buổi tan trường tay trong tay
tà áo gió nâng em có hay
e thẹn em nép vào lồng ngực
đôi má ửng hồng phượng đỏ bay
văng vẳng đâu đây tiếng ve cười
như trêu thiếu nữ gái xuân thời
viên sỏi vô tình lăn trước mặt
hàng me nghiên ngã lá rơi rơi
nụ hôn nhẹ thoảng viền môi mộng
em cười ngặt nghẻo má ửng hồng
khoảnh khắc dường như dành đôi lứa
lửng lờ bình tím nổi ven sông
tình nhở bổng im cơn nắng hạ
con tim rộn rực nhảy trong ta
làn son phơn phớt tìm hương nhụy
địa đàng hạnh phúc bướm mơn hoa
bổng đâu khói lửa phải chia tay
xếp bút tùng quân giả biệt ai
từ đấy ta em như nắng lạ
xa nhau da diết cuộc tình say
nhiều đêm trăng hạ treo chiến lủy
ghìm sùng tim chai nổi ngậm ngùi
năm xưa người tiển trời mưa bụi
lệ nhỏ đoanh tròng loan mắt nai
cuộc chiến bổng đâu im tiếng súng
thống nhất nước nhà bắc nam trung
tôi trở về đây tìm hoài niệm
trường xưa phượng đỏ bóng hồng nhung
tôi trở về đây với nổi sầu
người đâu xa quá nổi thương đau
con tim ngất nghẹn hàng me rủ
như rủ tang lòng cảnh bể dâu
nhớ nhung áo trắng ngày xưa ấy
trắng xóa hồn tôi trắng lá bay
hoa phượng rụng đỏ sân trường mộng
mờ nhạt hình ai hởi trang đài
trời ơi cuộc chiến gây tang vở
áo trắng giờ đây phút hửng hờ
phiêu bạt chân trơi nơi đất hứa
còn lại trong tim chữ nhớ mơ
bóng hồng xa tít tận phương xa
quanh tôi chỉ thấy toàn người lạ
toàn cảnh u buồn in dấu than
còn chăng đau buốt một cành hoa
đã qua mười thu hè vẫn thế
hàng me xủ lá tiếng ve kêu
nghe sao nức nở tình xưa củ
mờ nhạt con tim nắng xế chiều
*********
hạ về rộn rả tiếng ve kêu
hàng me uốn lá phủ sương chiều
tẻ nhạt đường xưa lòng cô quạnh
rêu phong từng khắc cảnh quang liêu
đây hàng phượng vỉ đứng chơi vơi
gió thổi đua hoa cánh phượng rơi
trường xưa mây phủ mờ tim nhói
thầm hỏi ai đây thoảng một thời
lối xưa tim vở theo năm tháng
theo cánh phượng rơi nổi ngút ngàn
em đâu quên cả màu phượng đỏ
quên cả tình ta khóc nắng vàng
những buổi tan trường tay trong tay
tà áo gió nâng em có hay
e thẹn em nép vào lồng ngực
đôi má ửng hồng phượng đỏ bay
văng vẳng đâu đây tiếng ve cười
như trêu thiếu nữ gái xuân thời
viên sỏi vô tình lăn trước mặt
hàng me nghiên ngã lá rơi rơi
nụ hôn nhẹ thoảng viền môi mộng
em cười ngặt nghẻo má ửng hồng
khoảnh khắc dường như dành đôi lứa
lửng lờ bình tím nổi ven sông
tình nhở bổng im cơn nắng hạ
con tim rộn rực nhảy trong ta
làn son phơn phớt tìm hương nhụy
địa đàng hạnh phúc bướm mơn hoa
bổng đâu khói lửa phải chia tay
xếp bút tùng quân giả biệt ai
từ đấy ta em như nắng lạ
xa nhau da diết cuộc tình say
nhiều đêm trăng hạ treo chiến lủy
ghìm sùng tim chai nổi ngậm ngùi
năm xưa người tiển trời mưa bụi
lệ nhỏ đoanh tròng loan mắt nai
cuộc chiến bổng đâu im tiếng súng
thống nhất nước nhà bắc nam trung
tôi trở về đây tìm hoài niệm
trường xưa phượng đỏ bóng hồng nhung
tôi trở về đây với nổi sầu
người đâu xa quá nổi thương đau
con tim ngất nghẹn hàng me rủ
như rủ tang lòng cảnh bể dâu
nhớ nhung áo trắng ngày xưa ấy
trắng xóa hồn tôi trắng lá bay
hoa phượng rụng đỏ sân trường mộng
mờ nhạt hình ai hởi trang đài
trời ơi cuộc chiến gây tang vở
áo trắng giờ đây phút hửng hờ
phiêu bạt chân trơi nơi đất hứa
còn lại trong tim chữ nhớ mơ
bóng hồng xa tít tận phương xa
quanh tôi chỉ thấy toàn người lạ
toàn cảnh u buồn in dấu than
còn chăng đau buốt một cành hoa
đã qua mười thu hè vẫn thế
hàng me xủ lá tiếng ve kêu
nghe sao nức nở tình xưa củ
mờ nhạt con tim nắng xế chiều
Bé Lười at 03/25/2012 10:23 pm comment
Anh…thử ngự trị vào đôi mắt đêm Sẽ thấy bình yên, lặng êm đến lạ Sẽ thấy hồn mình không băng đá Sẽ thấy niềm đau hóa tro tàn. Anh thử hóa mình thành gió hoang Lang thang đây đó chốn huy hoàng Thả sầu ra biển ,lên non núi Sẽ thấy nhẹ vai gánh hồng trần. Anh thử cho mình…kẻ vô tâm Không phải chứng xem chuyện lỗi lầm Quá khứ qua rồi nên xếp lại Tương lai tươi đẹp đang chờ mang Năm nay phượng nở tươi rực quá Ve sầu tấu bản khúc hoan ca Cô bé nhà bên ,_Ôi ! khác lạ Môi đỏ má hồng như cánh hoa. Mắt nàng rớm lệ nghe chuyện cảnh Vẫn còn ngơ ngác tuổi chớm yêu Nhưng biết cảm thông tình cô quạnh Bao năm ôm ấp mộng tình chiều. Chỉ bao câu ý gửi tới nhanh Chẳng thấm vào đâu nỗi đau dành Vẫn muốn ghé vai san gánh nặng Đồng hành nhịp bước với người anh.
Quang Minh at 03/26/2012 08:22 pm reply
em thử hòa vào cuộc sống anh sẽ thấy niềm đau ngất trời xanh thuở bé gian nan đầy vất vả mất cha rồi cuộc sống lạnh tanh em thử hòa mình thời bé bỏng mẹ còng lưng hai nắng mưa giông tìm chén cơm nước mắt rưng rưng cảnh mẹ góa con côi buồn đọng em có biết đời anh như vô vọng muốn vương lên cỏi mộng hư huyền bao phấn đấu trở về bất biến chữ không tiền cai nghiến đời trai những bao đêm dòng lệ lăn dài nhìn mẹ khổ trăm gai đau nhói nếu chẳng có thường quân soi rọi đời anh sâu bọ giữa nhân gian sự vương lên nếp sống truân chang như ve nọ sương đêm thoát xác hôm nay anh người nhìn cảm giác biết rằng xưa tợ rác phố phường nổi buôn dâng nổi buồn hoa phượng ngấn lệ tình lảng đảng muôn phương sự sẽ chia tình bé xin mang và cảm nhận vấn vương bạn ngọc lời thơ tả những gì ai đọc máu từ tim nhỏ dọc tâm hồn nén nổi buồn san sẽ người luôn nguồn hạnh phúc lương y từ mẫu
Bé Lười at 03/25/2012 09:40 pm comment
Em không thích blog mới chút nào.Thích cái cũ hơn cơ
Quang Minh at 03/25/2012 10:07 pm reply
blog mới chỉ mới với ai thôi trong trái tôi vẫn nặng blog sầu vừa ấm áp thân thương bạn hửu đậm chơn tình cố cựu com măng
Quang Minh at 03/25/2012 08:57 pm comment
http://blog.yahoo.com/_IKZV2QQUKCWP2MNYHAL3PB7FHI/articles/98737 blog mới của QM thân mời các bạn ghé thăm
Bé Ngốc at 03/25/2012 02:07 pm comment
Anh ơi nhung nhớ vơi đầy Thân em nào xá tháng ngày nắng mưa Khi buồn trời lại đỗ mưa Cho con én nhỏ vẫn chưa được về Thân thương ngọn gió mân mê Như bàn tay Mẹ vỗ về tóc em Mưa rơi nhỏ giọt bên thềm Cho em bé ngốc nằm đêm nhớ nhà Như thuyền trên sống bôn ba Lòng thầm tự hỏi quê nhà nơi đâu Nhìn dòng nước cuốn qua cầu Khóc thầm bao giọt lệ sầu không vơi..... Bn bớt đau tay rồi....nên ngồi gỏ phím...họa thơ anh nè..chủ nhật vui nha...
Quang Minh at 03/26/2012 07:52 pm reply
em khóc đi cho xứ đài tê buốt giọt lệ lòng cho vơi cạn nổi thương đau giọt tang thương giọt lệ sầu nhớ mẹ em khóc đi sương thắm nhớ quê nhà sao không khóc quên bẳng đời chai đá sao không khóc nắng lạ tháng ngày qua giọt đài trang thân thương tình mẩu tử xứ xa xôi bôn bả sống gian nan bàn tay xinh giờ nhuốn những chai đang con sóng nhỏ chênh chong trên biển cả thương em thơ tuổi đời buồn bả quá nổi nhớ nhà xót mẹ với thương anh trời đài đông nào có những màu xanh bầu vủ trụ tím chìm tim tim tím dòng lệ cảm thể hầu như khô quyện trái tim em một nổi nhớ mẹ hiền
Bé Ngốc at 03/25/2012 12:57 pm comment
anh cho Bn đường dẫn qua nhà mới của anh đi.....để BN cho vào blog iu thích nha
Quang Minh at 03/25/2012 08:48 pm reply
http://blog.yahoo.com/_IKZV2QQUKCWP2MNYHAL3PB7FHI/articles/98737
Bé Ngốc at 03/23/2012 07:38 pm comment
Xứ người phải tính lo toan Làm thân con gái hiếu tròn trong tim Dù thân bảy nổi ba chìm Đau lòng nhớ Mẹ nằm đêm khóc hoài Lưu thân nơi đất xứ Đài Khổ cam xin chịu miệt mài không than Mong sao Mẹ được an nhàn Tuổi cao, khỏe mạnh, an khang về già....
Quang Minh at 03/23/2012 10:18 pm reply
thân cò lặn lội phương xa nửa lo chọ mẹ lại là cho anh khổ cam khó nhọc cam đành ba chìm bảy nổi tóc xanh phai màu thuở nào ngọc nét thanh cao môi như son đỏ giờ sao phai nhòa thương mẹ trước cảnh tuổi già kiếm tiền nuôi mẹ quê nhà an khang cảm thông tâm chí đài trang vần thơ san sẽ bạn vàng xứ xa mong ngay tri ngộ nàng hoa thỏa niềm nhung nhớ người ta tim nầy
Bé Ngốc at 03/23/2012 07:37 pm comment
tay em cầm chiếc lá che nắng hạ má hồng hoa xuân nở biển đài đông lòng xuân duyên thắm hoài mong anh hào hồn xuân vào nắng hạ chiếc lá che cành hoa mái tóc bay bay trong gió đôi má ửng hồng tình nọ ven sông vần thơ dường múa nhảy như lưu luyến hương say kỹ niệm trải dài năm tháng vào hạ tình khúc rực vàng tim ai....
Quang Minh at 03/23/2012 10:24 pm reply
tay ngà cầm lá hoa chan hòa trong nắng lạ như nhường thiên kim ấy tơ nhở nàng hằng nga sắc tài xua thiên hạ giọng ngọc thốt tinh hoa nam nhân nhường liểu nọ thường thắng ý xông pha vần thơ như anh vủ ngọt lịm tận tim ta nghe sao tình vào hạ hình cô gái kiêu sa
♥ TRÁI TIM TÌNH YÊU ♥ at 03/23/2012 06:47 pm comment
Nhân viên Cáo già râu xanh
Quang Minh at 03/23/2012 10:26 pm reply
cốt chuyện thật ly kỳ cáo già trái tim yêu giọng văn nhiều khúc khuỷu càng thấm lý an nhiêu
Bé Lười at 03/22/2012 09:28 pm comment
Lối cũ nay qua bỗng lạ thường Nôn nao trong dạ một tình thương Cánh phượng rơi đầy quanh ngõ nhỏ Giật mình Hạ đến thắm môi hường. Lẳng lặng tôi nghe tiếng lòng ai Qua bài thơ nhỏ dài trang hai Cũng đã gói đủ “ thương_tiếc_nhớ” Buổi đầu rung động nét trang đài. “Quê nhà thủa ấy đầy tang thương Gác bút xung phong ra chiến trường Tạm xa áo trắng , mùa phượng thắm Chẳng giám ngoảnh nhìn sợ vấn vương.” Anh về thăm lối cũ chiều nay Mang vạn tình ân gửi nơi này Ghế đá công viên buồn tẻ nhạt Sao bắt tim anh phải đọa đày. Người xưa đã đi biết chốn nào? Có người con gái dạ xuyến xao Trộm thương người lính về làng cũ Đêm về tơ tưởng mộng trăng sao.
Quang Minh at 03/23/2012 02:50 pm reply
phượng thắm hè về dạ nao nao nhớ ai xao xuyến tim xót đau mái trường kỹ niệm thân thương quá lối nhỏ đường xưa gió rì rào sân trường chiều nhạt in đôi bóng đi sát kề vai má ửng hồng nhè nhẹ nâng niu chùm phượng đỏ em bảo tình ta thắm phượng hồng ghế đá công viên như thầm nhủ gói lòng êm ái giữa hồ thu hai mắt nhấm nghiền môi chờ đợi nụ hôn ngọt lịm cỏi mộng du cũng lúc hè về ngày xưa củ anh thay áo trắng bước quân hành chiến trường loang lổ đầy bom vặt trai tim in đậm ánh mày xanh hôm nay người lính trở lại trường tìm lại người thương thuở vấn vương trường xưa hàng phượng vẫn như xưa chỉ thiếu cành lan ánh môi hường áo trắng hôm nào thương thương ấy biền biệt xa khơi hởi ai đây hòa bình dân ổn tim không ổn càng nhói càng đau tiếc liểu mai lặng lẻ điếm từng bước đường về nghe lòng nặng trỉu tim tái tê em nở ra đi quên lời hẹn sang tay người lạ bỏ xa quê ghế lạnh công viên buồn cô quạnh hơi lạnh từ tim nhát chuyền nhanh sóng hồ lấp lánh trăng mờ nhạt cô độc đêm về chỉ mình anh cũng hạ ngày nay ôi chát đắng thiếu em hạ trắng xóa tim chăng người lính âm thầm nhìn sao nhạt cỏi trời xa thẩm bóng mỹ nhân
Hằng Nga - Chân Tình Hội at 03/20/2012 05:09 pm comment
Hè về hoa phượng đỏ hồng Ve kêu phượng nở mà lòng buồn tênh Xa trường xa bạn mông mênh Trời xanh mây trắng nắng vàng bao la
Quang Minh at 03/20/2012 08:43 pm reply
hè về tim nở trong hoa như vành môi mộng thướt tha áo hồng cánh phượng đỏ thắm tim nồng trường xưa kỹ niệm bên lòng đôi ta thương nhau lưu luyến bướm hoa tặng nhau phượng đỏ gọi là tình xuân tơ vương ai buột duyên tân trời xanh khéo chọn cát đằng tùng quân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét