em ơi khuất nẻo đường dài
nổi thương ai đã đọa đài hồn thơ
gió tình bắt ngọn đường tơ
bắt duyên hương lửa tim chò đợi ai
đường tình muôn nẻo chua cay
người còn ở lại ngày dài đợi mong
biết đâu con sáo sang sông
quên câu thề ước mặn nồng ngày xưa
anh giờ đã bớt buồn chưa
nụ cười có nở cho vừa ý thơ
đường tình muôn nẻo chua cay
người còn ở lại ngày dài đợi mong
biết đâu con sáo sang sông
quên câu thề ước mặn nồng ngày xưa
anh giờ đã bớt buồn chưa
nụ cười có nở cho vừa ý thơ
dẩu rằng con sáo sang sông
vẫn còn những tháng mặn nồng gió trăng
đường tình khúc khuỷu gian truân
nào bì hương ái tình thân bao ngày
trời xuân lại ngở đông lai
con sáo vút cánh cao bay về rừng
mặn nồng bỏ lại giữa chừng
nửa trời hương ái nủa lừng mây thương
giờ đây sáo đến biển tương
bỏ sợi vương vấn tỏ tường ngày qua
công ai vun bón vườn hoa
nụ cười bỏ dở họa là vì ai
vần thơ chẳng ớt sao cay
chẳng chun rượu nóng sao say thế nầy
em đi còn hỏi tình ngây
còn xem ai đã đọa đài hồn thơ
tình nầy còn lại trong mơ
còn vương chiếc bóng trăng mờ trong tim
còn kìa sương đọng hương đêm
nụ cười héo hắt bên thềm yêu đương
vẫn còn những tháng mặn nồng gió trăng
đường tình khúc khuỷu gian truân
nào bì hương ái tình thân bao ngày
trời xuân lại ngở đông lai
con sáo vút cánh cao bay về rừng
mặn nồng bỏ lại giữa chừng
nửa trời hương ái nủa lừng mây thương
giờ đây sáo đến biển tương
bỏ sợi vương vấn tỏ tường ngày qua
công ai vun bón vườn hoa
nụ cười bỏ dở họa là vì ai
vần thơ chẳng ớt sao cay
chẳng chun rượu nóng sao say thế nầy
em đi còn hỏi tình ngây
còn xem ai đã đọa đài hồn thơ
tình nầy còn lại trong mơ
còn vương chiếc bóng trăng mờ trong tim
còn kìa sương đọng hương đêm
nụ cười héo hắt bên thềm yêu đương
ngày nào khi mới bén duyên
nụ cười như những nàng tiên trên trời
vần thơ ấm áp tuyệt vời
trăng vàng lơ lửng như rơi trên đầu
vườn thơ nay đã kêu cầu
người đi bỏ ngõ sầu len vào rồi
sương đêm ướt mắt rồi thôi
sớm mai nắng lại soi khô lại mà
tình trong anh cũng đậm đà
em còn lưu giữ giữa đời đa đoan
mai về lật mới một trang
ghi thêm dòng chữ đa mang một thời
nụ cười như những nàng tiên trên trời
vần thơ ấm áp tuyệt vời
trăng vàng lơ lửng như rơi trên đầu
vườn thơ nay đã kêu cầu
người đi bỏ ngõ sầu len vào rồi
sương đêm ướt mắt rồi thôi
sớm mai nắng lại soi khô lại mà
tình trong anh cũng đậm đà
em còn lưu giữ giữa đời đa đoan
mai về lật mới một trang
ghi thêm dòng chữ đa mang một thời
trời xuân tưởng sáo rong chơi
ngắm hoa bắt bướm quên nơi trở về
ngở rằng con sáo say mê
non xanh nước biếc bốn bề gió trăng
ai ngờ con sáo sương giăng
dặm xa trở gót phăng phăng về nguồn
vần thơ kia chút nhớ buồn
chút thương thương lấy lệ tuôn dắn dài
biển lòng nhớ bạn trang đài
sông thơ ngăn lối hồn ray rức sầu
nhở khuya ai thức đêm thâu
thức dài khóe mắt hơi cay lệ tình
sáo em dầu có rẻ khuynh
bên tâm chiết giữ nghĩa tình xa xưa
không câu hương ái mến ưa
còn câu bạn hửu sớm trưa dạt dào
chăng chăng chữ ái tim sao
còn còn chữ nhớ hôm nào ta quen
nàng xuân khóa cửa cài khoen
con tim rộn rả sầu chen bóng hình
nay tôi mượn blog gió tình
gữi ai con sáo mà mình lở yêu
mai sao hai nẻo truông chiều
con tim ghi mãi nàng kiều không phai
vần thơ gửi bạn trúc mai
tuổi xuân trẻ mãi tháng ngày vui tươi
mong rằng hạnh phúc đến người
là rằng hạnh phúc của đời hồn tôi
ngắm hoa bắt bướm quên nơi trở về
ngở rằng con sáo say mê
non xanh nước biếc bốn bề gió trăng
ai ngờ con sáo sương giăng
dặm xa trở gót phăng phăng về nguồn
vần thơ kia chút nhớ buồn
chút thương thương lấy lệ tuôn dắn dài
biển lòng nhớ bạn trang đài
sông thơ ngăn lối hồn ray rức sầu
nhở khuya ai thức đêm thâu
thức dài khóe mắt hơi cay lệ tình
sáo em dầu có rẻ khuynh
bên tâm chiết giữ nghĩa tình xa xưa
không câu hương ái mến ưa
còn câu bạn hửu sớm trưa dạt dào
chăng chăng chữ ái tim sao
còn còn chữ nhớ hôm nào ta quen
nàng xuân khóa cửa cài khoen
con tim rộn rả sầu chen bóng hình
nay tôi mượn blog gió tình
gữi ai con sáo mà mình lở yêu
mai sao hai nẻo truông chiều
con tim ghi mãi nàng kiều không phai
vần thơ gửi bạn trúc mai
tuổi xuân trẻ mãi tháng ngày vui tươi
mong rằng hạnh phúc đến người
là rằng hạnh phúc của đời hồn tôi
Lãnh Ngọc Bích at 02/23/2011 08:29 am comment
ngày nao sáo cũng rong chơi vi vu giữa chốn đất trời đẹp tươi môi luôn mủm mỉm nụ cười thì nay sáo đã nhát lười dạ - thưa một mình bước giữa ban trưa bỗng cơn say nắng vừa làm tim đau muốn một lần hỏi tại sao mà chưa gặp được trời cao tỏ bày ước gì có một đêm say để mơ một giấc sum vầy người - ta gió trăng bề bộn gần xa một câu thơ nhỏ vài ba giận hờn tạ trời người đã ban ơn một lần nhung nhớ, cô đơn lại gần hiểu rồi xin chớ bâng khuâng sáo nay sáo đã về sân nhà rồi dẫu sao cũng cố bậm môi để xuân về đến trôi qua dịu dàng nhà tôi mời bạn cứ sang dăm câu dăm chữ an lòng cho nhau quên làm sao được hôm nào câu thơ bập be ra chào làm quen nhà đâu chốt cửa cài then người vào cứ để lời khen thật lòng ^^
Quang Minh at 02/24/2011 09:44 pm reply
nếu tôi là quân vương với quyền năng cao thượng truyền quân gom hoa ngàn dâng về người tôi thương **** tôi truyền quân giữ cỗng bảo vệ muôn hoa hồng cho hoa ngủ trong hoa cho ai say giấc mộng **** giữa vườn vua mênh mông ngự muôn vạn hoa hồng một loài hoa cao đẹp khoe sắc dưới nắng hồng **** muôn chim líu lo hót khen hoa đẹp có khác chúc vua thật vạn phúc yêu hoa hơn vàng bạc **** nhưng tôi không là vua nên mộng ước bình thường chỉ mong người tôi thương xem tôi là vua thôi **** trong gian nhà màu tím đôi tim hòa nhịp tim sống nếp sống bình dị thủy chung thật êm đềm **** sáng chiều thơi thơi thảnh ngắm dáng ngọc mong manh nhìn gót hài vợn đẹp tợ hoa liên long lanh **** thu ba như dìu hồn hai má ửng màu son đôi môi đào hồng thắm đượm tình thương con con **** ngai vàng của quân vương là tình yêu cao thượng điện ngoc và muôn dân là người tôi yêu thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét