NHÂN NGÀY 30|4
ĐẤT NƯỚC TA HOÀN TOÀN GIẢI PHÓNG
VIẾT VỀ CHÀNG TRAI THỜI LOẠN
***********
câu chuyện bắt đâu như sau
chàng trong bụng mẹ ôm sầu mất cha
đúng ngày đúng tháng sinh ra
anh nhi èo uột thật là khó nuôi
mẹ buồn dáng mẹ kém vui
bèn sanh một kế con nuôi chước mầu
cho ông bà làm trai nuôi
hai mươi lăm đồng qua buổi ốm đau
ông bồng bà ẩm thay nhau
ngày đêm săn sóc vẫn đau ốm hoài
hết cam rời lại tới sài
thêm ban trắng đỏ uột oài khó nuôi
ngoại bèn xem trạng bói coi
trạng coi trạng nói cung nòi con trên
bây giờ đó phải giả quên
giả đem đi bỏ ở bên vệ đường
ông đi giả cớ qua đường
con ai nằm đó thấy thương lượm về
đặt tên thằng lượm như hề
mới là nuôi đặng vẹn bề như không
ngày qua tháng lại hơn phong
kỳ khôi hết mức thật không ai bì
lớn lên thật cục thật kỳ
muốn gì được nấy đòi gì phải nghe
đang học bỏ học kết bè
rủ ren tụi nhỏ chia phe phá làng
mẹ rầy bà đánh ông can
theo ông làm cỏ rẩy ràng chăm lo
giử vườn ngăn trẻ không cho
phá soài bẻ ổi thả bò thả trâu
chúng bèn gây chuyện đánh nhau
năm ba bốn đứa đánh nhầu chàng thôi
thét rồi quen lệ gặp nhau
thì là đánh lộn u đầu sưng tay
nhiều lần chàng mới ra tài
đốn cây nhản nọ gọt mài thành gươm
giửa sân trăng sáng múa đương
trao dồi đường vỏ trí mường tượng ra
quyết lòng đánh chúng mới là
đem một chọi mười cho đà biết tay
ông bà thấy vậy chau mày
cùng dì cùng mẹ liệu bài kế xa
đem chàng xuống ở sài thành
giao cho hai chị dổ dành dạy nuôi
khuyên lơn tạo chí gắng trui
lập nên danh phận niềm vui gia đình
mẹ hiền ở chốn quê xinh
tảo tần buôn bán quên mình quên thân
rẩy nương vườn ruộng siêng cần
ra công sức khó kiếm lần đồng ngân
để mà lên xuống gởi thăm
trong khi hai chị đi làm nuôi em
quên bao gian khổ miển đem
niềm vui trọn vẹn cho em học hành
giải dầu mưa gió cam đành
hy sinh tất cả để dành lo em
nhịn ăn nhịn mặc nhịn thèm
dành tiền để đó cho em khi cần
nhà thì ở đậu cam bần
miển em ăn học trường gần mà thôi
em khờ hai chị âu sầu
thấy em siêng học chị sầu thành vui
thương em răn dạy ngọt bùi
bảo học cố gắng trao dùi cần chuyên
chung gia ở đậu chị khuyên
ráng mà cư xử dử hiền dằn tâm
miển sao yên chổ yên thân
gắng lòng ăn học bận tâm chớ màng
trải bao khổ nhọc không than
chủ nhà chẳng nghỉ tầm đàng đuổi đi
thấy em vào lúc gần thi
hai chị bàn tính ở lỳ không đi
thật buồn người thế thị phi
không thương họ cứ thao chì gây ra
liệu suy hai chị dời nhà
náo nương chị cả khổ nà biết bao
người dưng người ruột ai đào
khó ăn khó ở người nao được nào
lại phen đến ngụ cậu nao
vốn tình thủ cựu thuở nào gia xưa
ở đây yên ổn khôn chừa
nhưng nhà buôn bán sớm trưa ồn ào
sợ em sự học khó trao
hai chị bàn tính cùng nhau dời nhà
nhờ ân cậu ruột thứ ba
cho mà tá ngụ ngôi nhà hòa hưng
tại đây tuy chổ náo bưng
nhưng mà thanh tịnh vốn chưng nhà mình
một mình đứng sổ gia đình
do mình quán xuyến hết chinh hết sầu
ngày thi kề cận không lâu
khuyên em cố gắng dồi trao ôn bài
gần ngày ứng thí thi tài
nguyện cầu cha hởi độ rài con thơ
ba ngày thi tưởng như mơ
làm bài trôi chảy vần thơ không bằng
cổng trường đại học thẳng băng
chàng vào lần lựa lên lần năm hai
bổng đâu chiến sự trải dài
áo trắng sinh viên đổi thay áo trận
thuở xưa cha đã lìa trần
vì mang nợ nước chết trân tại tiền
nên giờ chàng vốn muốn hiền
nhưng người không muốn động viên bắt liền
ép lòng thả bước truân chuyên
phú cho định mệnh diệu huyền đẩy đưa
mẹ già quê dả vội chưa
lắng lo đem của để mua mạng mình
nhờ người quen biết lấy tình
đứng ra vận động con mình yên thân
tuy rằng khoát áo chinh nhân
nhưng không cực khổ vọ bằng như ai
tháng trôi theo tháng qua ngày
can qua chiến sử lâu dài bao năm
tinh thân dân tộc tột phăng
thời cơ đã tới biết chăng nhiệm mầu
bất chiến tự thành là câu
hòa bình xuất hiện ai hầu liệu suy
giả từ áo trận tức thì
trở về xum hợp gia đình đoàn viên
phụ ông bà giúp mẹ hiền
trông nôm vườn tượt ruộng điền một tay
nhờ ân cách mạng lâu dài
giải phóng bao nổi đắng cay kẹp kiềm
mẹ hiền vui vẻ ngày đêm
nụ cười luôn điểm hết phiền sầu con
lời thơ chàng tỏ niềm son
trải bao cực khổ héo mòn thân trai
giờ đây tới lúc phi đài
chàng về ra sức cấy cày làm quen
vui câu lạc đạo canh điền
mẹ con hẩm hút gần bên ông bà
đây là câu chuyện chàng ta
mình post lên mạng gọi là vui thôi
chuyện ai kể cũng bồi hồi.........
.
ĐẤT NƯỚC TA HOÀN TOÀN GIẢI PHÓNG
VIẾT VỀ CHÀNG TRAI THỜI LOẠN
***********
câu chuyện bắt đâu như sau
chàng trong bụng mẹ ôm sầu mất cha
đúng ngày đúng tháng sinh ra
anh nhi èo uột thật là khó nuôi
mẹ buồn dáng mẹ kém vui
bèn sanh một kế con nuôi chước mầu
cho ông bà làm trai nuôi
hai mươi lăm đồng qua buổi ốm đau
ông bồng bà ẩm thay nhau
ngày đêm săn sóc vẫn đau ốm hoài
hết cam rời lại tới sài
thêm ban trắng đỏ uột oài khó nuôi
ngoại bèn xem trạng bói coi
trạng coi trạng nói cung nòi con trên
bây giờ đó phải giả quên
giả đem đi bỏ ở bên vệ đường
ông đi giả cớ qua đường
con ai nằm đó thấy thương lượm về
đặt tên thằng lượm như hề
mới là nuôi đặng vẹn bề như không
ngày qua tháng lại hơn phong
kỳ khôi hết mức thật không ai bì
lớn lên thật cục thật kỳ
muốn gì được nấy đòi gì phải nghe
đang học bỏ học kết bè
rủ ren tụi nhỏ chia phe phá làng
mẹ rầy bà đánh ông can
theo ông làm cỏ rẩy ràng chăm lo
giử vườn ngăn trẻ không cho
phá soài bẻ ổi thả bò thả trâu
chúng bèn gây chuyện đánh nhau
năm ba bốn đứa đánh nhầu chàng thôi
thét rồi quen lệ gặp nhau
thì là đánh lộn u đầu sưng tay
nhiều lần chàng mới ra tài
đốn cây nhản nọ gọt mài thành gươm
giửa sân trăng sáng múa đương
trao dồi đường vỏ trí mường tượng ra
quyết lòng đánh chúng mới là
đem một chọi mười cho đà biết tay
ông bà thấy vậy chau mày
cùng dì cùng mẹ liệu bài kế xa
đem chàng xuống ở sài thành
giao cho hai chị dổ dành dạy nuôi
khuyên lơn tạo chí gắng trui
lập nên danh phận niềm vui gia đình
mẹ hiền ở chốn quê xinh
tảo tần buôn bán quên mình quên thân
rẩy nương vườn ruộng siêng cần
ra công sức khó kiếm lần đồng ngân
để mà lên xuống gởi thăm
trong khi hai chị đi làm nuôi em
quên bao gian khổ miển đem
niềm vui trọn vẹn cho em học hành
giải dầu mưa gió cam đành
hy sinh tất cả để dành lo em
nhịn ăn nhịn mặc nhịn thèm
dành tiền để đó cho em khi cần
nhà thì ở đậu cam bần
miển em ăn học trường gần mà thôi
em khờ hai chị âu sầu
thấy em siêng học chị sầu thành vui
thương em răn dạy ngọt bùi
bảo học cố gắng trao dùi cần chuyên
chung gia ở đậu chị khuyên
ráng mà cư xử dử hiền dằn tâm
miển sao yên chổ yên thân
gắng lòng ăn học bận tâm chớ màng
trải bao khổ nhọc không than
chủ nhà chẳng nghỉ tầm đàng đuổi đi
thấy em vào lúc gần thi
hai chị bàn tính ở lỳ không đi
thật buồn người thế thị phi
không thương họ cứ thao chì gây ra
liệu suy hai chị dời nhà
náo nương chị cả khổ nà biết bao
người dưng người ruột ai đào
khó ăn khó ở người nao được nào
lại phen đến ngụ cậu nao
vốn tình thủ cựu thuở nào gia xưa
ở đây yên ổn khôn chừa
nhưng nhà buôn bán sớm trưa ồn ào
sợ em sự học khó trao
hai chị bàn tính cùng nhau dời nhà
nhờ ân cậu ruột thứ ba
cho mà tá ngụ ngôi nhà hòa hưng
tại đây tuy chổ náo bưng
nhưng mà thanh tịnh vốn chưng nhà mình
một mình đứng sổ gia đình
do mình quán xuyến hết chinh hết sầu
ngày thi kề cận không lâu
khuyên em cố gắng dồi trao ôn bài
gần ngày ứng thí thi tài
nguyện cầu cha hởi độ rài con thơ
ba ngày thi tưởng như mơ
làm bài trôi chảy vần thơ không bằng
cổng trường đại học thẳng băng
chàng vào lần lựa lên lần năm hai
bổng đâu chiến sự trải dài
áo trắng sinh viên đổi thay áo trận
thuở xưa cha đã lìa trần
vì mang nợ nước chết trân tại tiền
nên giờ chàng vốn muốn hiền
nhưng người không muốn động viên bắt liền
ép lòng thả bước truân chuyên
phú cho định mệnh diệu huyền đẩy đưa
mẹ già quê dả vội chưa
lắng lo đem của để mua mạng mình
nhờ người quen biết lấy tình
đứng ra vận động con mình yên thân
tuy rằng khoát áo chinh nhân
nhưng không cực khổ vọ bằng như ai
tháng trôi theo tháng qua ngày
can qua chiến sử lâu dài bao năm
tinh thân dân tộc tột phăng
thời cơ đã tới biết chăng nhiệm mầu
bất chiến tự thành là câu
hòa bình xuất hiện ai hầu liệu suy
giả từ áo trận tức thì
trở về xum hợp gia đình đoàn viên
phụ ông bà giúp mẹ hiền
trông nôm vườn tượt ruộng điền một tay
nhờ ân cách mạng lâu dài
giải phóng bao nổi đắng cay kẹp kiềm
mẹ hiền vui vẻ ngày đêm
nụ cười luôn điểm hết phiền sầu con
lời thơ chàng tỏ niềm son
trải bao cực khổ héo mòn thân trai
giờ đây tới lúc phi đài
chàng về ra sức cấy cày làm quen
vui câu lạc đạo canh điền
mẹ con hẩm hút gần bên ông bà
đây là câu chuyện chàng ta
mình post lên mạng gọi là vui thôi
chuyện ai kể cũng bồi hồi.........
Ha van at 05/10/2010 11:59 am comment
Trời chiều Đà Lạt dần buông Giăng nỗi nhớ vào trong lòng bỡ ngỡ Nghiêng bóng mình đóa dã quỳ trăn trở Có còn ai chờ đợi cuối con đường. Em đâu biết ai là người anh thương Trong tất cả những người anh yêu mến Ôi ánh mắt với cái nhìn da diết Nói đi anh một nửa của đời mình. ............................................................ Anh này, chúc anh hạnh phúc nhé.
Quang Minh at 05/10/2010 12:34 pm reply
hoa dã quỳ còn nô đùa nắng nọ kìa chim ríu rít đón xuân sao ta cô độc trong biển vắng người hởi biết chăng chút đắng cay nhớ thưở nào em tựa bờ vai khóc dã quỳ sớm lụn tàn phai em thổn thức sợ tình tan vở anh mĩm cười hoa nở trong tim
†»Tiếng Sét Xanh«™ at 05/03/2010 08:21 pm comment
Ai bâng khuâng trước của hiên nhà Nụ cười chào đón khách sang chơi Vẩn vơ mấy vần thơ khơi tâm sự Chút hết u sầu nỗi niềm nhau Gặp đây thôi chẳng biết ngày sau Tình bạn kia có mãi vững bền Cho tôi gửi lại về bên ấy Chút ưu tư cùng ngất ngây..... Tối vui bạn nhé....
Quang Minh at 05/03/2010 08:37 pm reply
diệu linh hương phải chăng là bạn nghe đã lâu hoa sáng trời xuân văn kỳ thinh chưa gặp thoả tình nay được biết tri âm tình ấm chỉ xem thơ ủ lòng kẻ ngắm tạn mặt ôi đẹp lắm phải không chút sơ giao nào dám thơ nồng xin ghi nhận bạn lòng gặp lại
Trangnina at 05/03/2010 06:55 pm comment
Giá anh cm ko phải bằng thơ thì hay bít mấy. Vì đầu óc em mụ mị, đọc thơ hiểu ý..chết liền. GHé anh. chúc anh đầu tuần vui.
Quang Minh at 05/03/2010 08:13 pm reply
trang muốn QM viết comment bằng chút văn xuôi phải hay chăng thôi thế QM sẽ tiếp lời văn xuôi ngượng ngập miễn Trang vui
visaoxanh at 05/03/2010 03:56 pm comment
hoa nắng sáng sao em sánh nổi lòng anh đừng ngơ ngác vô ngàn em chẳng biết vườn hồng mở lối hay chỉ tình huynh muội mà thôi
Quang Minh at 05/03/2010 08:06 pm reply
trước là huynh muội bé lan yêu sao mượn thơ văn tả biển chiều cánh bườm cô độc mênh mông quá đêm tối nhìn sao đở cô liêu
kimle at 05/03/2010 01:11 pm comment
ghé thăm e nè, cũng là những vần thơ thương nhớ và dạt dào cảm xúc đó, tuần mới vui và happy nhé e, tỷ về
Quang Minh at 05/03/2010 01:17 pm reply
chào tỷ chúc tỷ thượng lộ bình an ...sức khoẻ dồi dào văn chương lưu loát
Nghia at 05/03/2010 12:37 pm comment
Cám ơn anh có lời đồng cảm Chuyện gì qua cứ để nó qua Tình không viết nhưng sao cứ viết Ừh thôi viết cho nhẹ vơi nỗi lòng Vào blog ai ai đều học cao Còn mình lủi thủi kiến thức quèn. Nhiều lần muốn chui vào vỏ ốc Chốn thật sau mà ngó ra nhìn. Trông thiên hạ mặt nở rạng ngời Còn mình lủi thủi dưới bóng đêm Chật chội muốn vươn mình khỏi mệt Mà sao tính khí vẫn không hơn. E thẹn nhiều lần không muốn quen Chỉ muốn mình ta với bóng đêm Lang thang dưới phố nhìn quang cảnh Nghĩ ngợi nhiều phen thấy chán trường. Biết làm gì khi không vào blog Mà có vào cũng chẳng muôn lộ diên ra Không cười thỏa thích như trước được Như thế còn vui cái nỗi gì Không nỡ bỏ đi cái bé Lười Em đây mới buồn mới xót thay Muốn lập trang mới, ùh cũng được Nhưng bé lười kia nhiều kỷ miện lắm người
Quang Minh at 05/03/2010 01:40 pm reply
khi tạo blog muốn mời bạn đọc chứ cái gì phân chia bằng cấp có đức chẳng luận cao hay thấp không đức học thức cũng bằng không như QM chia sẽ thưở qua nghĩa có nghỉ minh học nào nha ai vui thi ta vui phụ hoạ ai buồn ta san sẽ chút tình riêng tư tận cuối trái tim mình vẫn đau khổ đắng cay hờn dỗi kiếp tăm ta ráng trả nợ dâu ngày sau dầu có thế nào đâu ta sống cho người tức sống ta người có phụ ta vẫn vậy mà ngó lên nghẹo cổ nhứt đầu ngó xuống ôi người khổ hơn ta chào bé mong bé sớm nhìn ra thơ văn hoạ được hơn xa qúa chuyện vui blog phân chia cho mệt kẻ hiểu mình chơi không hiểu XÙ.. .xù luôn
Nguyễn Hải at 05/03/2010 12:26 pm comment
Hay lắm QM ah! Nguyễn Hải cảm ơn bạn nhiều về bài thơ hay này nhé!....Đọc lời thơ nếu ai hiểu ra thì tình cảm thật dạt dào của người con trai gửi luyến thương về một ai đó nơi xa xăm. "Em rất xa, nhưng em rất gần?"....NH tặng bạn lại ít vần thơ bạn nhé! Bài Thơ Anh Viết Anh viết bài thơ cho em chiều nay Không suối nước trong Không bóng chim bay Không đóa hoa thơm Không con đường mộng Không một vì sao đêm chia tay Bài thơ anh viết cho em chiều nay Không phấn son tô trong men rượu cay Không tiếng gió ru đong đưa mộng mị Duy nhất… lời yêu… trong mắt say Baì thơ anh viết cho em lênh đênh trong hoàng hôn Ðọng môi mắt em, nụ hôn ngát hương nồng Tình yêu tha thiết mênh mang, trong tim cô đơn muôn nhịp rung … Tìm vui… lãng quên… buồn đau giữa tâm hồn… Nguyễn Hải
Quang Minh at 05/03/2010 01:57 pm reply
bài thơ anh viết trong nổi nhớ của trái tim và của mộng mơ làm gì có trăng sao suối nước chẳng chim ca chẳng bướm hoa chờ bài thơ cảm xúc men cay rượu một nụ hôn ngây ngất ru ngủ chết tim anh đôi mắt nàng thơ cho nổi nhớ về em đoàn tụ
Lãnh Ngọc Bích at 05/03/2010 11:40 am comment
ngõ vào tim nhiều chỗ chập chùng lối tình yêu muôn vùng khổ lụy anh đừng bước vào tình hoang phí đừng xoay vòng lý trí và con tim đừng vì ai đôi mắt lim dim nước mắt ngọc rơi vào đêm lạnh giá tình đôi ta không là gì cả cuộc đời này ta chẳng đã của nhau đôi mắt kia đừng quá xanh xao đừng nhỏ giọt dâng trào cảm động hãy ngước lên bầu trời lồng lộng để tìm về bến mộng uyên ương ở nơi đây một chút tình vương không là gì cả đừng thương đừng nhớ đừng hỏi hoài những câu cắt cớ em buồn một mình mắc mớ gì anh rồi tháng ngày cũng sẽ trôi nhanh anh đừng trách em nói lời đanh đá tình đôi ta ví như cây lá gió ùa về cuốn lá bay đi khúc nhạc nào ai hát lâm ly rồi cũng sẽ đi vào quên lãng nửa tim anh quay về hừng sáng nửa kia cũng về với lai láng yêu thương.
Quang Minh at 05/03/2010 02:13 pm reply
biết tình ta chẳng là gì cả chúng ta quen từ blog mà ra và hoạ thơ nói lên tình cảm mây gọi gió chiều buồn ảm đạm văn kỳ thinh bất kiến kỳ hình đôi má hồng tóc mây xoả kín ôm vai gầy ánh mắt mộng mơ đó trí tưởng nàng thơ tươi xinh em bích ơi yêu là hoá đá em bảo rằng hoá đá được yêu trong tình yêu cần chi tìm hiểu yêu nàng thơ dầu nàng đanh đá nước mắt ngọc rơi vào băng giá nước tình yêu hoá đá từ đây khúc nhạc nào khúc nhạc lâm ly gây thương nhớ người yêu em đấy em có nghe và em có thấy nghe tim anh đập nhảy cuồng điên thấy thân anh tàn tạ muộn phiền thức trắng xoá bao đêm nhớ bạn
Lãnh Ngọc Bích at 05/03/2010 11:30 am comment
chân bước đi lòng còn bịn rịn bởi vì đâu giữ kín trong lòng trang thơ lật dở, hóa hồn không chia ly, từ tạ, trống cõi lòng anh bảo sinh ra thích hương bông ngào ngạt mấy cũng trong giây lát hoa nào cũng mùi hương ngan ngát cũng dập vùi, tan nát bởi người qua ai bảo ai bỗng thích thi ca ôm nức nở trách ta phần khổ lụy để đêm dài một mình thủ thỉ soi vần buồn chỉ trích phận hẳm hiu ai bảo ai đêm vắng cô liêu nâng nét bút dập dìu nước mắt trách ai chi vần thơ son sắc của một thời bắt nắng đuổi mưa để hôm nay đứng trước song thưa toan trách vội ai vừa cất bước cuộc đời này có gì biết trước ai trở về với thước hư hao.
Quang Minh at 05/03/2010 12:11 pm reply
anh thường bảo em người trong mộng môt cô tiên nhỏ chốn non bồng mãi rong chơi té gọn tay anh từ đó biến thành người trần tục có những lúc nhìn em thổn thức nhớ cung xưa lệ mắt loang mi nét gơn buồn thương em quá nhỉ em nàng tiên chung thủy từ đây anh thường bảo thương em nhiều lắm thương môi mộng thương mắt mơ huyền thương cằm chẻ suối tiên tình ái thương nét buồn thở dài xao xuyến anh thường bảo em men rượu tình gây say khướt con tim anh bịnh bịnh dung nhan nào thắt cổ tim anh trước khi chết tim say chưa tỉnh anh thường bảo tình ta lướt sóng vượt trùng dương ra đảo hoang vu để ai đó kết tình phu phụ sống bên nhau sống mãi bạc đầu anh thường bảo ma sơ hiền hậu bích của anh hiếu thấu anh đâu một con tim ngạt chết từ lâu nay gặp bạn bổng đâu sống lại mượn vần thơ anh trãi chân tình mong hoa nọ ba sinh bướm trắng đẹp sao nhỉ trời nay rợp nắng nắng tình ta nắng cả con tim
Nghia at 05/03/2010 11:13 am comment
xóa giùm em cái commet đó với anh em cho Bình luận riêng rồi mà Em không biết yêu thơ thủa nào Chỉ bất ngờ vào blog anh Bập bẹ làm thơ như trẻ tập nói Bi bô ba chữ có đáng kể chi. Dù sao cũng vui , vì có người nghe Có người đọc có người khen tốt Có người thức cùng đêm họa đối Là em vui vui lắm anh à Giờ đây em chỉ biết lang thang .Không phải trên blog mọi đêm Mà ngoài đời trên vỉa hè vắng Lãng đãng buồn tênh ngắm cảnh một mình Em xin lỗi phải bình luận riêng Trong lòng trắc trở bao niềm Bé Lười không muốn ai thấy hết Quang Minh thông cảm cho bé chăng
Quang Minh at 05/03/2010 11:32 am reply
anh tính com măng bác thợ xây bác tình nghĩa nặng của nghĩa đây bác xây bao nhà cho thiên hạ còn cài nhà bác bác chưa xây nghĩa vix hay ghê với nổi lòng tình bố thương con dạ ước mong mong con thẳng đường vào đại học hoàn cảnh gia trang con buồn trông thương cha thương mẹ thương em dại dặm liểu nào sờn phận gái ngay bương chải ra đời phương cách sống kiếm tiền phụ giúp bố một tay cảnh khổ QM cũng trải qua chưa sinh minh đã vội mất cha mẹ khổ mẹ sầu tình ngang trái minh đây lây lất vượt chong gai nghĩa em thương bố cùng em dại chớ có lang thang anh rất ngại thân gái như hoa xinh trước gió lọ là ong bướm nhở men say một phút lạc lòng đời ân hận có gì động trí giải phiền hân sao lại u sầu buồn da diết ngày rạng mai nầy em cân phân
Nghia at 05/03/2010 10:25 am comment
Em vẫn đứng, vẫn trông mọi người Nhưng không thể mở blog em đâu. Vườn hồng đã thành cung cấm Như những lần ta đối đáp thơ anh Bỏ blog em buồn em khóc Biết làm gì khi mọi người nhớ nhung Quay trở lại thực sự em không thể Hãy quên đi tên bé trên blog này
Quang Minh at 05/03/2010 10:35 am reply
có lần với bao nổi bất ngờ anh mở blog ngẫn ngơ bở ngở anh ngạc nhiên và tưởng trong mơ người em yêu ngụ ở hồn thơ QM ấy em đây là một tan mộng anh vẫn ngở còn mơ em ơi hai ta chưa gặp gở thần giao cách cảm ươm nổi chờ em có nghe và em có thấy trái tim say điệu nhảy cuồng điên nó gọi khẻ minh nghĩa bao đêm em ơi yêu nhé nhớ em nhiều em bỏ blog trăng khuya buồn khóc hồn thơ anh vương màu tang tóc hoạ với ai ai hoạ thơ ai nhớ em nghĩa u hoài cô độc
Quang Minh at 05/03/2010 10:03 am comment
bé lười minh nghĩa đã đi đâu mình đến gia trang những bồi hồi vườn hoang hoa bưởi lan hương nhớ anh đứng làm thơ hỏi nghĩa đâu ?
visaoxanh at 05/03/2010 12:35 am comment
Có phải chăng anh Minh đã biết Một cành lan hoán dụ tên em Để công bằng sao xanh xin hỏi Anh làm gì quê ở nơi mô
Quang Minh at 05/03/2010 09:10 am reply
qm bix sao xanh cành lan đã từ lâu nhưng chưa là bạn hôm nay sao rẻ gió qua nhà mình mới dạn mượn thơ lưu cảm lan em nhở dường hoa nắng sáng lòng anh đây ngơ ngác vô ngàn phải chi nào vườn hồng mở lối bướm hân hoan sám hối bên lan
kimle at 05/03/2010 12:25 am comment
Một câu chuyện kể bằng thơ Đọc qua như thấy ngây ngây cả người Bồi hồi nhớ mãi không thôi Chuyện đời bao nỗi đổi dời thị phi Âu là số phận ai bi Cũng đành cam chịu lệ luy cõi đời Câu thơ ngán ngẫm sự đời Thương trai thời loạn vạn lời bi thương..... Ghé thăm QM nè, tuần mới vui và happy nhé, K về
Quang Minh at 05/03/2010 09:29 am reply
trong cuộc chiến có nhiều nước mắt có tang thương réo rắt lệ ơi chuyện đã qua trang trãi thu rơi giờ hồi tưởng bồi hồi hiện tại ngày giải phóng toàn dân hoàn khải ba mươi lăm năm phải xa gì nhớ chuyện xưa kể chút phân kỳ trai thời loạn sầu bi một thưở chuyện chiến tranh vẫn còn nổi nhớ hồn thơ kia xin ở gió ngàn không tham chiến chàng trai lánh nạn vẫn phải đi cỏi lòng ngao ngán buồn cho mình buồn cả tương lai thưở sơ khai cha hiền xa mãi xa vợ hiền xa cả con thơ chàng sinh ra trong nổi đắng cay muốn theo gương cha chiến khu vận tải lòng thương mẹ chàng phải ở nhà buồn người động viên vỉnh viển xa ôm cây súng u hoài đất nước mẹ ở nhà tóc bạc bạc thêm từng từng đêm mẹ ngóng trăng huyền mong độc lập chàng về xum hợp thật huyền linh giải phóng diệu huyền đất nước ta nay liền một dãi tình bắc nam gắng chảy mây bay chàng trai kia mới có dịp may xum hợp mẹ láng lay mãi mãi
Nha Ky Đảo Đào Hoa at 05/02/2010 11:21 pm comment
Ghé thăm bạn nah...xin lổi gõ cửa nhà bạn trể làm gián đoạn giấc ngủ của bạn thông cảm cho Kỳ nha..... Gởi bạn chút gió nè Giúp bạn ngủ thật ngon Để bạn say giấc nồng Rồi ngày mai trời hửng sáng Trang đời sẽ đẹp hơn
Quang Minh at 05/02/2010 11:28 pm reply
cám ơn chị nhã kỳ qm còn thức và sẽ vào giấc ngủ mơ hoa hồng đỏ chị tặng chúc chị luôn rực rở cao sang như nàng tiên xứ lạnh đà lạt ngắt đoá hoa hồng ra điếm cánh riêng ở tim ta vẫn yêu nhiều người hởi lòng mình se buốt lạnh cánh nào vẫn cánh hồng yêu
Nguyễn Hải at 05/02/2010 10:20 pm comment
QM có lối thơ rất dồi dào cảm xúc! Thân chúc bạn niềm vui hạnh phúc bạn nhé!
Quang Minh at 05/02/2010 10:32 pm reply
nguyễn hải bạn ơi... chớ quá khen khiến cho ai đấy phải tắt đèn ai dám múa rìu qua mắt thợ nguyễn hải bạn ơi ....đó thơ quèn
Trangnina at 05/02/2010 03:39 pm comment
Lâu rồi mới ghé nhà anh. Chúc anh vui. Thơ anh luôn luôn dài, mà em thì làm biếng đọc thơ dài. Đọc xong em tẩu hỏa nhập ma luôn. hì hì
Quang Minh at 05/02/2010 03:55 pm reply
cô em gái xinh đẹp của anh thơ anh dài tình anh lại ngắn lòng anh hiện đang bị cháy nắng ai che mát cho anh lúc nầy một quả tim chai lòng sa mạc em có lạc dòng xoáy thơ anh xin chớ phiền hồn say điên đảo chớ tẩu hoả nhập ma em nhá anh nghe thổn thức dạ khôn đành
visaoxanh at 05/02/2010 12:22 am comment
Cố nhân năm nay chừng hai mươi mấy Tốt nghiệp nhiều ngành, tên sao xanh Anh Quang Minh hỏi, sao xanh xin đáp Chồng con chưa có em còn cô đơn
Quang Minh at 05/02/2010 03:05 pm reply
vì sao xanh hiện hoa vô chủ hèn chi ong bướm đua vần vủ chúng kháo nhau có một cành lan đẹp tuyệt trần dáng lại ôn nhu mắt thu hồn gương hoa quyến rủ đẹp làm sao cẩm tú thiên nhiên chỉ nhìn thôi tan hết ưu phiền cành lan ngọc cỏi tiên đoạ thế
TRAI TAO at 05/01/2010 02:40 pm comment
Anh là ông hoàng thơ trên thế gioi blog đó anh . Ngân thật ngưỡng mộ anh Q.M ">
Quang Minh at 05/01/2010 02:47 pm reply
từ thưở sanh ra mí đến nay mới nghe em gái bảo anh trai ông hoàng lưu lạc trên trang blog thật bất ngờ và cũng vui thay
qwfda at 05/01/2010 10:05 am comment
PHÁO HOA NGÀY 30/4/2010 Người chen chân phố dài len theo con đường chen vào bờ Hồ chật chội pháo hoa báo điểm chín giờ ngày này 35 năm trước chúng ta đứng trên Dinh Độc Lập ngọn cờ Việt Nam báo hiệu ngày thống nhất đất nước và ngày hòa bình của non sông ta Con chim bồ câu trắng đã đến mang theo bao niềm vui để ngày hôm nay pháo hoa bắn tung trời báo hiệu sự giàu mạnh Điện của Hà Nội sáng bừng như trang sử ca nhạc chào mừng khán đài lọng lẫy 35 năm trước là chết chóc-chiến tranh đòi độc lập 35 năm sau là huy hoàng sáng chói những mặt người như hoa nở đua nhau, bám nhau trảy ngày hội tưng bừng Pháo hoa nổ lên từng phút nghẹn ngào nước mắt tưởng nhớ trong niềm vui cũng thấy vui trong lòng mọi người đã chết và hi sinh tiếng pháo hoa làm mọi người siêu thoát Những câu hò của mọi người gió lộng trào bát ngát đường phố ta đi dâng trong lòng bao cảm xúc pháo hoa đẹp mọi người bừng lên như ngày hội đường không đi nổi vì đông nhưng lòng anh vượt qua tất cả không có trở ngại vì có niềm tin như 35 năm trước có niềm tin chiến thắng Phố đường không yên ắng pháo hao ngừng bắn người vui mừng kỉ niệm dấu* trong tim Người thì đã chết và nằm im nơi xa người ở lại đón trào kỉ niệm.... vững tâm mọi người nhé! dù trên trận mạc kinh tế vẫn cần niềm tin. *dấu : đánh dấu
Quang Minh at 05/01/2010 02:02 pm reply
35 năm trước là chết chóc 35 năm sau là huy hoàng hôm nay bắn pháo bông rực rở ta tưởng nhớ những người nằm xuống vì tổ quốc quyết sinh hoà bình hạnh phúc cùng chia sẽ với bạn nhé mừng ngày độc lập thống nhứt
visaoxanh at 05/01/2010 01:19 am comment
Xem entry chàng trai thời loạn Năm lần bảy lượt phận hẩm hiu Nhưng người có tình và có nghĩa Nên đời cũng chẳng mấy thương tâm
Quang Minh at 05/01/2010 02:06 pm reply
chào bạn vì sao xanh cám ơn bạn lòng thành comment dòng lưu cảm chàng trai thời chiến tranh
Gecko at 05/01/2010 12:57 am comment
hờ hờ... câu chuyện về cậu bé gì mà dài thiệt dài toàn kể bằng thơ (hay ghê! ). chàng ta là ông QM đấy à
Quang Minh at 05/01/2010 08:27 am reply
hihi có người nói về chàng trai biển QM túng lưới kể chuyện riêng chàng trai thời loạn bao ngang trái bỏ dở công danh xếp bút ngiên thời thế loạn ly hồn trắc trở bây giờ ngồi nhớ chuyên ưu phiền đất nước chúng ta liền một dải chàng trai ngày ấy đã gieo duyên
visaoxanh at 05/01/2010 12:47 am comment
Tan vỡ tình sao hởi cố nhân Em như tan biến giữa sông ngần Anh giờ có vui bên duyên mới Em tràn giọt lệ lòng chơi vơi
Quang Minh at 05/01/2010 02:10 pm reply
ngậm ngùi nhìn sao rơi lòng anh những chơi vơi dảy ngân hà thiếu vắng cánh sao đẹp yêu đời
Nghia at 05/01/2010 12:22 am comment
Hoa có chủ là hoa đã tàn Chủ có vô tình vẫn không tan Hoa em chấp nhận tình ngang trái Ráng chịu cho êm nếp gia đình Vẫn biết là anh thương em nhiều Nhưng xin hãy hiểu cảnh riêng em Ai người con gái nào cũng thế Chịu nhẫm cho yên kiếp vô tình. Nhiều đêm bóng tối len vào dạ Đưa gió kèm theo khí lạnh cong Nàng hoa khi ấy cần hơi ấm Từ tận tâm can kẻ chung tình Hoa đẹp lắm nhưng anh hãy hiểu Đẹp nhường nào cũng không xứng anh ôm Chỉ xin mãi anh hoài đứng ngắm Là lòng em ấm lắm lên hỡi người. Nhiều đêm sương lạnh ướt bờ vai Thương anh tôi nhiều đêm không ngủ Canh giấc nồng đến khi hoa ngủ lặng lẽ về không một tiếng trách than Anh hỡi anh sao lại làm như vậy Xin đừng chớ đọa đày thân anh Anh biết không lòng em tan nát Bối rối rồi biết chọn hướng mô. Nhưng dặn lòng dù có ra sao Em không thể vượt lên số phận Cuộc đời em không còn chi hết Xin anh về đừng để lệ em rơi
Quang Minh at 05/01/2010 09:59 pm reply
dầu hoa có chủ nào sao còn hương còn thắm bướm nào chẳng say ví dầu hoa đẹp có gai cầm hoa sẳn có bao tay vàng ròng hoa tuy tàn nhẩn mặc lòng tỏa hương khoe sắc nhụy hồng nắng mai lạnh lùng vô cảm chẳng này trái tim âm áp yêu say chí tình hoa nào là hoa chẳng xinh hoa thơm vô chủ nặng tình nhiều hơn lặng lờ ngạo thủy du sơn thanh tân bóng khách thả hồn mơ hoa trăm năm duyên ấy gọi là con tơ lưới nhện xây tòa vọng hoa hoa sầu càng đượm sắc mầu lạnh lùng vô cảm rạt rào nội tâm say hoa bướm lượn âm thầm ngắm hoa say giấc bướm chầm chậm bay... hoa ơi xin chớ đoạ đài vượt lên số phận an bài hoa ôi..
TRAI TAO at 05/01/2010 12:12 am comment
Lâu lắm mới có tiền đổ xăng để qua thăm anh Minh nè.... Chúc anh ngày lễ thật vui và đừng quên cô em gái rất bận và nhưng luôn nhớ đến Q.M. >
Quang Minh at 05/01/2010 02:38 pm reply
sao em chẳng nhắn tin anh sẽ gởi tiền xăng hay là đánh taxi đưa em đến bên anh em ơi bao năm tháng anh chờ em biết chăng nay nghe chừng tin nhạn ngân hoàng mừng lâng lâng
Nghia at 05/01/2010 12:09 am comment
Nàng tình trong anh đả đi rồi Anh còn lưu luyến tiếc mà chi Chuyện đời thường hay đối ngược lắm Hãy ráng chấp nhận đi anh oi. Ai biểu khi yêu không nói ra Để em vội bước cùng người ta Còn anh đứng đó ngẩn ngơ tiếc Than vãn bản than có được gì. Ngày ấy chung ta chung đường về Chỉ thấy anh ngắm em đi qua Không giám hé môi nói lời mến anh tưởng em không buồn hay sao. Có biết không anh khi đêm tối cô liêu Một mình em còn mơ mộng hơn nhiều Mơ mai được nắm bàn tay ấm Mơ được dựa vào lòng ngực căng Nhưng thời gian troi vẫn trôi Anh vẫn đứng vẫn không tiến tới Phận con gái không hề giám nói Em cũng buồn cũng tủi lắm anh. Rồi một ngày trời vẫn mãi còn xanh Nhà em xác pháo tiễn em xa làng Xa làng em nhớ đến chàng Bước đi từng bước như dao chích lòng Đau thắt tận đến con tim Mắt em đẫm lệ cố kìm nhốt sâu Mong rằng người hõi quên mau Quên cô hàng xóm thủa nào mộng mơ
Quang Minh at 05/01/2010 08:53 pm reply
trong hoa ẩn nét trang đài cho anh đã đắm đã say bao giờ nhìn hoa như ngở đang mơ phải người trong mộng anh chờ hay chăng đêm về vắng lặng trông trăng nghe từng nhịp đập rộn ràng yêu thương thoang đâu hương gió như mường mang hương người ngọc thoảng dường đâu đây hít hơi hương gió nghe say say tình say nợ trang đài hằng nga đêm trường giấc mộng nở hoa anh nâng nét bút trải ra nổi lòng cỏi xa em có hiểu không một bầu trời thẳm chìm trong đáy lòng nhớ ai mượn blog đôi dòng lệ hoa ngân ngấn ai mong ai chờ
Nghia at 05/01/2010 12:02 am comment
Ngày nghỉ anh chuốc thiệt say Say sưa thiệt đã những ngày lao đao Lao đao không phải vì tình Ý lười nuốn nói việc làm bản thân Uống được cứ uống cho say Không ai than vãn thì ok rồi Dù sao rươu cũng giải sầu Uống say rồi tỉnh , tỉnh rồi lại say Mong rằng cố giữ con say Đừng nên quá chén không kìm bản thân Còn Lười cũng muốn mem say Nhung mà khổ nỗi nỗi người mỗi riêng Mọi người vui vẻ thảnh thơi Em thì lại quá bộn luôn tù tỳ Thói đời được nọ mất kia Cũng không oán trách người nào dc đây Hôm nay anh nhậu quá trời mệt thì đi nghỉ có ai bắt ngồi Như anh thơ để đối chơi Có hứng ta đối còn không nợ dài
Quang Minh at 05/01/2010 08:47 pm reply
đã bao lần nhìn cánh hoa rơi đã bao sầu cảm nổi chơi vơi đã yêu đã nhớ về ai đấy mượn chút vần thơ diển tả lời biết hoa e thẹn khi cánh bướm mặt đỏ hồng hồng lúc ong lơi tinh nhở như hoa chờ hương mật ngoài như giả bộ thả hồn thơi những lúc sương mai ướt cánh hoa hoa đã nghỉ rằng bướm như xa trái tim rạo rực hoa thổn thức tình nầy em đã đã mong ta
Nghia at 04/30/2010 11:33 pm comment
Thương anh chung thủy một kiếp người Dù biết nửa kia đã bỏ rơi Vẫn hoài mơ mộng nàng về nữa Nên chàng mơ mộng mãi không nguôi Dòng sông kỷ niệm bao ân ái Hôm nay chàng thấy sao chạnh lòng Thấy nàng vuốt nhẹ làn tóc rối Thấy nụ cười duyên ở bờ môi. Nhưng hỡi người ơi hãy tỉnh mơ Người về xứ lạ đừng chớ mơ Mơ chi người phụ tình bạc bẽo Nhớ gì người đã giết trái tim chàng Hãy bỏ nàng ra khỏi trái tim Sẽ hoài nhẹ nhõm chàng biết không Đừng nên deo đẽo mộng viễn tưởng Chỉ làm tan mát tâm của chàng. Thân nàng như cánh lục bình Lênh đênh giữa dòng xoáy thời gian Kiếp nàng không biết về đâu hỡi Mà anh còn mơ mộng nỗi gì
Quang Minh at 05/01/2010 03:11 pm reply
trong thơ ý lẽ tuyệt vời bướm say hoa nhớ ngất lời nhớ nhung. nhớ người chốn củ mông lung mắt nai mơ mộng tình chung thiếp chàng nhớ ai hương tóc bay lang má đào chợt ửng ngượng ngùng nụ hôn nhớ ai ngấn lệ ru hồn nàng hoa ngày ấy vẫn còn vấn vương nhớ ai nổi nhớ cung thương bao mùa thu chết lá dường ghim tym em ơi lệ đắng như tìm chổ rơi trên má nặng chìm biển ân nhớ nào nhớ nụ hôn tân còn lưu nổi nhớ hương lần lửa yêu nhớ em nổi nhớ sóng triều tình anh dài mãi bao điều còn đây nhìn mây lượn ảnh em mây in trên sóng nước ngất ngây bóng hình phải chăng mây ấy nặng tình tình anh khắc khoải mơ nhìn bóng mây tình anh tựa nước hây hây đường dài trăn trở hình mây trong lòng em ơi mây ấy tình nồng trong mây có cả sóng lòng anh theo
Nghia at 04/30/2010 11:04 pm comment
Chàng trai xứ biển em yeu quý Yêu làn da xạm vì gió sương Nghê ngư vất vả chàng không quản Vẫn mãi chuân chuyên cuộc sống này. Nguyện mãi một lòng yêu chàng biển Mong ngày chung sức góp cùng chàng Xây cho hạnh phúc gia đình ấm Bảo vệ vùng biển của chúng mình dạo mấy blog thấy toàn chung noi dung nhớ về thoi xua ..nhung qua ben anh hoi ngac nhien về bài này .....
Quang Minh at 04/30/2010 11:42 pm reply
tính hôm sau hoạ với thơ lười giờ quang minh như nhở lừ đừ chiều vui chuốt chén hồn say khướt hay thấy thơ người giả rượu ư xem cái entry chàng trai biển vốn hồn nhiên rắn rỏi có duyên bé lười ta muốn xây tổ ấm cùng chàng trai biển sống đời riêng minh đây chẳng dám xen ý bé chỉ mong bé gắng luyện cổ dài mỗi khi dong lưới thuyền ra biển nàng đứng bờ xa hoá đá ngay lúc vui thuyền chàng đầy ấp cá đổi lấy lương tiên vui hả dạ lúc sầu biển cả lên cơn sốt sóng bảo cấp mười sốt nhân ba bé thích sống đời chàng trai biển liệu tu hạnh tốt chữ nhân duyên chàng trai ra biển lòng ngai ngái có đi chẳng về buồn ly biệt
Nghia at 04/30/2010 10:39 pm comment
Câu bé này nhiều kỷ niệm đáng nhớ quá ....
Quang Minh at 04/30/2010 11:02 pm reply
có khi nào chàng trai vùng biển vừa hồn nhiên sức sống hửu duyên QM đây nhân ngày giải phóng viết chàng trai thời loạn giải phiền
Nghia at 04/30/2010 10:09 pm comment
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét