TÂM SỰ
********
từ nay mọi chuyện đã rồi
còn đâu tình nghĩa còn đâu nghĩa tình
anh em ăn ở hết mình
đến khi chán cảnh sinh tình ngổ ngang
ở đời chạnh nghỉ phủ phàng
ân chưa đền trả mưu toan hại người
nghỉ suy ta chợt mĩm cười
ẩn thân vui đạo đó lời minh sư
cơ hàn quê dả an lư
đêm khuya tịch mịch thuyền từ xông pha
trái ngang nhớ đến cội nhà
gắng tu đắc quả gần cha mẫu hiền
pháp môn ví thể con thuyền
tứ thời diệu dụng khí triền tam nguyên
quê xưa gắng giử căn tiên
từ bi hỷ xã ở hiền lo tu
tu tâm sửa tánh mờ lu
khai thông trí huệ ngút mù từ lâu
vô minh màng tối một màu
định tâm khai mở tỏ làu đạo cao
bắt cầu linh điển pháp mầu
mong ngày đắc quả vị ngôi trở về
trần hồng ta thật chán chê
càng long càng lốc mãi mê bụi trần
bao lần ta những khóc thầm
than thân trách phận số phần hẩm hiu
ở đời khó xử theo chiều
cây kia muốn lặng tiêu điều gió reo
ra riêng nặng gánh nặng chèo
lớp bò tốn cỏ sầu đeo buồn nhiều
mưa dầm chẳng kéo bao nhiêu
chạy tiền chạy nợ cô liêu riêng phần
tần ngần ta muốn dẹp lần
bò kia bán quách lo tầm đạo nhu
lặng trang luyện đạo bao thu
điển gom chút ít ôn nhu chút nào
nhưng nào ngồi được là bao
ầm ầm sóng đổ thác trào réo vang
gia trang tợ thể biển ngàn
mỗi ngày mỗi chuyện dậy tràn ó reo
một tay bà ngoại buông lèo
khiến cho lắm cảnh eo sèo ruột đau
binh binh những chuyện nào đâu
bao nhiêu nghiệp chướng đổ đầu về ta
tức mình ta lại lảng xa
âm thầm niệm phật cho bà tiêu oan
nghiệp bà nặng triệu ai toan
gánh nầy chưa hết gánh chàng gánh kia
thương ông nhiều lúc đêm khuya
trở trăn giấc ngủ đầm đìa lệ sa
ông thì chẳng có rầy la
gìn cân mực thước thật là phân minh
đứa nào cũng cháu cũng tình
phải thì nói phải chẳng binh đứa nào
gia đình lắm cảnh lao xao
do bà cầm gốc khiến bao chuyện sầu
nhiều khi ông giận bà lâu
không ăn ông nhịn bỏ câu rầy là
nữa đêm ông nói với bà
bà đừng lo nữa thì bà hết đau
tôi nghe lòng những nghẹn ngào
thương ông ruột thắt lệ đào nao nao
quyết tâm tôi ráng dồi trao
coi bao nhiêu chuyện là câu di đà
một lòng tưởng niệm mẹ cha
cầu xin cha mẫu thiết tha độ mình
thương tâm là chuyện gia đình
thương thân là chuyện trường sinh linh hồn
tôi bèn chẳng nghỉ bôn chôn
gắng công niệm phật dạy khôn mặc tình
mong ngày thỏa nguyện bình sinh
đạo mầu đắc đạo tầm ninh cứu đời
**************
tôi viết bài nầy giữa đêm mùng mười tháng tám
đúng thời điểm chung quanh tôi không gian ảm đạm
tiếng côn trùng cốc nhái tấu bản trường bi oan
chạnh lòng tôi khó cản dòng lệ trào thương cảm
********
từ nay mọi chuyện đã rồi
còn đâu tình nghĩa còn đâu nghĩa tình
anh em ăn ở hết mình
đến khi chán cảnh sinh tình ngổ ngang
ở đời chạnh nghỉ phủ phàng
ân chưa đền trả mưu toan hại người
nghỉ suy ta chợt mĩm cười
ẩn thân vui đạo đó lời minh sư
cơ hàn quê dả an lư
đêm khuya tịch mịch thuyền từ xông pha
trái ngang nhớ đến cội nhà
gắng tu đắc quả gần cha mẫu hiền
pháp môn ví thể con thuyền
tứ thời diệu dụng khí triền tam nguyên
quê xưa gắng giử căn tiên
từ bi hỷ xã ở hiền lo tu
tu tâm sửa tánh mờ lu
khai thông trí huệ ngút mù từ lâu
vô minh màng tối một màu
định tâm khai mở tỏ làu đạo cao
bắt cầu linh điển pháp mầu
mong ngày đắc quả vị ngôi trở về
trần hồng ta thật chán chê
càng long càng lốc mãi mê bụi trần
bao lần ta những khóc thầm
than thân trách phận số phần hẩm hiu
ở đời khó xử theo chiều
cây kia muốn lặng tiêu điều gió reo
ra riêng nặng gánh nặng chèo
lớp bò tốn cỏ sầu đeo buồn nhiều
mưa dầm chẳng kéo bao nhiêu
chạy tiền chạy nợ cô liêu riêng phần
tần ngần ta muốn dẹp lần
bò kia bán quách lo tầm đạo nhu
lặng trang luyện đạo bao thu
điển gom chút ít ôn nhu chút nào
nhưng nào ngồi được là bao
ầm ầm sóng đổ thác trào réo vang
gia trang tợ thể biển ngàn
mỗi ngày mỗi chuyện dậy tràn ó reo
một tay bà ngoại buông lèo
khiến cho lắm cảnh eo sèo ruột đau
binh binh những chuyện nào đâu
bao nhiêu nghiệp chướng đổ đầu về ta
tức mình ta lại lảng xa
âm thầm niệm phật cho bà tiêu oan
nghiệp bà nặng triệu ai toan
gánh nầy chưa hết gánh chàng gánh kia
thương ông nhiều lúc đêm khuya
trở trăn giấc ngủ đầm đìa lệ sa
ông thì chẳng có rầy la
gìn cân mực thước thật là phân minh
đứa nào cũng cháu cũng tình
phải thì nói phải chẳng binh đứa nào
gia đình lắm cảnh lao xao
do bà cầm gốc khiến bao chuyện sầu
nhiều khi ông giận bà lâu
không ăn ông nhịn bỏ câu rầy là
nữa đêm ông nói với bà
bà đừng lo nữa thì bà hết đau
tôi nghe lòng những nghẹn ngào
thương ông ruột thắt lệ đào nao nao
quyết tâm tôi ráng dồi trao
coi bao nhiêu chuyện là câu di đà
một lòng tưởng niệm mẹ cha
cầu xin cha mẫu thiết tha độ mình
thương tâm là chuyện gia đình
thương thân là chuyện trường sinh linh hồn
tôi bèn chẳng nghỉ bôn chôn
gắng công niệm phật dạy khôn mặc tình
mong ngày thỏa nguyện bình sinh
đạo mầu đắc đạo tầm ninh cứu đời
**************
tôi viết bài nầy giữa đêm mùng mười tháng tám
đúng thời điểm chung quanh tôi không gian ảm đạm
tiếng côn trùng cốc nhái tấu bản trường bi oan
chạnh lòng tôi khó cản dòng lệ trào thương cảm
Bé Lười at 06/08/2010 12:06 pm comment
Đỡ việc chưa anh .................nhớ lắm nè...........lau lâu anh mà không cùng em đối thơ là em mất hứng hết đó nha............em qua băt đền anh đó ..hiii để dành hai bài của anh bên em..khi nào anh rảnh em trả ok
Thang at 06/06/2010 01:34 pm comment
Cuộc đời lắm chuyện trái ngang Ta về đóng cửa, chẳng màng làm chi. Bao nhiêu tiếng thị lời phi Cũng là thử thách , kiên trì lòng ta. Ghé thăm Quang Minh thấy thơ vẫn đầy nhà, chúc cho bạn mau hết buồn phiền. Mời dùng cơm trưa....
Mai Lan at 06/06/2010 11:50 am comment
Lời tâm sự đã phân bầy Nông sâu tốt xấu đời này thấu hiểu Đời đen bạc trắng như vôi Thuyền lênh đênh sóng gió trôi đi mãi Tìm về bến đỗ ngày xưa Chỉ là ảo vọng đường đưa ko đò Trách sao đời lắm trái đắng Lòng người thay đổi bạc trắng như vôi Chúc QM tự tin dũng cảm có nghị lực để vựơt qua.Luôn vui vẻ QM nhé !
Bé Lười at 06/05/2010 02:25 pm comment
Bé Lười at 06/03/2010 11:25 pm comment
bùn quá hok thấy anh qua choi
Quang Minh at 06/05/2010 02:23 pm reply
bạn bùn một qm bùn những mười..hiện giờ công việc tự nhiên nhiều lên ko có thời gian xả stress thôi xin hẹn ngày khác mình họa thơ tiếp nhé chào chúc bạn ngày càng xinh ngày càng dễ mến cô bé tóc ngắn thân thương
Lãnh Ngọc Bích at 06/02/2010 02:14 pm comment
QM lại quyết tâm bỏ blog rồi ah.
Quang Minh at 06/03/2010 12:41 pm reply
không tại công việc nhiều wa bạn ơi ..chúc bạn ngày mới vui tươi
Bé Lười at 06/01/2010 09:59 pm comment
không nhớ bạn bè sao anh ???
Quang Minh at 06/03/2010 12:42 pm reply
nhớ lắm và nhớ nhiều nữa nhớ muốn cạo đầu luôn nè...công việc dạo nầy nhiều nghĩa ơi
Trangnina at 05/30/2010 10:17 am comment
Chúc anh ngày nghỉ vui.
Quang Minh at 06/03/2010 12:43 pm reply
cám ơn thùy trang chúc trang ngày tươi trẻ mãi
Bé Lười at 05/29/2010 11:52 pm comment
Mưa nơi anh ôi sao sầu não thế Biết bao giờ mưa tạnh hỡi người oi Ở chốn này tình mãi nở màu xanh Luôn gìn giữ trái tim hồng nguyên vẹn. Hãy cho em làm hòn than cháy rực Thổi ấm nống hơi lạnh cõi lòng anh. Và nguyện xin , được hàn gắn hồn thơ. Rồi mơ mộng giữa đời bao hoan hỷ
Quang Minh at 05/30/2010 10:36 am reply
mưa thu mi hảy qua đi tim ta tự tử còn gì trong tim em ơi một chút nởi niềm em nghe rung cảm trái tim không nào nhớ em xao xuyến rạt rào dâng tràn nởi nhớ nghẹn ngào lệ rơi em ơi tình nhở biển khơi tình cao núi thái tình rơi núi sầu mưa thu mưa mãi bao lâu mưa vào tim nhứt mưa sầu nhớ em
Minh Quang at 05/29/2010 07:39 pm comment
ở đời lắm chuyện ưu phiền làm trai cố gắng tu hiền qua truông người ta chuốt nảo mua buồn chữ từ chữ nhẫn luôn luôn tạc lòng mai ngày hạnh quả vuông tròn pháp mầu khai ngộ điểm son phật đài
†»Tiếng Sét Xanh«™ at 05/27/2010 08:51 pm comment
Chạnh lòng một chút vương mang Buồn trong nỗi nhớ đón đưa mộng vàng Cuộc tình nay đã sang ngang Người về phương ấy ngỡ nàng qua mau....
†»Tiếng Sét Xanh«™ at 05/27/2010 08:51 pm comment
Chạnh lòng một chút vương mang Buồn trong nỗi nhớ đón đưa mộng vàng Cuộc tình nay đã sang ngang Người về phương ấy ngỡ nàng qua mau....
Bé Lười at 05/27/2010 08:37 pm comment
Đối mắt ấy buồn thiu hiu hắt Đêm từng đêm ngồi ngóng trông ai. Ngóng tâm hồn thơ mãi nơi đâu Sao không thấy người về đây nữa Đối mắt buồn từng đêm qua ngóng Vẫn im lìm cảnh vật không rời Lời commet vẫn hoài tha thiết Mà bóng người cứ mãi ẩn danh. Ôi buồn quá những đêm không trăng Không có người đối thơ tri kỷ Biết làm gì những đêm buồn nhỉ Trải lòng mình không ai sẽ chia. Hỡi người ơi nếu có chuyện chi Sao không nói chia tôi một chút Tuy không giúp cho người công sức Nhưng ngồi nghe cũng được bạn ơi. Trong tâm sâu không muốn ban bỏ đâu Blog đó bao nhiêu kỷ niệm Trải lòng mình những gì khuc mắc Để được nghe lời chia sẻ ấm lòng.
Tuyencafe at 05/27/2010 06:26 pm comment
khỏe không bạn ơi....Tuyền sẽ về nam tháng 6 khoảng 1tuần đó
Lãnh Ngọc Bích at 05/27/2010 01:31 pm comment
trong hoa ẩn nét trang đài hương thơm ngọc lụa bao ngày anh mong tình ai xin giữ trong lòng đừng mang ra gió bão giông đẩy đà trong hoa ẩn nét kiêu sa lời thơ hất ngược tình qua bao ngày anh đừng mơ đắm mơ say để ngày mai lại trách ai phủ phàng đường em mây gió bạt ngàn ông trăng không sáng soi đường em qua ............
Lãnh Ngọc Bích at 05/27/2010 07:55 am comment
Đêm mùng mười trăng rõ lòng ai Bao ngang trái giàn ngang và nghịch cảnh Giữa đêm khuya sương rơi làm lòng lạnh Nên nghẹn ngào, than thở mảnh đời đau Nhưng tất cả rồi cũng sẽ qua mau Niềm vui đến, ngọt ngào sẽ vẫy gọi Đường đời đó có trăm ngàn lối Xin chúc người suông mọi nẻo đường qua.
Quang Minh at 05/30/2010 11:02 am reply
đã sanh ra cái kiếp làm người buồn vui đau khổ lắm bạn ơi trằn thân ngưu mã đời vay trả cho hết nợ nần mới thảnh thơi cuộc sống như là trên sân khấu mượn cảnh trần ai đóng vai chơi ba vạn sáu ngàn ngày gió thổi rủ sạch duyên trần bồng lai ngơi
Bé Lười at 05/26/2010 11:36 pm comment
Giữa đêm mùng mười tháng tám Với bao những chuyện ngổn ngang Đọc nghe thấy nhiều thương cảm Nhưng gì dĩ vãng cũng qua. Không biết nói sao cho lẽ Chẳng biết sẻ chia thế nào Mong bạn chớ có nao nao Hãy cố vững lòng mọi chuyện sẽ êm.
Bé Lười at 05/26/2010 11:24 pm comment
Chàng đi chàng có nhớ gì Bông hồng ngày đó vẫn hoài đợi trông Chiều chiều ra ngắm cánh đồng Chạnh lòng sao nổi nhớ người miên man Nhớ ngày dạo bước hân hoan Trên cầu tre cũ với bao lời thề Với bao nụ hôn đê mê Sao giờ anh ấy biết về nơi nao. Lòng em trông ngóng hư hao Bao nhiêu kỷ niệm chất cao hỡi người. Gió thoảng bỗng chốc va vời Dường như người đã không về cùng ta
visaoxanh at 05/26/2010 02:05 pm comment
Đọc entry mà lòng thương cảm Ngỡ phải là số phận anh Minh! Dẫu thế nào xin anh đừng khóc Biến lệ thành sức mạnh nhé anh!!
don_gian_hanh_phuc at 05/26/2010 01:14 pm comment
Nhiều thương tâm quá...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét