Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

NGỘ NHẬN

NGỘ NHẬN

Category: , Tag:
07/04/2010 02:38 pm
 
            NGỘ    NHẬN
 
           ********
đường dải trải rộng áng mây trôi
dặm bước hồn dâng lên gió thổi
em đi trong nhớ mưa tầm tả
anh ở nơi nầy tim bồi hồi

nhìn theo bong bóng nổi theo mưa
như nhở tình ta hạt mưa thưa
bong bóng tan xa tình ta vở
em nhở lòng sao mong nắng trưa

Trái tim yêu quá đăm mù quáng
thoáng thoáng hình ai ngở em sang
ngộ nhận phớt thôi sao nhớ mãi
em giận em hờn bạc tình lang

cũng màu áo trắng ôm thân ấy
cũng suối tóc mây xoả vai gầy
cũng đôi mắt đẹp nhung huyền mộng
cũng má đào hồng môi đắm say

ngộ nhận cành đào né gió mưa
bên hiên phố vắng lúc giữa trưa
giống người trong mộng anh mơ ước
rộn rả lòng rung ngắm say sưa

nào hay tà áo trắng lướt qua
thoáng như ánh mắt bao điều lạ
nét hờn nét giận nét buồn hiu
giựt mình dịu mắt  giấc mơ hoa

ngộ nhận chút thôi sao giận thế
giận nhiều vô kể anh tái tê
vuốt giân vuốt hơn anh năn nỉ
em vẫn không tha bước đường về

ngộ nhận áo trắng dưới cơn mưa
từ nay không dám mơ ai nữa
chỉ một mình em ngự cỏi lòng
không mong áo trắng anh xin hứa

chỉ có em thôi chỉ có em
dầu bao tà áo đủ màu xem
anh chỉ riêng thương tà áo mộng
bên dòng sông nhớ ngát hương sen
 
Thỏ Con at 07/14/2010 05:23 pm comment
mấy bài thơ của anh hay thiệt đó anh  chúc anh luôn vui vẻ và hạnh phúc
Quang Minh at 07/14/2010 08:08 pm reply
mình chúc bạn vạn sự như ý
Lãnh Ngọc Bích at 07/07/2010 09:24 am comment
em không trách gì đâu anh nhé không trách trời tẻ phận hai ta cũng không trách anh ở quá xa và anh không làm gì có lỗi em muốn đi để mình buông khỏi những nỗi lòng trỗi dậy từng đêm để không phải vương vấn nhiều thêm để cho những dịu êm nằm ngủ đừng nhìn em chau mày ủ rũ tình yêu em không đủ trao anh anh có sợ tình quá mong anh đổ vỡ rồi khó lành vết xước đừng đặt vào những niềm ao ước ở nơi em... có được gì đâu chỉ làm anh nặng trĩu nỗi sầu buồn bã đó em đâu có hiểu
Quang Minh at 07/07/2010 06:15 pm reply
em ơi em cỏi lòng nặng chiểu nhìn mây trôi dặm liểu quan xa ước chi là trong gió nở hoa buồn bả đó tình ta ray rức   dầu ngộ nhận tim thành đau nhứt chỉ vì thương hồn chực ngây ngô nhìn dáng ai tưởng nhở hình cô gây  buồn trảm em sầu ủ rủ   bao từng đêm anh chừng không ngủ nổi sóng lòng biển động trào dâng giọt lệ nhỏ âm thầm khóe mắt nhớ em nhiều đau thắt vô ngần   thà em trách hay là giận dử chớ im im ngại nhử tim đau em có sao anh biết thể nào chỉ ngộ nhận ôm vào hối lổi   thương em nhiều anh thành nông nổi nhìn ai đâu tưởng vội người thương biển sông tương sao tát cạn nhường cho bạn ngọc tỏ tường thành ý   con nhạn nhỏ buồn bay  mộng mị cánh lá sầu kết chỉ se mây em nơi nào em hiêu anh đây chữ ray rức khôn khuây da diết   nhìn trăng nghiêng nổi sầu biền biệt em đừng hờn đừng giân anh nhe đừng giết anh trong cảnh éo le để anh chết biển hờn  cô quẻ   anh biết lỗi anh xin tạ tội quì dưới chân chờ đợi lời nguyền cầu xin em một chữ tơ duyên cho châu báu  trở về hợp phố  
hoa_xuongrong21 at 07/06/2010 09:28 pm comment
tình cảm mà lại dễ lầm lẫn thế thì buồn lắm.
hoa_xuongrong21 at 07/06/2010 09:28 pm comment
tình cảm mà lại dễ lầm lẫn thế thì buồn lắm.
Quang Minh at 07/07/2010 05:39 pm reply
vậy mí là ngộ nhận mí thành entry  phải không bạn
Nha Ky Đảo Đào Hoa at 07/06/2010 09:44 am comment
Mai 7-7 mời Quang Minh wa dự sinh nhật Kỳ nha............Rất zui được đón tiếp Minh đó..........HAPPY DAY
Quang Minh at 07/07/2010 05:35 pm reply
em mừng sinh nhựt chị  vui vẻ
Lãnh Ngọc Bích at 07/06/2010 08:19 am comment
Thôi anh nhé, em đã đi xa Nơi không anh và không ai cả Em cuốn vào lo toan hối hả Để điệu buồn từ giã hôm nay Anh đừng làm đôi mắt em cay Em yếu lòng nên hay khóc lắm Chỗ em ở cách anh ngàn dặm Sẽ không còn được nắm tay nhau Anh ngộ nhận em biết sẽ đau Biết anh vẫn dâng trào thương nhớ Lần ngộ nhận là lần tim vỡ Khi ngỡ ngàng chẳng phải người xưa
Quang Minh at 07/06/2010 03:46 pm reply
em nói chi sao quá đắng cay nghe vị xót nghe ray lức lòng đi đi đâu ở chổ hư không một chổ đó khó mong trở lại   em nói gì anh nghe tê tái mắt loan nhòe hạy lệ hơi cay chuyện bởi đâu nào bởi tại ai sao tách gót buông xa ngàn dậm   lần gặp nhau trên blog hôm nào gây thương nhớ rạt rào tình cảm bởi cớ chi em ơi buồn thảm lá xa cành lẻ bạn chim loan   biển tương tư ai nhở mua sầu lần ngộ nhận là tim tan vỡ anh ngở ngàng duyên nợ mưa ngâu em hởi em xin câu hối cải   đừng giả từ đừng bảo chia tay đừng trách hờn anh nay biết lỗi mong một lần tạ tội người ôi cho ánh mai rực ấm tình ta  
Bé Ngốc at 07/05/2010 06:35 pm comment
Dạo nọ Bé ngở như đã quen Vần thơ ai bé  đọc mấy phen Ngẩm nghỉ Bé châu cả đôi mày Dòng thơ dụi ngọt vần  rất hay   Thơ anh  thì độm nét  tình nồng Vần thì lãng mạng như vòng tay Yêu rồi  thơ ấy anh có thấy Thấy lòng mơ mộng nhìn trời mây   Có lần cứ tưởng bé tương tư Nhớ nhung xao xuyến người miệt thứ Mắt buồn nhìn nơi xa từ ấy Anh có hay chăng hởi "râu mày"   Có lần dạo bước trong vườn củ Nhìn hàng liểu rủ gió vi vu Nhớ "chú cún con"đu cành trúc Nhớ chàng lắm lúc má ửng hồng   Có lần Bé thấy nhớ mong lung Nhớ ai mà sao thấy ngại ngùng Bổng nhiên Bé ta mơ với mộng Vườn hồng khép cửa có đúng không?   Có lần Bé nghỉ gió hư không Chờ trông ai kia trong giấc mộng Giật mình tỉnh giấc ôi vô vọng Thì ra chỉ là một giấc mơ   Có lần anh đến vào  mùa hè Gởi vần thơ nhẹ như ru bé Như ngọn gió vi vu khe khẽ Bé như say giấc ngủ trưa hè   Có lần anh bảo bé mắt nai Cô Bé đã từng khóc vì ai? Bé cười má đỏ như ái ngại Chỉ vì anh thôi  chưa  vì ai....... rất vui anh QM ghé thăm ...tối ấm áp anh nhé...    
Quang Minh at 07/07/2010 06:36 pm reply
dòng thơ nhớ gởi về nơi bé chữ tình anh em nhé nhớ không một lần thôi nhìn má em hồng anh trắc trở bao đêm không ngủ   em nhìn kia cún đu cành trúc như là anh mơ bóng tiên nga biết trái tim em ở người ta sao cứ nhở mơ hoa trời hạn   dầu không duyên bé cho tình bạn chớ nhìn  bằng ánh mắt bâng quơ anh ôm khổ con tim tắt thở bé nở nào lặng lẻ bỏ đi chăng   bé ngốc em ví tợ cô hằng nào có nghỉ cuội anh đen đỉu chỉ tấm thân cùng là bó củi nào dám nào mơ đuổi hằng nga   bé biết chăng trăng đó có ta chung một quảng nhưng xa cách thế những đêm rằm nhìn em hằng để con tim yêu trùng dế kêu than   bé ngốc nào bé dáng cao sang anh chí lén nhìn lòng bảng lảng ngắmi tiên nga buồn bả thân hèn chỉ biết mộng con tim  tù ngục
Bé Lười at 07/05/2010 03:04 pm comment
Anh theo em suốt cả đoạn đường Anh nhìn em không rời anh mắt. Còn trao em dù anh đang giữ Để mặc mình mưa ướt , mình anh.   Em không nhận dù kia không nhận. Không đành lòng , lấy dù anh đâu Vì anh _em chưa quen biết  lâu. Vì em sợ tình yêu loáng thoáng.   Đừng có theo em lam chi nữa Đừng có gieo hạt giống tình anh Trái tim em là mảnh đất cằn Không nuôi nổi mần xanh hi vọng.   Hãy quay đi chớ đừng bước tiếp Hãy quay về với tình khúc mình anh Hãy để em mộng mơ thêm nữa Chớ nhôn rào nhốt trái tim yêu.   Anh yêu em từ lâu em biết. Em hỏi rằng yêu từ lúc nao Anh ngại ngùng ,bảo đâu có yêu Mà chỉ nói em giống người tình cũ.   Vậy theo em lam chi anh hỡi Em là em chứ có phải họ đâu. Hãy buông tha chớ có theo hoài Làm như vậy  anh càng buồn anh hỡi
Quang Minh at 07/07/2010 07:29 pm reply
gió than thở nổi tình ai đó mây lặng lờ buồn nọ bay trôi trăng nghiêng  nghiêng tình hởi tình sầu mưa nước mắt rụa ràng ngập lối   thương em nhiều thương em sám hối con tim ngu chìm nổi biển sầu bao đường đi bao lối bao cầu bao giọt nhớ giọt âu ràng rụa   cánh en đơn  dẩy dụa trời cao lá chết vàng buồn chao rơi  rả một lần thương một lần  cô quả bóng người yêu nhợt nhả mưa thưa   nhớ dạo nào mưa nọ giữa trưa bên phố vắng như vừa dáng ngọc nhìn nhở nhìn em buông suối tóc khuôn mặt kia sao giống người xưa   chiếc dù đưa gọi đó tình ưa nhưng ôn lại những gì kỹ niệm biết chẳng em trái tim  bừng  biến tiện đưa ô lưu luyến duyên  nồng   nhìn ai  e thẹn má chợt hồng ôi ray rức trái tim nhứt nhối biết chẳng em anh xin nhận lỗi vì người đâu sao giống người xưa   một lần chỉ một lần dù đưa ôn nổi nhớ cành mai hồi ký em ơi em chút lòng suy nghỉ chớ giận anh chung thủy mai gầy   tình của anh em hiểu bao ngày quen em  nhé và yêu em mãi chỉ phút nhớ lạc lòng  rung nhảy gây em buồn  xin đấy  thứ tha   hôm nay nầy trọn cả tình ta ngày mưa bảo đã qua nổi nhớ vần thơ nào tạ tội em hởi cho anh đây cơ hội nhé em ... ơi
Bé Lười at 07/05/2010 03:02 pm comment
Vào những đêm nghe bản tình ca Khúc du dương mặn mà càng da diết Trái tim em luôn hướng về phía trước . Nơi thiên đường nơi ấy của tình yêu   Bao lau nay , những lời yeu mặn mà Em gửi trọn vào cơn gió thổi . Chỉ mong sao núi cao chớ cản vội Chớ trả về , lời tâm huyết trong em.   Vào những buổi trăng thanh , gió mát Em lại ngồi họa mấy vần thơ Nói lên bao niềm nỗi ưu phiền Nói lên trái tim mình đau nhói.   Ngày xưa đó anh giận hờn vô cớ Nói rằng em quen ngọn gió rồi đi Anh chân bước dần khuất bóng mập mờ Chỉ còn lại lệ rơi dài đôi má.   Chỉ có bóng một mình ta đơn lẻ Cùng bóng trăng đang an ủi cõi lòng Cùng chiếc lá lay nhẹ như ôm ấp Đỡ trái tim khỏi roi rớt cõi lòng.   Giờ này đây anh hồi âm về lại. Nghe những lời tự trong đáy lòng anh Em không khóc vì đã cạn lệ dòng Chỉ còn biết nhìn anh không chớp mắt.   Thôi anh nhé đừng đi nữa anh nhé Cuộc sống này em không thể thiếu người Không thể thiếu hơi ấm của tình anh. Không thể thiếu bàn tay anh chăm sóc.  
Quang Minh at 07/05/2010 08:57 pm reply
thơ hay anh muốn họa một bài công việc suốt ngày mệt ứ hơi nhớ em anh post tình thương với một thuở mở lòng nổi nhớ anh nhớ em ---------- mây tím buồn trôi mãi trời xa gió mang hờn tim anh nhoi nhói như nhớ  nào thuở em cười nói một  vầng trăng nổi nhớ yêu thương   em ơi em cơn gió nghê thường mang dấu nhấn u vương tơ vướng buồn dâng cao nhớ em mộng tưởng chốn trời xa phủ ấm tình thương   anh muốn nắm bàn tay em lắm một bàn tay hơi ấm người yêu những ngón tay búp ngọc phẳng phiêu đặt lên má nhớ nhiều hơi lạnh   áng mây xa nay đã trôi qua còn lại chăng hơi lạnh chiều tà chút ưu ái len vào nổi nhớ mùa đông nầy anh lạnh tình ta
Lãnh Ngọc Bích at 07/05/2010 08:03 am comment
Thôi anh nhé đừng thương đừng nhớ Đừng nhìn ai cũng ngỡ là em Để đêm về lật mộng ra xem Em chẳng thể đem chân lạc lối Đừng nhìn mưa lòng anh nông nỗi Bồng bềnh nước ngập lội tim anh Con đường đi vẫn mãi màu xanh Ngộ nhận chi vành môi nhấp khẽ Con tim em muôn điều lý lẽ Nên vô tình chẳng nhận ra đâu Trời lúc này hay đổ mưa ngâu Anh cẩn thận để sầu vương vãi.
Quang Minh at 07/05/2010 10:11 am reply
anh chẳng dũng như chàng phàn khoái giữa binh hùng tướng sĩ hạng bang anh là anh tay trắng chẳng sang nào dám mơ nàng tiên bích ngọc   thuở thuở nao ta còn đi học chung lối về nhặt cánh phượng rơi giờ hai ta mỗi đứa mỗi nơi mới ngộ nhận nàng ơi buồn tẻ   em bảo đừng thương đừng nhớ nữa đừng nhìn ai cũng ngở người xưa lòng anh hứa con tim nào hứa vẫn mơ về một nữa hình ai   trời dầu mưa và có mưa dai bồng bềnh nước chân ai lạc lối con đường xưa nào nên vương tội sao cứ như buột nổi bước chân anh   em bảo anh con đường màu xanh sao anh ngở nó như tím lịm tím từ tim tím cả  trời đêm ngộ nhận em con tim nhứt nhối   trời lúc nầy hay đổ mưa sầu hạt mưa nhớ còn đâu em hởi hạt mưa buồn nay ở một nơi anh muốn nhặt  hạt rơi mắt lệ   liên khúc xưa em để  không đề cho mỗi tối đêm về ray rức nhìn blog em không vào nét mực viết comment thêm tức cho lòng
visaoxanh at 07/05/2010 12:19 am comment
Ngộ nhận nàng đó anh Minh hỡi?... Chúc anh ngủ ngon nha...Đầu tuần may mắn anh nhé!!
Quang Minh at 07/05/2010 12:23 am reply
trót nhở kính cận ngộ nhận người post lên blog ấy lắm chuyện cười cô bé lan ơi cùng chia sẽ cãm lòng xin tặng đóa hồng tươi
Bé Lười at 07/05/2010 12:17 am comment
Em tà áo trắng ngoảnh làm ngơ. Không thèm nhìn anh kẻ mong chờ Ai bỉu ngộ nhận chi người hỡi Làm trai tim yêu ghen cho chừa.   Phạt anh đứng ngóng cùng trời mưa Em chẳng cần dù của anh đưa Cho đáng đời anh kẻ ngộ nhận Cho lệ anh ướt trong lòng mưa.   Phạt anh lẽo đẽo theo em mãi Kệ anh van nài chẳng thèm nghe. Nhúng quẩy ngó lơ quanh trời đất Cho trái tim anh mãi bơ phờ.   Anh về với người mộng ngày xưa Cho trái tim anh mãi ngóng chờ Đừng theo em nữa , tội nghiệp lắm Chớ tìm tới em quên mộng xưa.   Tim em biết ghen , ích kỷ mà Đâu muốn tình kia chia lìa ra Chỉ muốn lòng anh trao trọn mãi Chỉ một riêng em hỡi người ơi.  
Quang Minh at 07/05/2010 12:42 am reply
người hởi chớ hờn chớ giận anh trông ngóng người ơi lở nhận nhầm cũng tà áo trắng dáng thanh thanh thả mắt xa xăm nghộ nhận lầm   mưa to hạt nặng gió phất  nhanh tưởng em anh mới mở ô lành đưa người che đở mưa giông bảo như nhở giúp người se se lạnh   ngộ nhận nàng ơi chớ giận anh gieo nhân gặp phúc ngộ tương sanh em chớ hờn chi anh khổ sở hành tội hành tình dạ cam đành   ngộ nhận chút thôi sao giận thế giận nhiều vô kể anh tái tê vuốt giân vuốt hơn anh năn nỉ em vẫn không tha bước đường về   em phạt anh chi ngóng dưới mưa hạt nặng hạt thưa mới cho vừa lòng anh vô  thể tim ray rức lạy chúa cho mình qua khổ  đưa   đường về hai đứa trong cơn mưa khoảng lặng hồn dâng nghẹn ngất chừa từ nay anh hứa không hào sảng ngộ nhận nàng hồng em chịu chưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét