nơi thầy làm việc cũng dễ nhìn
bên song cửa sổ có dòng kinh
rợp ánh nắng tà lục bình tím
màu tím hoa yêu tà áo xinh
trong phòng dụng cụ pell cồn kéo
tủ thuốc bộn bề tây đông phèo
chuẩn bịnh ra toa dùng thuốc bắc
xem chừng châm cứu chích leo nheo
sáng ra dăm bịnh thưa thớt hẻo
chiều ít người nên chán buồn theo
trưa lại thầy ngáp dài cơn ngủ
khách có nhu cầu chờ tí teo
phương tiện thầy dùng chiếc cúp xưa
bình thường nó chạy thể cơn mưa
lúc gấp ì xèo lười không nổ
nhiều lúc thầy quăng đi bộ chừa
bạn của thầy dăm ba chú cún
con xanh con đỏ con đen thui
tới bửa thầy ăn lỏ mắt nhìn
khiến thầy ép bụng nhịn bùi ngùi
văn chương nhếch nhoát vài ba miếng
dùng để ngâm nga dưới trăng nghiêng
nhở yêu than thở cùng mây gió
than đó thân đây chút nổi phiền
tình duyên chợt đến chợt chia riêng
ấp gối đêm đêm mộng mơ tiên
lở nghèo cam phận đèo bồng khổ
em đến em đi bởi chẳng tiền
gia tài thầy thể mấy bộ đồ
có cái ủi hồ có cái chăng
lúc cần đi họp vận đồ củ
còn khi nhàn nhả khoát com măng
ai đến xứ bình quê thuận trị
hỏi thăm thầy ấy chẳng hồ nghi
tận tụy bịnh nhân thầy quên bửa
chọc ghẹo ôi thôi thầy vẫn phi
bạn đến rủ thầy cụng vài ly
dụng tửu mặt bừng thầy nhâm nhi
vần thơ tuông chảy như chuẩn đoán
thở gió than mây mấy dòng thi
vì xứ nơi quê xa thành thị
nhân dân lam lủ ít bịnh kì
cảm mạo sơ sơ tìm thầy chửa
ốm nặng vô phương chuyển tuyến đi
xứ nghèo nhơn nghĩa tình thân hửu
yêu mến cho nên thầy gắng lưu
nhiều lúc thua buồn thầy muốn bỏ
thương người nén dạ dừng chân tu
nơi ở bên hửu có cụm đồi
vào thu sim tím trổ nhiều thôi
gió thổi đồi sim hương bát ngát
màu tím hoa sim tím âu sầu
thầy từng nhặt cánh hoa sim tím
đem ép trang thơ lúc ráng chiều
từng trang thơ ấy thầy ôm ấp
một bóng nàng thơ áo tím yêu
có dạo xuân nào tà áo tím
dừng xe tìm gặp thầy lưu luyến
bịn rin chia tay đi biền biệt
để nhớ để sầu thầy mơ tiên
đêm trường trăng chếch ưu tư nhớ
mượn làn khói thuốc thả hồn mơ
tim thầy dường chết theo áo tím
hồn ngắm hoa sim tím thẩn thờ
từ ấy thầy như ít nói cười
lầm lỳ nghiên cứu án y thư
nhiệm vụ phôi pha hồn thầy nhử
lơ đảng bâng khuâng nổi chán đời
trái đắng vô tình thầy ôm gọn
tim sầu tẻ nhạt điếm tình gom
mượn dăm thơ nhớ lên máy tính
trãi nổi sầu ưu quên cô đơn
trang blog quang minh thầy như đặt
nợ tình nợ nghĩa nợ ba sinh
mong nơi xa ấy người yêu biết
hồi âm vài chữ thõa mộng tình
đêm đêm ních thầy đèn bật sáng
gửi nhớ gửi thương đến tím nàng
tím đi chẳng thấy tím hồi đáp
ních ấy nàng đâu khổ tình mang
bên song cửa sổ có dòng kinh
rợp ánh nắng tà lục bình tím
màu tím hoa yêu tà áo xinh
trong phòng dụng cụ pell cồn kéo
tủ thuốc bộn bề tây đông phèo
chuẩn bịnh ra toa dùng thuốc bắc
xem chừng châm cứu chích leo nheo
sáng ra dăm bịnh thưa thớt hẻo
chiều ít người nên chán buồn theo
trưa lại thầy ngáp dài cơn ngủ
khách có nhu cầu chờ tí teo
phương tiện thầy dùng chiếc cúp xưa
bình thường nó chạy thể cơn mưa
lúc gấp ì xèo lười không nổ
nhiều lúc thầy quăng đi bộ chừa
bạn của thầy dăm ba chú cún
con xanh con đỏ con đen thui
tới bửa thầy ăn lỏ mắt nhìn
khiến thầy ép bụng nhịn bùi ngùi
văn chương nhếch nhoát vài ba miếng
dùng để ngâm nga dưới trăng nghiêng
nhở yêu than thở cùng mây gió
than đó thân đây chút nổi phiền
tình duyên chợt đến chợt chia riêng
ấp gối đêm đêm mộng mơ tiên
lở nghèo cam phận đèo bồng khổ
em đến em đi bởi chẳng tiền
gia tài thầy thể mấy bộ đồ
có cái ủi hồ có cái chăng
lúc cần đi họp vận đồ củ
còn khi nhàn nhả khoát com măng
ai đến xứ bình quê thuận trị
hỏi thăm thầy ấy chẳng hồ nghi
tận tụy bịnh nhân thầy quên bửa
chọc ghẹo ôi thôi thầy vẫn phi
bạn đến rủ thầy cụng vài ly
dụng tửu mặt bừng thầy nhâm nhi
vần thơ tuông chảy như chuẩn đoán
thở gió than mây mấy dòng thi
vì xứ nơi quê xa thành thị
nhân dân lam lủ ít bịnh kì
cảm mạo sơ sơ tìm thầy chửa
ốm nặng vô phương chuyển tuyến đi
xứ nghèo nhơn nghĩa tình thân hửu
yêu mến cho nên thầy gắng lưu
nhiều lúc thua buồn thầy muốn bỏ
thương người nén dạ dừng chân tu
nơi ở bên hửu có cụm đồi
vào thu sim tím trổ nhiều thôi
gió thổi đồi sim hương bát ngát
màu tím hoa sim tím âu sầu
thầy từng nhặt cánh hoa sim tím
đem ép trang thơ lúc ráng chiều
từng trang thơ ấy thầy ôm ấp
một bóng nàng thơ áo tím yêu
có dạo xuân nào tà áo tím
dừng xe tìm gặp thầy lưu luyến
bịn rin chia tay đi biền biệt
để nhớ để sầu thầy mơ tiên
đêm trường trăng chếch ưu tư nhớ
mượn làn khói thuốc thả hồn mơ
tim thầy dường chết theo áo tím
hồn ngắm hoa sim tím thẩn thờ
từ ấy thầy như ít nói cười
lầm lỳ nghiên cứu án y thư
nhiệm vụ phôi pha hồn thầy nhử
lơ đảng bâng khuâng nổi chán đời
trái đắng vô tình thầy ôm gọn
tim sầu tẻ nhạt điếm tình gom
mượn dăm thơ nhớ lên máy tính
trãi nổi sầu ưu quên cô đơn
trang blog quang minh thầy như đặt
nợ tình nợ nghĩa nợ ba sinh
mong nơi xa ấy người yêu biết
hồi âm vài chữ thõa mộng tình
đêm đêm ních thầy đèn bật sáng
gửi nhớ gửi thương đến tím nàng
tím đi chẳng thấy tím hồi đáp
ních ấy nàng đâu khổ tình mang
Ngoc at 08/26/2010 08:26 pm comment
ngay moi zui ze nghen ban
Quang Minh at 08/26/2010 08:29 pm reply
cám ơn bạn ghé thăm chúc bạn buổi tối hạnh phúc
Lãnh Ngọc Bích at 08/18/2010 08:51 am comment
trả nợ anh đoạn thơ tình chưa họa để lâu ngày em thành kẻ nợ dai đọc lâu rồi nhưng mãi đến ngày nay mới rảnh rỗi ngồi lai rai họa vận biết trách ai, hay trách ta lận đận nên nỗi buồn cứ lẫn quẩn không buông nên đôi lúc nước trong mắt chợt tuông mà chẳng hiểu buồn này từ đâu đến em như con thuyền chồng chềnh không bến lay hoay theo những định mệnh trời trao có những lúc sóng gió đẩy té nhào em tủi phận trách trời sao ác thế có những lúc tưởng chừng không thể không bao giờ cười ngạo nghễ như ai có những lúc thấy mình như người say như người điên bất tài, bất lực
Quang Minh at 08/18/2010 12:29 pm reply
Đoàn xe hoa cưới nghing ngang ghét Chở mất em tôi còn xác pháo Đỏ hồng đường ngỏ tợ máu đào Còn lại những gì nhớ thương yêu Em chắc vui say cạnh người ta Lộng lẩy cô dâu thấm nết na Nhìn em hạnh phúc chun rượu ấm Chiều hoang có kẻ khóc thương xa Vườn xưa trống lạnh dường vườn cấm Chẳng có bướm vàng chẳng có hoa Nhặt sỏi bỏ vào trong nổi nhớ Mượn chén rượu hờn lệ buốt hoa Khóc than trời đất kẻ phụ phàng Kéo lết men say ngấn lệ chan Hận người tim đã trao kẻ lạ Ghét đời ghét cả chuyến xe hoa Chiều nay mượn cốc rượu chiều say Nhìn cốc rượu sầu nhớ đến ai Tôi uống rượu lòng tôi uống cạn Uống người trong mộng uống lệ cay Người đi đem cả hồn tôi đi Còn lại xác trơ với gan lì Đêm nay trăng khóc trăng trắng xóa Trắng xóa tim tôi xóa người si
Lãnh Ngọc Bích at 08/18/2010 08:13 am comment
thôi anh nhé, không có gì phải khóc không có gì phải trằn trọc mỗi đếm mỗi lần nhớ lòng lại thấy buồn thêm hãy để kỉ niệm êm đềm theo gió hãy quên đi một con đường rất nhỏ lối anh về đày đọa bấy lâu nay hãy mở ra một cánh cửa ngày mai nơi không em ngày ngày anh vẫn đợi cứ xem em đang trên cao vời vợi không tài nào ta tới được cùng nhau hãy quên đi màu tím ngày nào áo em mặc giờ đã thay màu khác giữa sóng gió đời, mấy lần gió tạt áo phai màu, giờ nhạt hơn xưa thêm vài lần đi giữa cơn mưa màu tím ấy đưa em xa anh mãi để trong anh nỗi buồn quằn quại em đi rồi sẽ bỏ lại tình anh trời hôm đó sẽ chẳng có màu xanh để trong anh đọng thành nỗi nhớ
Quang Minh at 08/18/2010 12:17 pm reply
Đâu phải anh là người phụ bạc Nắng hạ chói lòng kẻ sang sông Tôi ngữa mặt nhìn trăng mơ mộng Xem từng mây gió tỏ yêu đương Cuối cùng nghe lòng sao trắng xóa Trắng xóa trong tim trắng xóa sầu Đoạn trường ai có nhặt lẹ âu Mới hiểu tình tôi khóc bẻ bàng Năm nay vườn hồng hoa trổ muộn Bướm buồn vờn vản cánh hoa tàn Hoa hởi hoa ngại sao chẳng nở Lối mộng vườn hồng nghẹt cỏ hoang Lòng tôi những nát theo hoa đó Nhìn ánh mây bay mộng nhớ nàng Vườn hồng từ nay hết bướm sang Chỉ có cỏ hoang với nổi sầu Nhìn gương anh điếm từng sợi bạc Từng sợi bạc ôi nghẹn uất đau Tim anh thoi thóp máu chừng trào Sang ngang còn bảo bạc tình lang Đoàn xe hoa cưới nghing ngang ghét Chở mất em tôi còn xác pháo Đỏ hồng đường ngỏ tợ máu đào Còn lại những gì nhớ thương yêu
Bé Lười at 08/18/2010 07:33 am comment
Mỗi lúc khi màn đêm buống xuống Nhiều nỗi buồn cứ muốn viết ra Tưởng nào đâu quên mối tình xa Càng viết tiếp càng nhớ nhiều khôn nỗi Em muốn khép trang thơ bị lỗi Là do mình nhầm mối gây nên Muốn gạt bỏ tình chẳng êm đềm Để hướng về tương lai vui vẻ
Quang Minh at 08/18/2010 01:36 pm reply
em có ra ngoài bải biển không có con se cát lấp biển đông biển rộng bao la sao lấp đặng dã tràng công cóc khóc hận lòng đời ta ôm bao nổi sầu thảm là bao kỹ niệm tâm khó phai biển sầu cố lấp sầu sống mãi tại sao em lại khép thơ sầu đời ta ăn uống còn tư duy còn phải yêu đương mơ mộng phi còn nhiều bao thứ đời trang trãi nào có sầu bi với vui kỳ chấp nhận ta đi trong gian khổ con tim ray rức dòng lệ đổ em ngần ngại gì sao xóa đi vần thơ buồn thôi ta xin cô
Bé Lười at 08/18/2010 07:31 am comment
Một ngày đât nước bình yên lại. Vẫn tà áo tím , tím thủy chung Lơ phơ sương trắng ra sông ngóng Mong mỏi hình anh sẽ trở về. Áo tim vẫn còn nguyên nết gấp Đợi ngày trở về xác đỏ tươi Mắt đụng mờ mờ em vẫn đợi. Đợi mùa xuân đến hạnh phúc vui. Anh ơi yên lòng nơi tiền tuyến Nhằm thẳng quân thù bắn xác phơi. Hẹn ngày đất nước chung lại một Tình mình hạnh phúc nhân gấp đôi
Quang Minh at 08/18/2010 03:18 pm reply
đại trượng phu quang minh chính đại trang thục nữ khí khái anh thư chữ thủy chung ta hãy hẹn như hòa bình lại trong tay hạnh phúc tà áo tím anh yêu từ lúc nay sáng bừng hiền thục em yêu em nhớ chăng chia tay bửa chiều hẹn ngày về ta nối lại đường tơ em bỏ đi ngày xưa buồn bả để cùng nhau dựng lại tương lai hoa tím nầy em để tặng ai hoa ân nặng nghĩa tình muôn thuở em yêu nhé tình em vẫn nhớ anh yên lòng dứt chí xông pha vi nhân dân tổ quốc chúng ta cần bàn tay và cả lòng nhân ái
Hằng Nga - Chân Tình Hội at 08/18/2010 12:29 am comment
HN sang thăm QM .mình mới đi làm về lúc 21g 30 nên mệt chẳng còn hơi sức mà làm thơ tặng bạn .hẹn hôm khác nhé Chúc bạn khuya ngủ ngon
Quang Minh at 08/18/2010 11:02 pm reply
tận nơi cung quảng xa xôi lời văn em chúc mây trôi tới giờ thoạt xem lòng những ngẩn ngờ mượn văn tách gió Minh thời cám ơn
Bé Ngốc at 08/17/2010 11:32 pm comment
Ánh trăng mơ mộng dưới hàng tre Anh kề bên bé hát khe khẽ Trời vào mùa thu gió thổi nhẹ Anh kể bé nghe chuyện xa xưa Có nàng con gái buồn đơn lẻ Bẽ bàng trời thu nhặc sát ve Lá thu nàng lấy đấp nấm mộ Chôn khô khan thân sát ve sầu Anh ơi trời lại đỗ mưa ngâu Cô nàng ta phải đi về đâu Nét mặt suy tư lệ tuôn sầu Câu chuyện anh kẻ buồn gì đâu Bé chợt mượn vai rồi gục đầu Nước mắt từ đâu oà thương xót Xót xa bé khóc tựa mưa ngâu Anh nhẹ vuốt tóc rồi lắc đầu Người đâu thương cảm tim mềm quá Bé khóc lòng anh cũng xót xa Anh ơi dù tình ở nơi xa Trái đất xoay tròn ta gặp mà Mượt mà khúc hát điệu yêu đương Cung đàn dạo khúc ta chung đường Tay anh nồng ấm truyền hơi ấm Anh nắm bàn bé thỏang tóc hương Thương sao ta chạy trốn cơn mưa Thẹn thùng bé hỏi mình về chưa? Nhưng lòng say sưa đếm giọt nước Mưa mãi nhé ... bé được bên anh.....
Quang Minh at 08/18/2010 11:28 pm reply
chi chi bé lại thở than sao duyên sao phận nát tan thế nào thương nhau dầu mặc núi cao sông sâu biển thẩm ngăn rào được đâu tình trong ngấn lệ tình sầu tình cay xé nát giọt âu giọt buồn ví mà hai đứa duyên ươm cách xa thế mấy còn phương xum vầy bé ơi đêm vắng tình đây dâng cao thương cảm mong ngày bên nhau lòng anh trót nặng nợ sao tự dưng thọ xúc rạt rào với ai mong ai ai đó hởi ai nổi vương nổi vấn bao ngày biết chăng tình nầy gửi đến cung hằng cho nàng bé ngốc cát đằng buột đi
Bé Ngốc at 08/17/2010 11:01 pm comment
Nhớ thương nổ̃i nhớ không tên Cái tên anh bé yêu mến hôm nào Lời thơ bé đọc xôn xao Câu nào thương nhớ nghe sao bồi hồi Anh ôi bé còn xa xôi Nên đôi mắt khóc đơn côi lặng thằm Yêu rồi bé lại lặng câm Đêm nằm thao thức thì thầm gọi tên Anh đến như nắng ban mai Mắt nai chợt sáng má say môi hồng Anh đến nắng sớm mênh mông Má hồng bé đứng chờ trông một người....
Quang Minh at 08/18/2010 11:15 pm reply
anh chờ anh đợi anh mong tà áo trắng mộng ủ lòng hương quê tình anh theo gió si mê si tà áo nhớ mê về hồn tan thương là thương áo thương nàng phất phơ tà áo rộn ràng lòng anh hồ hương thông gọi tình xanh cắp tay dạo phố trưa lành bình yên đà lạt hoa nhớ dành riêng thác ren kỹ niệm phủ rèm yêu đương kìa là thung lũng tình thương cùng ngồi chung bóng hương sương thấm vào bao sương bao nợ bao vương sợi tình sợi ái sợi thương sợi chờ sợi chờ sợi đợi sợi mơ mơ về đám cưới nàng thơ của lòng vui say hạnh phúc mặn nông trao nhau chiếc nhẫn đôi bông áo dài cho người mộng ước bao ngày chiếc hôn thổn thức dáng ngài của anh thủa tình liểu nhớ trăng lành nụ hôn ân ái anh dành cho em
Lãnh Ngọc Bích at 08/17/2010 09:29 am comment
chẳng phải duyên cũng không phải nợ gặp nhau rồi bỡ ngỡ bước qua màu áo em màu tím hoa cà gây nhung nhớ trong ta từ đó vào nhà em phải qua lối ngõ bờ tường cao nhìn chẳng rõ em thấy anh đứng đó ngó xem em thấy tội đem lòng thương mến chờ đã lâu mà anh chưa đến em sợ già nên mến người kia một trái tim không thể đem chia nên dành trọn cho người ta cả ngày em đi thấy anh buồn bã đôi mắt buồn từ tạ người thương đêm một mình lòng thấy vấn vương màu tím ấy dường như khó nhạt
Quang Minh at 08/17/2010 12:34 pm reply
anh họa lại vần sầu ly biệt một trái tim em vội phân chia áo tím cà ai đã phai nhòa em ôm gió sợ già tách biển Đã bao lần khóc sầu ly biệt Khóc thêm lần nữa có gì đâu Hoa nhớ trôi dòng sông buồn nảo Trăng hờn lệ thảm ánh trăng sầu Còn một đêm nay tim tắt nghẹn Non sông ai biết mãi đâu tìm Chim kia còn có đôi có bạn Còn ta hiu quạnh biển buồn thêm Hẹn thầm em ở một đêm khuya Than thở tình sao lại phân chia Tình nhở nữa giời cơn nắng nhạt Mộng tỉnh đêm tàn nát tim lìa Blog nầy anh trải bày tâm sự Áo tím giả từ biệt sông mơ Hạ nắng ve rầu vang rỉ rả Lối nhỏ cỏ may lụt đường thơ Em ơi cứu vớt đời tôi lại Đôi mắt đẹp buồn trăng thở dài Anh quì dưới mắt nai người ngọc Say chết hồn thơ suối tóc dài Nàng có khi nào nghỉ đến chăng Tối về mở blog đọc hàng văn Tình ấy anh đây lòng tỏ ngỏ Một thời thương nhớ hởi cố nhân Đừng có mĩm cười nát tim gan Tôi gửi hồn tôi đỉnh núi ngàn Tôi van nàng tôi van nàng đấy Xin vớt hồn anh đáy mắt nàng Vần thơ yêu đã dày vò thảm Kết mảnh trời thương dệt vỏng sầu Đong đưa trước gió câu duyên nợ Em nhặt đường tơ mở nổi âu
visaoxanh at 08/17/2010 08:40 am comment
thấy anh và mấy bạn đồi thơ mà em ngộp lun nè anh Minh ơi! ngày may mắn anh nhé!
Quang Minh at 08/17/2010 01:44 pm reply
chào lạn rất vui lan ghé thăm xin chúc bạn ngày mới nhiều hạnh phúc
Bé Ngốc at 08/16/2010 09:10 pm comment
Anh có biết bao đêm không ngủ Nghỉ thật nhiều ý nghĩa lòai hoa Bé lại tìm anh Già hú gìa” Tìm ý nghĩa hoa thạch thảo Hoa thạch thảo nét buồn ảo nảo Không phai màu chờ đợi lời ai Bé hạnh phúc có ai chờ đợi Năm tháng ơi xin đợi bé nhe Hoa buồn phớt màu tím rất nhẹ Như mắt bé buồn nhìn nơi xa Cành thạch thảo như trong gió bảo Vẫn mang màu chờ đợi anh ơi Người ơi ̣đừng ngắt cành hoa vội Để lá cành trơ trội nhớ thhương Màu tím nhạt thấm nổi tơ vương Cánh hoa buồn thu của đau thương Hoa vướng mối tình đầu trắc trỡ Người ra đi tan vỡ mắt sầu Bé đâu trách người quên câu hẹn Nghẹn ngào bé còn mãi nơi xa Bé nào dám trách hờn người ta Vì thân bé gánh nặng việc nhà Mối tình đầu thu nào tan tác Vẫn mang theo tim nát thu về Từ dạo ấy bé không hề yêu Bé sợ lắm tình yêu tan vỡ Ngỡ trái tim câm lặng từ đây Sống khép kính vui cùng gió mây Anh như mở đường mây tìm đến Vui cùng em thơ họa không tên Như lá uá thay chiếc áo mới Bé thấy đời đẹp lạ người ơi Xin cảm tạ người mang phép lạ Làm đỏ hồng đôi má hay hay Mùa thu này buồn trong mắt đấy Và cũng xin lãng quên từ đây...
Quang Minh at 08/17/2010 09:42 pm reply
nhớ em nổi nhớ không tên nhạt nhòa suối tóc bồng bềnh trôi xa nhớ em mây tím chiều tà vào ra thơ thẩn bé ta đâu rồi nhớ em nhớ lắm em ôi nhớ lên ánh mắt nhớ sầu con tim nhớ em màu tím hoa sim hửng hờ cài tóc đen huyền mắt nai nhớ nào bằng nhớ đêm dài chăn đơn cô quẻ u hoài hình ai nhớ nào men rượu hương say nhìn trăng nghiêng ngã đọa đài hồn anh
Bé Lười at 08/16/2010 04:18 pm comment
Mùa thu ngày ấy chết theo nàng Sao nàng không biết hỡi chàng mong Sao chàng không nói tình nóng bỏng Sao để nàng đi khuất nẻo lòng. Dạo ấy sao tim chàng lạnh lẽo Không giám ngỏ sáng ý kiến nàng Không nhành hoa thăm ngỏ lời mến Sao lại lặng thinh nữa chàng ơi. Khúc mắc gì chăng sao không nói Gỡ rối tơ lòng , chịu nhớ nhưng Giờ này còn đâu còn dau nữa Đã hết thật rồi tím mộng mơ. Hết rồi chàng hãy tìm dáng khác Sao mãi mộng sầu áo tím thơ Sao lòng nặng trĩu sao sầu khổ. Thôi chàng nguôi bớt nỗi buồn nha.
Quang Minh at 08/17/2010 02:21 pm reply
mùa thu ngày ấy anh xung trận áo tím tròng lòng hương cố nhân nhớ em gửi nhớ lên tầm súng chỉa thẳng quân thù trút lửa sân một ngày đất nước bình yên lại bông tím bằng lăng mến tặng người anh vui sóng mắt hồ lai láng áo tím người yêu mĩm nụ cười vẫn tà áo tím thân thương đấy giò thì vụt sáng áo cưới đây trăm năm duyên mộng tình tròn mộng ta sống bên nhau mãi tháng ngày
Bé Lười at 08/16/2010 03:47 pm comment
Thời buổi này đây hiếm người ngay Như anh Minh nói phục ( thầy) quá thay Bốc thuốc mà sao thầy vẫn thiếu Thiếu vật tư, thiếu cả tình yêu này Phải lòng nàng tiên tà áo tím Giờ này nàng ấy đã đi đâu Sao thầy không nói cho nàng hiểu Sao để cô liêu mãi ngóng chiều. Không biết nói gì hơn lời chúc Chúc thầy sẽ thấy được tình xưa Thấy nàng áo tím thầy mong ngóng Không phải ưu tư mộng ước nhiều.
Quang Minh at 08/16/2010 05:35 pm reply
Hôm ấy nhà ai rợp pháo hồng Rộn ràng chuốt chén rượu ấm nồng Hỏi ra mới biết cô lười nhỏ Vừa mới nhận xong đôi nhẫn bông Thoáng nghe dường thể sóng trong lòng Em bước theo chồng thế là xong Còn đâu những tháng ngày mơ ước Cánh nhạn bay đi hết ngóng trông Xe hoa rực rở cô dâu mộng Em đẹp hăn lên cạnh bên chông Chồng em oai nhỉ anh ghen tức Nhặt xác pháo rơi máu rỉ hồng Từ đây trăng chết đáy sông chờ Hồn thơ căm lặng dưới biển mơ Con tim tắt thơ đêm về mộng Cành hoa thạch thảo ngắt dòng thơ Mùa thu dạo ấy chết theo nàng Mùa thu chết rồi mảnh tình tan Ai ngắt đi cành hoa thạch thảo Theo kẻ sang sông hận phủ phàng
Lãnh Ngọc Bích at 08/16/2010 08:53 am comment
thân em như cánh hoa trong gió tím một thời bao kẻ ngó qua rồi có ngày gió cuốn em xa không ai níu, giữa bao la em khóc màu tím buồn còn vương trên tóc giữa đêm trường trằn trọc, thở than thương em thế sao anh chẳng sang níu tay em còn đang trống trải tại ngày ấy anh chần chừ, e ngại để người dưng lại bắt em đi giờ ngồi buồn anh nói làm chi ta còn gì trong nhau nữa nhỉ thôi thì gọi ta là tri kỷ có một thời ta nghĩ cho nhau để sim tím vẫn mãi là màu màu kỉ niệm không sao quên được.
Quang Minh at 08/16/2010 05:33 pm reply
chẳng phải anh yêu màu sim tím màu tím hoa sim tím buồn hiu vì em thường mặc áo tím cà trông đẹp trông buồn thoạt mến yêu em bảo em cánh hoa trong gió tóc đen huyền buông xỏa bờ vai nét ôn nhu mê mệt tim ai em lại bảo đêm trường trống trải tà áo dài màu tím ngây thơ anh mộng mơ lòng còn e ngại bởi em sang cao cả trang đài chẳng dám nghỉ u hoài thân phận ngỏ nhà em thường lui mấy bận vấn vương tình ngân ngấn lệ cay bổng ngày nao biển giận hờn day em cất bước vu loan biền biệt một trời sầu tối sầm tim tím tím từ tim tím lịm tình anh dòng sông lạnh trăng nghiêng tự tử màu tím yêu đành gửi trời xanh cạnh bên chồng yến oanh vui vẻ nơi chốn xa có kẻ tương tư màu tím buồn từ dạo bao chừ theo anh mãi đọa đài anh mãi có dạo nhận thơ em biên lại coi tình chết xin hãy quên nhau màu áo tím nay đã nhạt nhàu đổi thương nhớ xem nhau tình bạn nhận thư em lòng mừng vô hạn xem xong rồi lệ cảm tuông tuông thôi từ nay anh nhặt chữ buồn đem nhốt kín con tim muôn thuở
Lãnh Ngọc Bích at 08/16/2010 08:33 am comment
thôi anh ơi đừng giận đừng hờn lão già hu già hơn mình nghĩ lão ghen tuông thơ anh nhiều ý nên xóa đi ý chỉ chọc anh thấy đêm dài chỉ có mấy canh anh thức thế lão ghanh, nên vậy sáng hôm nay khi anh thức dậy lão bình thường có quậy nữa đâu anh đừng giận cách nối nhịp cầu giữa hai đầu anh, em xa cách lão già hu tựa như bức vách vui gửi dùm, buồn xóa sạch thôi những dòng thơ anh đã viết rồi có thể em hiểu đôi lời trong đó em chỉ hiểu một phần rất nhỏ tình yêu anh mang để trong đây có lúc em thấy mắt muốn cay khi thấy anh lay hoay buồn bã nhưng tình em đâu còn dư dả không chia sẻ nhiều nên đã dửng dưng viết cho anh muốn viết không ngừng ý tuông chảy tường chừng không hết em viết thơ không bao giờ biết mệt nhưng giờ vàng không đứng chết chờ em mấy dòng thôi lúc anh vào xem chắc sẽ vui kèm nụ cười rạng rỡ để ngày mới bắt đầu bằng hơi thở thật dịu dàng như thuở ban sơ
Quang Minh at 08/16/2010 08:13 pm reply
anh có gì làm già hú ghét đâu sao lảo nở bát sâu vạch lá viết trang thơ sao lảo cho qua anh ghét lảo già mà quậy quá ta với em tương thông tương cảm blog em kia dệ thảm blog anh cũng nhờ lảo đêm thanh ta gặp nhưng lảo già chậm chạp chẳng nhanh đọc đến câu em bình lệ chảy tình đôi ta nào phải chia lìa nghe cay đắng sầu bi tê tái em gái anh sao lại dửng dưng đã bao đêm hai ta thơ lại không biết nhau tình khải cung ai dây sầu nhớ u hoài bạn ngọc tình vươn cao đỉnh mốc mặn nồng em nói tình không còn dư dải nhưng đáy lòng em lại mênh mông bên trang blog má hồng mơ mộng mượn vần thơ dàn trãi lòng thương ý tuông chảy tưởng chừng không hết em viết thơ chẳng mệt về nhau dòng tương tư ta trao lời nhớ kỹ niệm mình vạn thuở bền lâu
Bé Ngốc at 08/16/2010 12:14 am comment
anh còn ở mạng kg anh QM..BN giờ mới nhận được ..thơ anh nè...anh Yahoo...bệnh nặng quá rồi....hic..
Quang Minh at 08/16/2010 12:38 am reply
còn nhưng mắt lim dim máy tình hình tan biến thật là u nảo phiền xin bye mai tiếp truyện
Bé Lười at 08/16/2010 12:04 am comment
Vần thơ anh viết chuyện của thầy Sao nhiều vất vả lắm đắng cay Thời buổi giờ này đâu loạn lạc Sao nghe nhói nhói giống ngày xưa. Bạn thầy chĩ có lũ cún sao Có chiếc cup xưa chẳng chạy nào Có ngày thầy nhịn cơm cho cún Rồi khách không có thầy ngủ trưa. Công việc của thầy ư khó khăn Lại còn tình cảm quá loanh quanh Thầy yêu nàng tiên mang áo tím Chờ hoài chơ mãi nàng chẳng về Biết nói gì đây chuyện của thầy Lười đọc chỉ biết thờ dài thôi Không giúp được gì anh Minh hỡi Mỗi người mỗi kiếp biết sao giờ.
Quang Minh at 08/16/2010 12:35 am reply
bạn đến nhà thầy khách mười ba có lời thân tỏ quá xót xa chia sẽ tâm tư thầy miên cảm chuyện thầy sầu thảm bé nhân nha giản đơn thầy sống bình dị lắm chẳng có se sua đời bất cần công việc hằng ngày thầy như thế thỏa chí triều man tối hội cần bạn đến đôi dòng tâm sự nhẻ còn gì ưu ái thở dài he nặng nợ gió trăng thầy ray rức áo tìm tìm đâu ới hởi nè linh đơn thầy luyện lò bát quái chỉ uống trường sinh chẳng diệt tình dăm câu nhắn gió của anh minh bạn nhận xin cho ý kiến tài bé lười văn kỳ minh nghĩa mặn hồn ngọc nàng thơ rất cao văn thấy đây chờ bé từng năm tháng mang trời nắng rạng vẹt mây ngăn
Bé Ngốc at 08/15/2010 12:55 am comment
Bé mới bước vào thế giới ảo Ai cũng hỏi bé người chốn nao Mà anh bảo bé tôi không hiểu Bé thấy buồn thui thủi lặng êm Vào đêm bé tìm đến anh “già hú” Được anh ta dạy bào nhiều điều Bé được hiểu bao điều mới lạ Chuyện gần xa chuyện quê nhà ta Một hôm anh bảo hoa thạch thảo Bé tìm hoa màu tím thanh tao Màu nhung nhớ hôm nào anh nói Thạch thảo hoa sầu nhói tim em... Anh hái đi cành hoa thạch thảo Đặt vào lòng yêu thương ngọt ngào Màu tím buồn nhìn lòng nao nao Như thương nhớ bao năm xa cách Nếu hái đi cành hoa thạch thảo Rồi bảo yêu màu tím buồn thui Màu tím bao đêm bé nhung nhớ Vần thơ ai lạc vào những giấc mơ Ai hái đi nhành hoa thạch thảo Ép vào tim hoa thạch thảo thành ý Sương khuya xuống em trong mộng mị Gió thu thầm thì anh đang nghỉ gỉ? Hoa thạch thảo hoa không kiêu kì Được anh yêu quí đặt vào tim Làm cô bé đêm về ngẩm nghĩ Hoa thạch thảo mang theo hàm ý gì? Anh nhé bé vòi vỉnh anh bật mí Để em không ngẩm nghĩ đêm khuya Mùa thu về gió lùa bốn phía Cành thạch thảo mang ý nghĩa gì???
Quang Minh at 08/15/2010 11:20 pm reply
em đã biết đã yêu thạch thảo cành hoa buồn ảo nảo tận tim màu tím hoa chẳng tím hoa sim nhưng ray rức đắng cay ảo nảo ta ngắt đi cành hoa thạch thảo ép vào trang thơ nhớ hôm nào màu tím nhạt thấm vào tâm khảm cánh hoa buồn thu chết còn đâu nhìn hoa yêu ôm bao nổi sầu nổi se thắt còn đâu bạn ngọc mắt u buồn mùa thu tiếng khóc anh đợi chờ xẻ dọc hồn đau ai ngắt đi cành hoa thạch thảo vẳng xóm xa thao thảo lới ca gây da diết tim ray xót dạ mùa thu chết lòng ta cũng chết nhớ em yêu u nhả như hoa nụ hôn tân ghi ân tình lạ mắt mơ màng buông thả hồn lâng kỹ niệm mãi bâng khuâng khó tả hương tình ái hương hoa thoang thoảng nhặt linh hồn úp mặt trăng vàng hình hài nào dáng vẻ cao sang anh chờ đợi nồng nàng tin nhạn đã bao thu qua thu đáo hạn bóng nàng đâu biển cạn gió mang cành hoa tím thạch thảo nồng nàng lưu luyến mãi tim gan huyết mạch ai ngắt đi cành hoa thạch thảo thả vào trăng kiêu ngạo anh sao cành hoa tím bao đêm tơ tưởng mơ hoa và mơ cả má đào ai ngắt đi cành hoa thạch thảo đem vào lòng em bảo nhớ trông mơ hoa vụt tưởng môt bóng hồng mùa thu chết cỏi lòng không chết tựa
Bé Lười at 08/14/2010 11:32 pm comment
ngày nào cũng ru rú trong phòng làm viêc khi nghỉ làm toi 11 h đem con đi đâu nổi hiii .. Mai chắc thoai mái đó mà anh hii..cám ơn anh co lời khuyên....
Quang Minh at 08/14/2010 11:57 pm reply
một cánh ve đêm dài rả rít trả nợ đời cực nhọc nào than kiếp con tầm ta đã trót mang thì cố ráng cho tròn công quả
Bé Lười at 08/14/2010 11:04 pm comment
Em qua nhà anh ngày hôm nay là 4 lần..Nhưng thực sự em không nói lên được một lời nào cả . Em không biết sao nửa đọc thơ xong lại về , rồi quay lai tính viết mấy câu lại doc ..Hom nay tinh thần bị sao ấy hii anh Minh ngu ngon nhé
Quang Minh at 08/14/2010 11:24 pm reply
có những lúc tâm hồn trống trãi ta phải cần tịnh dưởng phôi phai rồi hôm mai tự nhiên sảng khoái trút cạn vào trang blog vu vơ (em hãy tìm khoảng lặng thư giản đi nhé chúc bé ngủ ngon)
Bé Ngốc at 08/14/2010 10:58 pm comment
Bé rất thích ngắm những vì sao Ngôi sao sáng lấp lánh trên cao Bé cầu nguyện bao lời chúc phúc Anh luôn vui hạnh phúc ấm êm Gió thu như ru anh thiêm thiếp Vào giấc ngủ mùa thu êm đềm Bé về đêm thường hay nhớ mẹ Thỡ còn bé được mẹ kể nghe Mẹ nói người lành thường gặp phúc Lúc gian nan rồi ta cũng sẻ qua Còn là lời cha bé hay bảo Đạo nghĩa nhân trọn đạo nha con Mẹ mong con tình tròn duyên đẹp Chữ nợ duyên như thép ngàn năm Bé chợt buồn mình mãi xa xăm Thằm cầu nguyện duyên này đẹp mãi Mắt mẹ vui nhìn đứa con gái Nhớ ngày nào vòi vỉnh mẹ phải Mua kẹo cho con gái yêu nha Giờ con gái của mẹ thiết tha Má phớt hồng môi thắm mặn mà Nhà đơn chiếc có mẹ không cha Anh có biết bao năm cách xa Bé đâu quên học lo việc nhà Để mai đây về bên người ta Tròn bổn phận mẹ già yên dạ Chợt giật mình bé mơ ấy mà Nụ cười thắm như truyện cổ tích Anh biết chăng đêm khuya tỉnh mịt Hít thở theo con tim xao xuyến Lưu luyến người rồi cả dòng thơ Trái tim ơi....ta lỡ trao người....
Quang Minh at 08/16/2010 12:02 am reply
dãy ngân hà trên coi vòi vọi bé ngắm nhìn mơ cỏi xa xâm thuở gia trang mái ấm ghi tâm gây nổi nhớ bé như còn nhỏ ngôi nhà xinh giàn thiên lý hửu tình có cha nghiêm mẹ hiền kề cận từng lời châu gởi gấm khuyên răn thân con gái ân cần gìn giữ mai sau nầy vui chữ tề gia sống xứ xa cỏi lạ người ta nêu gương tiết ấy đà phận liểu lời khuôn ngọc kết chiểu sâu xa nay bé lớn thuyền to dông biển tay vửng chèo mạnh tiến tương lai nổi nhớ nhà bé gắng ra tài chẳng vòi vỉnh thuở ngày đòi kẹo vần thơ nhở gói tình vạn thuở chúc bé yêu trí nở liên hoa sống xứ xa cảnh lạ người ta bé an lạc hồn nhiên thơ mộng
Nha Ky Đảo Đào Hoa at 08/14/2010 12:32 pm comment
Thương thầy nghĩa nặng tình thâm, Đem nghề y thuật cứu nhân giúp đời Qua cơn thoát hiểm lòng vơi, Người người cảm đức nghĩa ân của thầy. Cuối tuần zui zẻ thoải mái nha Qm
Quang Minh at 08/14/2010 03:10 pm reply
lở bước ngành y phải trao y hành trang vụn vặt chẳng ra gì dăm ba kim vụn pell cồn kéo gói lòng nhiệt huyết chí nam nhi nhiều lúc lòng tôi buồn ảm đạm bèn bày sách vở xóa ưu đam dụng tâm nghiên cứu trao y thuật lòng những chơi vơi đỉnh núi ngàn ( CÁM ƠN CHỊ NHẢ KỲ ĐÃ CHẲNG NGẠI ĐƯỜNG XA ĐẾN THĂM )
Lãnh Ngọc Bích at 08/14/2010 11:15 am comment
thương thầy nặng nghĩa, nặng nhân thương cha, thương mẹ, thương dân khổ thương người dưng nên thầy chịu lỗ thương thầy chỉ thổ lộ bằng thơ thương lắm nên cầu có sợi tơ buộc ngang giữa thầy và người ấy để trong thầy bớt hờn, bớt lẫy thơ bớt buồn, như vậy sẽ vui thương lắm, thương nên cứ ngậm ngùi muốn chia sẻ, tới lui thăm hỏi nhưng thời gian vắt mình mệt mỏi nên hay nhìn, rồi chẳng nói chi.
Quang Minh at 08/14/2010 03:21 pm reply
đền đây buồn vui xen lẫn lộn buồn là không khách tẻ hàn ôn vui trong niềm mới lan tình cảm chẳng rỏ từ đâu chợt kéo dồn âm thầm chôn nén tâm tư lại bảng lảng nhìn trời xem mây bay thả hồn ru ngủ trên sóng nước mây gió đùa ngàn quên đắng cay tao diện làm chi hởi hóa công đánh dấu trong tâm một stress lòng kỹ niệm hãy lui đừng sống dậy thầm lặng chìm dần cỏi hư không bâng khuâng nhìn cảnh cảnh tùy tâm đối diện tri âm thật khó tầm hoa sim tim gửi trong ký ức màu tím áo nàng thoảng xa xâm thương lắm thương nàng áo tím sậm cùng nhau xây mộng kết trăm năm nhưng hởi nàng nay như cánh nhạn tung cánh bay cao biết đâu tầm
Lãnh Ngọc Bích at 08/14/2010 10:57 am comment
thương cho anh, thương cả mẹ già luôn mong mỏi cả nhà vui vẻ luôn rộn vang giọng cười đám trẻ biết làm gì để mẹ vui hơn tình này sao có thể keo sơn khi cả hai cô đơn, nhưng khó đến có trong nhau chút tình thương mến nhưng đời còn lơ đểnh lắm anh ta đều biết nó rất mong manh chắc sẽ chẳng thành đâu anh nhỉ trao cho nhau một chút hương vị cũng ấm lòng, dù chỉ bâng quơ anh thương cha, thương mẹ nên mơ một gia đình tiếng trẻ thơ rơm rả để bớt nóng những ngày nắng hạ để bớt lạnh khi trời đã về đông người anh yêu, anh nhớ, anh mong đang ở đâu mà anh trông đến vậy có lần nào tận mắt anh nhìn thấy hay chỉ là mộng ấy, vu vơ anh có kể mẹ nghe những dòng thơ của cô gái ở nơi nào chưa biết lúc buồn lúc vui cô đều viết nên cảm lòng anh biết mình yêu.
Quang Minh at 08/14/2010 11:52 pm reply
tôi đã họa vần thơ gắn bó viết thật dài ý nọ tình kia viết xong rồi nhìn quá nữa khuya bấm nút lưu tự nhiên biến mất em bích ơi nghẹn ngời tiếng nấc một cảm xúc vút chốc chia lìa tận nơi kia em hởi còn khuya có mõi mắt trông chờ không nhỉ giờ anh lại bắt đầu ra ý viết gì chăng mộng mị yêu đương bao nhớ thương già hu nghiệp chướng chẳng chuyển đi lão đã xóa nhòa mong em hiểu tình đó của anh mong ngày mai trời lại trong lành cho blog nhớ thương thầm vạn thuở mong bến đổ thuyền mơ cập vạnh họa thơ nhau hương yêu ai sánh ngở hai ta cánh bướm hoa lành nào hiểu biết đầu gành hai nẻo trao nhau thơ muôn điệu tình xanh anh muốn thả ý tưởng lanh quanh bao thương nhớ sầu anh gửi bạn tình trên blog vô vàng tha thiết biết biết thì cái biết mênh mang bạn bích em nắng mai rực sáng mong tình ta sáng mãi trăng ngàn mong blog bạn tim gan xin gửi lòng QM hồ hởi love nàng
Bé Ngốc at 08/14/2010 07:22 am comment
tặng anh cành hoa thạch thảo....hoa kg buồn đâu nhé...hoa rất đẹp....ai bảo là ..mùa thu" chết" chứ....hic lạc quan tí anh Minh yêu mến ạ....chúc anh ngày mới vui nha...cấm nghĩ linh tinh..."chết" chỉ là trốn chạy tất cả...chứ không giải quyết hết được...mọi thư khó khăn ta gặp phải...đương đầu và bước qua...như vậy mới gọi là giải thoát...hiiii...bé đi làm nha...hic trể giờ mất...
Quang Minh at 08/15/2010 12:42 am reply
anh yêu mãi cành hoa con gái hương trinh nguyên đọng lại bờ môi xinh làm sao đẹp mối tình đầu nàng con gái hương hoa thạch thảo
Bé Ngốc at 08/14/2010 07:12 am comment
hii....chúc anh Quang Minh..một buổi sáng an nhàn ...bình yên trong nắng sớm....lúc này Bn làm về muộn...hẹn anh tối nay ...Bé đối thơ cùng anh ...giờ bé đi làm..hii...một ngày bận rộn bắt đầu...
Quang Minh at 08/14/2010 07:11 am comment
em bóc tem anh xin tặng bạn cành thạch thảo hương lan tim tím tím từ tim tím cả chiều tàn mùa thu chết hoa tím buồn thêm
Quang Minh at 08/16/2010 07:22 am reply
Hôm ấy nhà ai rợp pháo hồng Rộn ràng chuốt chén rượu ấm nồng Hỏi ra mới biết cô xuyến nhỏ Vừa mới nhận xong đôi nhẫn bông Thoáng nghe dường thể sóng trong lòng Em bước theo chồng thế là xong Còn đâu những tháng ngày mơ ước Cánh nhạn bay đi hết ngóng trông Xe hoa rực rở cô dâu mộng Em đẹp hăn lên cạnh bên chông Chồng em oai nhỉ anh ghen tức Nhắt xác pháo rơi máu rỉ hồng Từ đây trăng chết đáy sông chờ Hồn thơ căm lặng dưới biển mơ Con tim tắt thơ đêm về mộng Cành hoa thạch thảo ngắt dòng thơ Mùa thu dạo ấy chết theo nàng Mùa thu chết rồi mảnh tình tan Ai ngắt đi cành hoa thạch thảo Theo kẻ sang sông hận phủ phàng
Bé Ngốc at 08/14/2010 01:03 am comment
bé sang chúc anh ngủ ngon...giấc mơ thật đẹp....và...ngày mới thật an lành...anh Minh nhé... ....chúc anh ngủ ngon...thật là ngon....
Quang Minh at 08/14/2010 07:13 am reply
cám ơn bé nhé chúc bé ngày mới an lành
Bé Ngốc at 08/14/2010 12:51 am comment
bé ngốc tem bài mới anh nè...Yahoo lỗi ..giờ bé mới nhận được thơ anh...hic..đêm khuya quá...bé ngủ đây...hẹn tối mai ..bé gặp anh M nhé....
Quang Minh at 08/14/2010 07:20 am reply
anh ngắt đi cành hoa thạch thảo tặng bé yêu tím lịm tình nao một cánh hoa nhỏ bé thân thương thay lời cảm tem vàng thân hảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét