Đã bao lần khóc sầu ly biệt
Khóc thêm lần nữa có gì đâu
Hoa nhớ trôi dòng sông buồn nảo
Trăng hờn lệ thảm ánh trăng sầu
Còn một đêm nay tim tắt nghẹn
Non sông ai biết mãi đâu tìm
Chim kia còn có đôi có bạn
Còn ta hiu quạnh biển buồn thêm
Hẹn thầm em ở một đêm khuya
Than thở tình sao lại phân chia
Tình nhở nữa giời cơn nắng nhạt
Mộng tỉnh đêm tàn nát tim lìa
Blog nầy anh trải bày tâm sự
Áo tím giả từ biệt sông mơ
Hạ nắng ve sầu vang rỉ rả
Lối nhỏ cỏ may lụt đường thơ
Em ơi cứu vớt đời tôi lại
Đôi mắt đẹp buồn trăng thở dài
Anh quì dưới mắt nai người ngọc
Say chết hồn thơ suối tóc bay
Nàng có khi nào nghỉ đến chăng
Tối về mở blog đọc hàng văn
Tình ấy anh đây lòng tỏ ngỏ
Một thời thương nhớ hởi cố nhân
Đừng có mĩm cười nát tim gan
Tôi gửi hồn tôi đỉnh núi ngàn
Tôi van nàng tôi van nàng đấy
Xin vớt hồn tôi đáy mắt nàng
Vần thơ yêu đã dày vò thảm
Kết mảnh trời thương dệt vỏng sầu
Đong đưa trước gió câu duyên nợ
Em nhặt đường tơ mở nổi âu
Đâu phải anh là người phụ bạc
Nắng hạ chói lòng kẻ sang sông
Tôi ngữa mặt nhìn trăng mơ mộng
Xem từng mây gió tỏ yêu đương
Cuối cùng nghe lòng sao trắng xóa
Trắng xóa trong tim trắng xóa sầu
Đoạn trường ai có nhặt lệ âu
Mới hiểu tình tôi khóc bẻ bàng
Năm nay vườn hồng hoa trổ muộn
Bướm buồn vờn vản cánh hoa tàn
Hoa hởi hoa ngại sao chẳng nở
Lối mộng vườn hồng nghẹt cỏ hoang
Lòng tôi những nát theo hoa đó
Nhìn ánh mây bay mộng nhớ nàng
Vườn hồng từ nay hết bướm sang
Chỉ có cỏ hoang với nổi sầu
Nhìn gương anh điếm từng sợi bạc
Từng sợi bạc ôi nghẹn uất đau
Tim anh thoi thóp máu chừng trào
Sang ngang còn bảo bạc tình lang
Đoàn xe hoa cưới nghing ngang ghét
Chở mất em tôi... còn xác pháo
Đỏ hồng đường ngỏ tợ máu đào
Còn lại những gì nhớ thương yêu
Em chắc vui say cạnh người ta
Lộng lẩy cô dâu thấm nết na
Nhìn em hạnh phúc chun rượu ấm
Chiều hoang có kẻ khóc thương xa
Vườn xưa trống lạnh dường vườn cấm
Chẳng có bướm vàng chẳng có hoa
Nhặt sỏi bỏ vào trong nổi nhớ
Mượn chén rượu hờn lệ buốt ta
Khóc than trời đất kẻ phụ phàng
Kéo lết men say ngấn lệ chan
Hận người tim đã trao kẻ lạ
Ghét đời ghét cả chuyến xe hoa
Chiều nay mượn cốc rượu chiều say
Nhìn cốc rượu sầu nhớ đến ai
Tôi uống rượu lòng tôi uống cạn
Uống người trong mộng uống lệ cay
Người đi đem cả hồn tôi đi
Còn lại xác trơ với gan lì
Đêm nay trăng khóc trăng trắng xóa
Trắng xóa tim tôi xóa người si
Hoaanhdao at 08/23/2010 09:51 pm comment
cam on anhe!chuc amot dem ngon giac
Quang Minh at 08/23/2010 10:26 pm reply
chúc TV ngủ ngon và nhiều mộng đẹp
MÂY TƯƠNG TƯ at 08/23/2010 05:57 pm comment
Blog bạn thơ thật lai láng . Thơ đối đáp lượm liền hay quá .
Quang Minh at 08/23/2010 10:33 pm reply
một thuở mây kia chợt mĩm cười vô tình vào blog QM chơi bạn khen thiệt hả hay khách sáo tương tư người ngọc hạt lệ rơi
Hoaanhdao at 08/23/2010 01:26 pm comment
QUANG MINH oi!LAM THO HAY LEM DO_CHUC QM DAU TUAN MOI NHIEU NIEM VUI NHEN_ RANG GHE NHA THAO VY TANG CHO THAO VY VAN THO NUA CHU
Quang Minh at 08/23/2010 10:36 pm reply
QM hân hạnh dc làm quen với TV nhé chúc bạn luôn xinh mãi như tên thảo vy êm ả giữa trời xuân mộng
songbien 9999 at 08/23/2010 08:18 am comment
Mẹ của bạn cũng như Mẹ của mình, nhân ngày đại lễ Vu Lan mình xin kính gửi lời cầu chúc cho Mẹ luôn mạnh khỏe bình an, phước như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn, mãi mãi mẹ sẽ được vui hạnh phúc bên con cháu...QM nhé!
Quang Minh at 08/23/2010 09:49 pm reply
QM chân thành cám ơn lời chúc cao quí của bạn nhé. nhân ngày đại lễ vu lan mình nguyện trên đức phật từ bi ban phước báu cho mẹ bạn và bửu quyến an khang ngập tràn niềm vui hạnh phúc đức cao như núi phước rộng tợ biển ngàn vui vầy mãi cháu con
Bé Lười at 08/23/2010 01:37 am comment
Chúc anh an lành
Quang Minh at 08/23/2010 10:37 pm reply
chúc bé luôn hạnh phúc và văn thơ ngày càng phong phú nhiều
Bé Ngốc at 08/22/2010 01:07 am comment
Hoa tím tuy buồn nhưng u nhả Là món quà bé tặng cành hoa Bé ít hoc văn chương kém mà Người ta cười ai có hiểu đâu Xa quê lâu văn từ quên dần Bé ngần ngại viết vần thơ kém Nhưng đem lòng trãi bài qua thơ Ngơ ngẩn ai kia vô tình chê Bé ngốc ngồi lệ rơi buồn tủi Nếu anh QM lại bùi ngùi Bé sẻ họa thêm vần thơ vui Cười lên nhé QM của tôi Bé cố đêm ngồi chăm chỉ hơn Học thêm vần để nhớ thêm từ Từ tiếng việt bao la biển cả Ý nghĩa như vực thẳm sâu xa Đối thơ cho tình xa gần lại Bớt ưu sầu đón ánh nắng mai Vì anh QM nhịp cầu mãi Bé ngốc bước theo ánh sáng ai.....
Quang Minh at 08/23/2010 11:01 pm reply
bé mạnh dạn hòa thơ đi nhé chẳng QM còn bao kẻ quanh em bé lúc rảnh lên blog làm quen ta viết tiếp vần thơ dang dở trước chẳng hay nhưng ý tràn đầy ta cần vị trăm cay nghìn đắng có đắng cay mới thấm chân tình mới xả stress cỏi lòng căm lặng bao đêm dài bao đêm thức trắng nhìn ngân giang gió vắng sao tàn gửi mây ngàn chứa chan sầu cảm mượn vần thơ dệt thảm lệ tan bé cỏi xa bé cứ thở than anh đất mẹ bao la bạn hửu rất hoan hô chia sẽ niềm ưu bé an tâm họa thơ đề tặng
Nha Ky Đảo Đào Hoa at 08/21/2010 10:43 pm comment
Ghé thăm QM nè...bài thơ mang đầy tâm trạng.......bộ thất tình ai rùi hả QM..... Lá vàng rơi rụng về đâu Lá thu rụng xuống tình sầu còn đây Thơ xưa nước mắt đong đầy Tình xưa theo gió vút bay cuối trời Tối cuối tuần zui zẻ hạnh phúc em nhé
Quang Minh at 08/23/2010 09:56 pm reply
thu đi lá sâu rơi rụng lòng ai như cũng muốn rụng theo thu
Bé Ngốc at 08/21/2010 09:08 pm comment
Nhìn đôi chim sẻ có bạn Bé than cho thân chim nhạn lẻ bầy Ngồi nhìn mây nhởn nhơ bay Thương ai dằm nắng chảy dài mồ hôi Giờ thì than thở xa xôi Anh ôi thương nhớ lẻ loi một mình Mùa thu nhắc lại chuyện tình Giật mình mới biết tim mình vẫn yêu Bé yêu hoa tím tình buồn Lệ tuôn màu tím tình buồn hoa sim Màu tím làm anh nhói tim Cũng làm bé ngốc nhịp tim bồi hồi Anh ôi .bé ngốc nghe rồi Lời anh vừa nói bồi hồi biết chăng Tình anh gởi đến cung hằng Cát đằng bé buộc anh bằng lòng không...?
Quang Minh at 08/23/2010 10:51 pm reply
bé nhở xa quê ngót bao năm tưởng như thỏ nhỏ nhớ sơn lâm những tưởng ai ai đều vương cảm hiểu thông nổi khổ bé tự tâm lòng người khó đoán bé nhớ rằng mình khổ chẳng ai cho bạc lẻ mình giàu có kẻ ghét ghen thầm nhân sinh là thế bé biết chăng văn chương diển tả toàn hư ảo nào khổ nào đau nào điên đảo có ray có rức có sầu ưu mới có văn thơ mới xót đau không lưu không luyến chim uyên cặp không khắng không khít sam đủ đôi làm sao sống động ý thơ đây bé ơi văn ảo thơ ảo thôi
♥๑۩ T.Loan ۩๑♥ at 08/21/2010 08:33 am comment
Ngày nghĩ cuối tuần zz nhé Anh Minh ơi!, nhận dịp tết trung thu các blogger đang chung tay góp sức vì trẻ em nghèo và trẻ em khuyết tật , anh có thể tạo 1 cái modul và treo cái banner này trên đầu blog kêu gọi các blogger hảo tâm tham gia có đc hem? tks so much. CODE: <a href=" http://vn.360plus.yahoo.com/haumarketing/article?mid=2178 " target="_blank"><img src="http://img10.imageshack.us/img10/1328/rosethuylinh.gif" border="0" alt="Rose_ThuyLinh"></a>
Bé Ngốc at 08/21/2010 07:37 am comment
anh Quang Minh thân mến..dạo này BN làm về trể quá..nên chưa đối thơ cho anh được...hiii..vì BN kg hiểu sao kg dám đối nửa...vì ...cứ thấy văn chương BN còn quá kém anh ạ...lúc này ..BN mất lòng tin..vì quá nhiều người nói BN viết thơ hay lập từ..nội dung buồn tẻ...không chuẩn viết thơ BN học vấn kém.nên BN kg dám đối thơ cùng anh...anh thông cảm cho bé nhé...BN mang hoa sang tặng anh nè...BN mới tìm được loài hoa...mà chưa từng nhìn thấy bao giờ..mong anh thích nó...sáng an lành anh nhé..hoa sim tím..xin tặng anh....
Quang Minh at 08/21/2010 12:42 pm reply
hoa tím tuy buồn nhưng u nhả anh rất vui khi nhận hoa em gì nào là văn chương non kém mình cốt vui em chớ thẹn thùng chuyện blog như làn gió thổi tung bé ngốc hởi nảo nùng sầu tủi bé buồn QM rất bùi ngùi trong đêm vắng không ai họa vận
Bé Lười at 08/21/2010 06:51 am comment
Đã mấy năm rồi anh còn nhớ Nhớ tuổi trăng tròn ưa mộng mơ Tuổi nọ em thời hay nhõng nhẽo Khúc khích rằng em thấy khoái cơ Em có biết đâu anh lại mơ Nụ cười khúc khích đến bất ngờ Nhưng cười khúc khích vô duyên lắm Xin người chớ có mà viết thơ. Xin anh chớ ngẩn chớ ơ thờ Hãy để hồn em vẫn mộng mơ Đừng nhốt nụ cười vào tim nhớ Hãy để cho nó cứ vẩn vơ. Một ngày nào đó em trao trọn Nụ cười duyên dáng đến khách thơ Lúc ấy thì anh tha hồ viết Viết tới khi nào anh ngán cơ. Về nhé anh ơi hãy về đi Đứng dưới đường mưa ngắm làm chi Về nhà anh hãy nuôi hi vọng Đừng ngóng trông lên tội anh à
Quang Minh at 08/23/2010 10:13 pm reply
em hứa nhé vần thơ chờ đợi cả trái tim và lẫn nụ cười kể từ hoa hé sương khuya ngậm lòng anh khúc khích tiếng cười tươi anh về thảo trang say giọng hát ngát lòng thơ con vạt ăn khuya nhớ em trong giấc ngủ đêm vìa anh mơ khúc khích nụ cười em muốn đem khúc khích lên trang giấy trang trãi lòng yêu dáng bóng người khúc khích nụ cười trong ấm hởi say lòng kẻ ở bến mộng thơi một mai khúc khích vang mái ấm hòa quyện trong tim nghĩa trăm năm còn gì hạnh phúc duyên lửa thắm bầu trời quang đảng đón xuân sang vần thơ bỗng viết viết nhiều cơ viết cười khúc khích viết ngẫn ngơ trái tim em ở bên anh mãi anh viết vần thơ phải ý thơ
Bé Lười at 08/21/2010 06:38 am comment
Có chàng khách lạ đứng ngẩn ngơ Gặp nàng thôn nữ như tiên mơ Mải miết hái sen bên sóng nước Tim nàng chết lịm đến phát khờ. Nếu thương chàng hãy xuống cùng em Cùng dạo dưới sông ngắm sen hồng. Lòng anh đã chết theo em hả? Sao đứng lạng thinh chỉ mỉm cười
Quang Minh at 08/23/2010 10:20 pm reply
anh đứng lặng thinh sửng sốt thôi thôn nữ sao như tiên giáng thế ao sen khoe sắc hương đài cát mát lòng kẻ ở mát si mê lồ lộ khuôn trơi như đúc tặng hồn thơ mơ mộng bóng cô hằng muốn xuống ao sen hái hoa nở ngại hái nhầm hoa khổ anh chăng
TRAI TAO at 08/20/2010 07:01 pm comment
Người đi đem cả hồn tôi đi Còn lại xác trơ với gan lì Đêm nay trăng khóc trăng trắng xóa Trắng xóa tim tôi xóa người si Ngân thích đoạn thơ này nè ...
Quang Minh at 08/20/2010 09:46 pm reply
những tưởng viết thơ để giải sầu ngờ đâu bạn táo thích thơ tôi rất vui cảm nhận chân tình ấy chúc bạn đời tươi hưởng phúc mầu
TRAI TAO at 08/20/2010 06:58 pm comment
Chào anh .! nhà em có bao giờ đóng cửa với những người dễ thương và nhân hậu như Quang Minh đâu nào.? Có qua thăm anh mấy lần ..nhưng thấy nhà anh nhiều bạn..nên bé Ngân buồn hiu ra về... Buổi tối vui nhé.!
Quang Minh at 08/20/2010 09:41 pm reply
nhà anh tuy khách có mấy người toàn là thân thuộc thích thơ thôi hàn huyên dài thẩm trăng khuya lặng có lạ chi nào Ngân buồn ôi (QM rất vui và hân hạnh có trái táo ghé thăm . chúc trái táo mãi mãi tươi xanh với thời gian nhé )
Bé Lười at 08/20/2010 05:32 pm comment
Gió thổi đi có bao giờ đi mãi Còn đọng lại bên hoa rụng tả tơi Giống như ta chuyện tình không thảnh thơi Cũng có lúc giông bão tự kéo đến. Mới khi gặp trao nhau hồn mắt luyến Tim đập dồn mỗi lúc nhìn thấy nhau Lòng e thẹn cúi mặt khẽ gọi chào Bao ngây ngất , tràn vui hạnh phúc tới. Tình của ta càng ngày càng say đắm Trăng soi vào có lúc hờn , lúc ghen. Rồi lấp đi mảnh bóng tối vòng quanh Nhưng ta vẫn không rời nhau vạn kiếp. Nhưng cuộc đời ai biết được chữ ngờ Chỉ thoảng nhẹ hai ta chia hai ngã Mới hôm qua trao nụ hôn thật đã Mà giờ này mơ ước chỉ xa vời. Em không biết nói gì đây anh hỡi Xin một lời cầu nguyện khi sang sông Cầu mong anh ở lại chớ lạnh lùng Xin đừng khép tim yêu thành băng tuyết. Đừng nhìn em để đêm về luyến tiếc Đừng ngập ngùi khi tình chẳng chung chăn Đừng một mình ôm gối chiếc ngắm trăng Đừng rơi lệ gối mềm thấm lạnh buốt. Xin anh đừng ra bờ sông ngắm nước Nước mắt dài soi rõ dáng em kia Tưởng là em cô gái lái đò xưa Nhịp nhẹ nhàng thoải nhanh đón khách tới.
Bé Lười at 08/20/2010 03:40 pm comment
Tình sầu chẳng biết bỏ đâu nữa Chỉ biết bỏ vào giấy trắng thơm Viết rồi đọc lại sao đau đớn Chuyện sầu cũng đã tới cùng ta. Vậy ta viết lại để mà chi Viết rồi đọc lại lệ ướt my Thôi thà đau buồn ngay lúc ấy Còn hơn giữ lại kỷ niệm (buồn) này. Buồn ơi thôi nhé , chào my nhé. Mong mi đừng gieo rắc thế gian Hãy ẩn mình cho ta được bình yên Đừng đên nữa ,hãy ngủ ngoan sầu nhé
Quang Minh at 08/20/2010 10:08 pm reply
rượu với sầu như gió mả ngưu trông lay láng tránh đâu cho khỏi đã bao ngày lòng anh mệt mõi tua dụng tửu sầu càng sầu thêm mượn vần thơ sầu lên trang giấy viết cho lòng vơi bấy nổi sầu càng viết nhiều tim nhói từ đâu trang giấy bổng ướt nhầu nước mắt mượn cung đàn so dây réo rắt giữa đêm khuya héo hắt sầu phai nhưng hởi ôi sầu vẫn u hoài thương bạn ngọc láng lai sầu nhớ cũng như ai thơ sầu than thở muốn dứt đi rảnh nợ cô liêu muốn thảnh thơi dạo nắng tàn chiều sao khó thế bạn yêu khó thế
Bé Lười at 08/20/2010 03:06 pm comment
Em biết là anh nơi biên giới Vẫn nhớ về dáng tím mộng mơ. Thủa ấu thơ mình mãi mong chờ Rằng mai lớn mình xây tổ ấm Nhưng cuộc đời đâu mình mơ tưởng Giặc ngoại xâm anh từ tạ em đi Rồi đến khi tiếng súng im lỳ Anh lại về bên em, anh nhé Em quê nhà vẫn hoài mong đợi Áo tím dài , cặp nhẫn còn nguyên Chỉ mong ngày anh tới hàn duyên Nhưng đâu biết khi nao có được. Thôi em đây cứ chờ cứ đợi Vẫn nuôi hi vọng ngày mãi không phai Chỉ sợ lòng anh lỡ đổi thay. Nhưng thôi kệ , em không cần biết
Quang Minh at 08/20/2010 11:02 pm reply
rồi một ngày kia hồn nước gọi tạm biệt nàng yêu trong lửa khói khoát súng biên cương chống kẻ thù mắt nhìn nhau mắt luyến lòng thôi nắng nhạt len mắt lệ lăn đi hương xuân hoa úa nổi chia ly mây sầu ôm gió chợt thở dài trăng buồn nhung nhớ nào hiểu chi chia tay chốc đã mấy thu sang bước nẻo hành quân anh rẻ ngang vườn xưa trở gót chinh nhân lại thăm nhớ người yêu ngã xế tàn hoa bướm ngậm ngùi lệ chứa chan khắng khít ngày nào mộng tình lang xum hợp nổi vui đôi đã nhớ tách gót lên đường biệt hương nàng mắt mắt nhìn nhau tay nắm mãi tim yêu rồ dại khóc liên hoàn nhìn lệ em rơi lòng tan nát nợ nước đành thôi biệt bạn vàng vuốt lệ mắt em tim anh nhói hẹn ngày thanh bình yên bờ cỏi anh về nối lại cung đàn lở đẹp mãi duyên tình thắm em tôi phút chia ly sao đấy bùi ngùi giọt dắn giọt dài hờn mây núi tình ta nặng nợ bước quân hành hẹn ngày thanh bình thỏa mộng vui
Bé Lười at 08/20/2010 02:22 pm comment
Anh đúng là con người mộng mơ Mới cười khúc khích cũng nên thơ Khúc khích một chút anh lại ngỡ Khúc khích em cười anh thẫn thờ. Anh đúng là người ưa mong nhớ Mới cười khúc khích về đã mơ Mơ mình được nghe khúc khích mãi Mơ dáng nàng thơ khúc khích cười. Em cười khúc khích nói (anh) ngây ngô. Mới ghé thăm em dưới vườn thơ Trái tim anh đã nghẹn ứ lại Đã bị giọng cười lấn vào tim. Nhưng thôi anh hỡi thả nụ cười Đừng nhốt khúc khích vào tim si Hãy để khúc khích cười tươi mãi Đừng để em tôi mất nụ cười
Quang Minh at 08/20/2010 11:28 pm reply
làm sao anh thả nụ cười em khúc khích răng ngà mắt trong đen một mai ai hỏi anh sao thế khúc khích nụ cười nghe ấm êm thả nhỏ cùng chơi trò ú tim anh tim phương trốn em kiếm tìm em bắt được anh.. cười khúc khích nhìn em má ửng lòng vui lên ngày nọ bên nhà em có giổ đông người hỷ hả em ngồ ngộ họ khen đẹp quá em đẹp quá khúc khích em cười xinh phết cô từ ấy lòng anh tựa mưa đổ ướt đẩm trong tim ướt đẩm đồ khúc khích hôm nào hoa nhớ mãi nụ cười duyên nợ mấy ai hồ
Bé Lười at 08/20/2010 02:04 pm comment
Cảm hứng đâu để mà hay viết Đi ngủ rồi em chẳng mơ chi Ngủ một mạch ,tới sáng li bì Chẳng còn đâu mà mơ với mộng Anh mộng gì mà hay quá vậy Mông mờ mình gặp được nàng thơ Dòng cảm xúc như dòng suối mơ Cứ chảy mãi , chảy hoài vô tận. Thế hôm qua anh mơ không ạ Có gặp được nàng đó không anh Cả buổi đêm mình em lạnh tanh Mong anh tới họa chung thơ điệu Nhưng không thấy Lười em đã biết Anh gặp rồi nên ngân ngơ dài Quên hết Lười cho tới ngày mai Khi tỉnh giấc Lười qua gõ cửa. Có làm phiền không anh Minh hỡi Có phá tàn giấc mộng nàng thơ Lỡ phiền anh , chớ giận vu vơ. Đừng oánh em tội Lười anh nhé.
Quang Minh at 08/20/2010 11:47 pm reply
biết viết gì đây biết viết gì thư sinh cắn bút say người ngọc hết ý hết thơ buồn muốn khóc nhìn trời bay bổng thả hồn mơ thất tuyệt một vần gieo ảm đạm ngủ ngôn kết cấu cảnh đa đoan song thất phô bày tình mây gió tứ thơ khiêu gợi ý lăng loàn chẳng thơ anh chết trong hư ảo đêm dài mơ mộng nổi hư hao chôn chất hồn thơ sầu cổ mộ thấp nhang cầu nguyện giấc chiêm bao bát cú đau đầu tan tà niệm cổ thi tiêm nhiểm bóng nàng tiên phú thơ số mạng sầu duyên kiếp hát nói u ơ chuyện nhản tiền lười nhé cảm thi nào đâu có thôi thôi đành bỏ họa vần sầu em buồn khúc khích cười vang dội tội lắm em ơi chết anh rồi
TênTên at 08/19/2010 11:39 pm comment
Thu sang ngắm lá một mình Mà nghe nức nở nhớ hình bóng xưa Một lần lỡ chuyến đò đưa Tiếng kêu bìm bịp dây dưa não lòng... Đọc thơ Quangminh nghe hồn thơ ngậm ngùi nên hứng thơ Zen hoạ cũng buồn chút nha.
Quang Minh at 08/20/2010 05:03 am reply
Thu sang ngắm lá một mình Mà nghe nức nở nhớ hình bóng xưa Một lần lỡ chuyến đò đưa Tiếng kêu bìm bịp dây dưa não lòng... ****************** chiều chiều ra bến đứng trông trông non non ngất trông sông sông dài thu đi lá chết rơi bay trái tim se thắt đêm dài nhớ em
dau nanh at 08/19/2010 08:55 pm comment
Toàn thi sĩ, đối thơ với nhau, thôi zọt ra
Bé Lười at 08/19/2010 03:38 pm comment
Một ngày không xa sẽ trở về Tay cầm hoa tím em si mê. Trao trọn đến tay em yêu nhé Bảo rằng làm vợ anh có nghe. Má em ửng đỏ cười hé nụ Khe khẽ gật đầu hạnh phúc vui Nép nhẹ vào lòng nghe hơi thở. Hạnh phúc ngập tràn góc trời yêu. Đất nước yên bình từ năm nào Chiều ngóng tin anh mong xiết bao Thững thờ lối nhỏ xưa hai đứa Kỷ niệm tràn trề lệ trào rơi. Hoa tím còn đây mọc lối này Chờ anh hái tặng cho em đây Khi nào anh nhỉ khi nào nhỉ? Chờ tới khi nào anh cho hay.
Quang Minh at 08/19/2010 06:23 pm reply
mùa thu chết hoa tàn thạch thảo cánh hoa tím giông bảo mưa rào từ biệt nàng tách gót biên cương đem chí cả xả thân quốc đảo giặc hung bạo bá quyền gây hấn nâng súng cao nhắm thẳng gan căm sát quân thù tan mộng xâm lăng biển đảo sạch tình chăng thỏa mộng hoa tím bằng lăng anh trân trọng tặng em yêu hương ấm tình nồng tay trong tay nhẫn cưới toại lòng ta nối lại cung đàn dan dở
Bé Lười at 08/19/2010 03:16 pm comment
Vần thơ ta họa nào gió mây Nào ánh trăng nay đã mờ rồi Lúc thì trăng sáng soi đôi lứa Lúc gió lùa trăng trốn trong mây. Lúc cười khúc khích , luc khóc òa Lúc em nhõng nhẽo anh xuýt xoa. Lúc giận lúc hờn ôi vô cớ Chỉ la thơ phú của hai ta. Kẻ lạ nhìn vào tưởng hai ta. yêu nhau thắm thiết mà chia xa. Họ nhầm em anh cùng khúc khích Chỉ vậy là vui thôi anh nhờ. Chiều vui mát nhé anh Minh ơi
Quang Minh at 08/19/2010 06:50 pm reply
thoảng một lần nghe cười khúc khích chỉ một lần da diết bóng hình mắt đen láy môi mộng má xinh cướp đi mất hồn anh từ dạo đi đến nhà em dưới hàng cau nghe khúc khích xôn xao gió bảo nụ cười yêu khúc khích hôm nào anh nhớ mãi vòng tay rộng mở trái tim anh dường chừng nghẹt thở khúc khích cười răng bắp trắng ngần họa vần thơ lòng lại lâng lâng vọng trong tim khúc khích đắm say một nổi yêu khúc khích nhớ hoài theo anh suốt đêm dài thao thức nhớ em nhiều lửa tình hừng hực khúc khích cười ngọn bút xoáy tim
Bé Lười at 08/19/2010 02:36 pm comment
Thơ sầu tưởng viết sẽ bớt sầu Ai ngờ càng viết lệ rớt lâu Thôi ta thử khép lại một chút Xem tâm có ổn rồi tính sau. Thơ sầu viết mãi nặng cái đầu. Công việc bộn bề lắm lo âu. Tình yêu đôi lứa sao nhiều ngả Sao lắm trái ngang, đứt giữa đàng. Đó em chĩ viết mình em thôi Nhiều người viết lên lại thấy vui Thôi thì mỗi người ta mỗi tính Chẳng có gì đâu phải lo sầu.
Quang Minh at 08/19/2010 07:13 pm reply
thơ sầu tưởng viết sẽ bớt sầu càng viết càng sầu ai biết đâu lệ lòng tuông chảy tình lang chức rớt xuống trần gian hạt mưa ngâu bao lần em bảo ngưng tay bút chẳng viết thơ sầu khúc chuyển vui nhưng hởi lòng em tình luôn tủi thơ vui chưa viết lệ ngậm ngùi thôi nhé chân trời mây tím kéo tim gan úa héo ánh mây theo thơ sầu đeo đẳng tình ta mãi viết đại cho rồi sầu bớt đeo
Nguyễn Hải at 08/19/2010 02:31 pm comment
Thơ QM luôn lắng đọng một nỗi niềm triết lọc hồn thơ tác giả. Tình yêu của bạn tinh thiết nhưng ko kém nỗi sầu qua thơ? Ghé thăm và chúc luôn vui khỏe, chúc trái tim thơ bạn luôn đập mạch yêu thương bạn nhé!
Quang Minh at 08/19/2010 07:16 pm reply
bạn đến nhà tôi có lời bình lòng tôi rung cảm nguyễn hãi xinh cám ơn bạn nhé lời cao ngát tôi thẹn trong tôi chút hải kình
Bé Lười at 08/19/2010 02:16 pm comment
Đoạn đường yêu sao mà nhiều ngăn cách Cố dối lòng để tránh khỏi phải yêu Nhưng ngờ đâu càng tránh càng lún sâu Càng đi tới tận cuối nơi hiu quạnh. Người thương ơi có còn thương chi nữa Người đi rồi còn tôi uống vần thơ Thơ dịu dàng bao ân ái tình mơ Nhưng đâu thực cũng chỉ là suy nghĩ. Tưởng chúng ta tay cần tay nắm chặt Tưởng lòng mình luôn tỏa hương nồng say Tưởng mai này ân ái tới ngàn ngày Nhưng đâu tường ta chia tay nhanh vậy. Em ra đi bến đò còn đứng đọi Mặt trời hồng tưởng nàng đến họa thơ Anh ngây ngơ ngóng chờ tìm dáng khất Vạch màn sương thất vọng chẳng thấy người. Nỗi buồn kia dăng dài khi pháo nổ Rợp đỏ đường , như chất chặt tim kia Đau nhoi nhói nàng đi còn ngoảnh lại Lệ không rơi nhưng nghẹn đắng lòng đau. Thôi chớ buồn dù tình có ra sao Yêu thương thế cũng là yêu thăm thiết Người ra đi lỡ vì thì không biết Thôi đừng hơn đừng giận ánh trăng tàn.
Quang Minh at 08/19/2010 07:43 pm reply
trái tim kia một lần bỏ ngỏ bến đò xưa hồn đó bâng khuâng nhớ êm ả ngọn gió hôn tân còn lưu cảm trong tâm man mác chiều đồi sim như chừng khúc hát tay trong tay bản nhạc cuồng yêu cánh sim tím suối tóc nâng niu em e thẹn ngất ngây má ửng trăng có khuyết nhưng còn lơ lửng nhìn hai ta trăng chựng chút hờn choàng tay nhau mây gió mừng hơn chúc hạnh phúc tình loan duyên phụng vần thơ yêu cung sầu nặng nợ chữ tơ duyên hoa nhớ tình ươm nước mắt thương sung sướng vô thường ta uống cạn dòng thơ muôn thuở sao có lúc khi mờ khi tỏ khúc bi ai chuốt bỏ nhịp sầu ai rộn ràng áo cưới cô dâu vui duyên mới dứt câu tình củ nổi buồn dài chén say quan tái lụt lối nhà pháo đỏ xác phơi tự nhiên đâu tim chết tàn hơi chữ ngang trái chơi vơi tình hận bước xuống đò em còn ngó lại nhìn xem anh tê tái phải chăng một chữ sầu anh nhặt u hoài mong ai đấy vui say mộng đẹp
Bé Lười at 08/19/2010 12:41 am comment
Khi vừa tập tễnh biết làm thơ Trong đầu hơi chút lại vẩn vơ Hơi chút giận hờn ta trút hết Lên dòng thơ lạnh buổi đêm tan. Hiểu nhầm có nhiều hiểu nhầm lắm Hiểu nhầm thì kệ họ chứ sao Ai muốn hiểu gì thì kệ họ Hỏi nói -không nghe ứ trả lời. Đam mê thì cứ đam mê mãi Chẳng ai cản nổi lòng đam mê Vì em muốn khép lòng lại chút Viết ít vần thơ vui thay đổi lòng. Đối ẩm mình luôn đối ẩm mà Tình anh sầu thảm em khéo can Tới lúc tình em vừa tan nát Lại có lời anh an ủi lòng. Thì đó , đó là đối thơ mà Đối thơ trong sáng có gì sang Vẫn cứ đối thơ như ngày trước Còn ai muốn nghĩ kệ mặc ai
Quang Minh at 08/19/2010 01:10 am reply
bây giờ đã quá nữa đêm rồi liêu trai chí dị thuở xưa xôi thư sinh đọc sách kinh thư truyện nàng ong tiên biến bé lười ôi thuở ấy nào đâu có blog sầu thư giản tinh thần nghỉ xả thôi bày ra ma nử yêu đây đó tăng chuyện kinh mang có gì đâu nay bé gái đơn khuya chưa ngủ không trì kinh chú ma nó hù đôi dòng gởi đến người bạn lười đi ngủ cho lòng an tâm trụ QM kẻ hỏi nay nhiêu tuổi có vợ chăng nào hay gối đơn blog là luôn ảo sao đòi thực nhìn hình đoán chẳng được hay sao kết bạn với lười như chàng ngốc vừa khờ vừa khạo khóc thương thầm phải chăng định số tiền căn trước cô lười nặng nợ QM chăng xem ta với bé họa thơ văn u oán thê lương tim trở trăn ai nhở xem sao chẳng hiểu nhầm ta cười hỷ xóa chuyện lăng nhăn
Bé Lười at 08/19/2010 12:26 am comment
Vậy là em hiểu ý anh cao Thơ văn lúc ẩn lúc cao trào Mãi miết viết hoài tuy là ảo Nhưng có tình ai chút dạt dào
Quang Minh at 08/19/2010 12:32 am reply
vậy em có khép thơ buồn không hay để lòng mong chút ghen hờn entry trên blog luôn luôn ảo viết để phôi pha nổi nhớ mong biết em thân gái chửa chưa chồng vẫn bảo rằng em bước sang sông thơ nghe ray rức đôi tình tự người nhở hiểu nhầm lười phải không
Bé Lười at 08/19/2010 12:11 am comment
Thì em không có nói gì đâu. Vui vui em kể anh đỡ sầu Entry anh viết sao buồn thảm Cuộc đời bất hạnh mãi thế sao ?
Quang Minh at 08/19/2010 12:15 am reply
văn thơ là ảo như tình ảo để trút hồn thơ ý rạt rào có u có oán và trắc trở mới có vần thơ với trăng sao
Bé Lười at 08/19/2010 12:05 am comment
Có người hiểu nhầm kìa anh ơi. Qua nhà em đó mà ngắm coi. Đọc xong chớ giân anh Minh nhé Nhiều tiếng trêu đùa ác lắm thay
Quang Minh at 08/19/2010 12:08 am reply
người nói kệ người để ngoài tai hai ta họa vận chẳng có sai tuy là đôi ngã dường ảo vọng nhưng tim trong sáng ánh trăng lai
Thỏ Con at 08/18/2010 09:18 pm comment
Tuy mình không biết làm thơ nhưng thơ quang minh hay lắm chúc quang minh tối ngủ ngon nhé
Quang Minh at 08/18/2010 10:18 pm reply
cám ơn bạn ghé thăm QM chúc bạn buổi tối đầy mộng đẹp
TênTên at 08/18/2010 07:59 pm comment
Chiều mưa lạc bút đôi dòng Lệ tình đẫm ướt tim hồng trinh nguyên Trời đày hai đưá lỡ duyên Xe hoa pháo nỗ thuyền quyên sang bờ Kỷ niệm hai đưá xa mờ...
Quang Minh at 08/18/2010 10:57 pm reply
kỹ niệm hai đứa xa mờ mối tình chết đã bất ngờ hồi sinh trời đày hai đứa chúng mình chữ duyên chữ nợ chữ tình phải mang đêm về hạ vắng trăng tàn bên anh ray rức bên nàng trở trăn chồng em bức vách chia ngăn vì ai ta phải nét hằn tương tư
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét