có khi nào
có khi nào em hiểu đến anh
bao cay đắng nhọc nhằn tim oặn
có khi nào ai xem tình bạn
biến hồn anh hạt cát biển đông
có khi nào từ tận hư không
niềm đau chợt vở thành bọt sóng
phảng hình hài cô gái nỏn nà
sao giống thế người tình trong mộng
có khi nào nổi đau vô vọng
con tym khờ khắc bóng nhớ mong
vét cạn lòng tự trái tim anh
tìm hương vị xa thời mơ mộng
có khi nào thời gian ngừng lại
nghe tái tê con tim ngây dại
mùi trinh nữ thấm vào nổi nhớ
hương trinh nguyên vạn thưở ai đây
có khi nào em một vương phi
tình âu yếm đưa anh mộng mị
dây loan tình dạo khúc tương tư
tìm hương nhớ hồn thơ tình ý
có khi nào chuyện tình cay đắng
ngõ lối vào chẹn bước mây giăng
đôi má hồng nét cong mắt phượng
nương theo tóc hương bay tình ấm
nếu vườn hồng biến thành cung cấm
men rượu sầu dài thẩm em ơi
nếu mai nầy hai đứa ở hai nơi
chỉ trăng nghiêng tình vơi nổi nhớ
trong vườn hoang lạc đường run sợ
thoát lạnh hồn tim ở bên em
hương con gai anh quen tìm kiếm
một bóng hình xâm chiếm anh thôi
có khi nào hơi thở hoà chung
hai con tym nhịp đập yêu cùng
vườn hoang nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi mông lung
có khi nào em một vương phi
tình ân ái đưa anh mộng mị
dây loan tình dạo khúc tương tư
xiết chặt chết hồn thơ tình ý
có khi nào em hiểu đến anh
bao cay đắng nhọc nhằn tim oặn
có khi nào ai xem tình bạn
biến hồn anh hạt cát biển đông
có khi nào từ tận hư không
niềm đau chợt vở thành bọt sóng
phảng hình hài cô gái nỏn nà
sao giống thế người tình trong mộng
có khi nào nổi đau vô vọng
con tym khờ khắc bóng nhớ mong
vét cạn lòng tự trái tim anh
tìm hương vị xa thời mơ mộng
có khi nào thời gian ngừng lại
nghe tái tê con tim ngây dại
mùi trinh nữ thấm vào nổi nhớ
hương trinh nguyên vạn thưở ai đây
có khi nào em một vương phi
tình âu yếm đưa anh mộng mị
dây loan tình dạo khúc tương tư
tìm hương nhớ hồn thơ tình ý
có khi nào chuyện tình cay đắng
ngõ lối vào chẹn bước mây giăng
đôi má hồng nét cong mắt phượng
nương theo tóc hương bay tình ấm
nếu vườn hồng biến thành cung cấm
men rượu sầu dài thẩm em ơi
nếu mai nầy hai đứa ở hai nơi
chỉ trăng nghiêng tình vơi nổi nhớ
trong vườn hoang lạc đường run sợ
thoát lạnh hồn tim ở bên em
hương con gai anh quen tìm kiếm
một bóng hình xâm chiếm anh thôi
có khi nào hơi thở hoà chung
hai con tym nhịp đập yêu cùng
vườn hoang nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi mông lung
có khi nào em một vương phi
tình ân ái đưa anh mộng mị
dây loan tình dạo khúc tương tư
xiết chặt chết hồn thơ tình ý
có khi nào lang thang phố vắng
tìm dư âm hạ nắng hương trinh
nghe cô đơn tràn ngập cỏi tình
phố vắng tênh lòng sao chuổi nặng
có khi nào chuyện tình chưa đặng
nghe gió sầu ru cảm mây giăng
đôi má hồng mắt nhung thưở ấy
mái tóc thề phất phới vầng trăng
có khi nào gặp em lần nữa
mắt em dìu dịu chứa u sầu
có khi nào dạo bước sông ngâu
nghe lệ thấm nghẹn tình lang chức
có khi nào hơi thở hoà chung
hai con tim chung nhịp yêu cùng
ngôi nhà nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi hương nồng
có khi nào vườn hồng đóng cổng
nghe cỏi lòng một đám mây trôi
rượu cạn bầu say uống mềm môi
đêm hiu quạnh con tim nhứt nhối
có khi nào lửa yêu sám hối
con đường xưa lụt lối chân sầu
hương tình ái vương phi tan mộng
thôi xem như một áng mây trôi
có khi nào dạo lại cung thương
ôn mối sầu trên cánh môi hường
nụ hôn bở ngở trong thương nhớ
tiển biệt tình sầu sóng vạn thương
có khi nào ngao ngán cỏi lòng
gió nhắc nhở hồn ta bay bổng
mây trôi rồi trống rổng con tim
còn lại chăng cảm súc tình nồng
có khi nào em đi lấy chồng
quay lưng đi không lời bày giải
bỏ lại sau nổi buồn ngang trái
con đường xưa lối nhỏ tối tăm
bao đêm thao thức mây biết không
nghe cô đơn tràn ngập cỏi tình
phố vắng tênh lòng sao chuổi nặng
có khi nào chuyện tình chưa đặng
nghe gió sầu ru cảm mây giăng
đôi má hồng mắt nhung thưở ấy
mái tóc thề phất phới vầng trăng
có khi nào gặp em lần nữa
mắt em dìu dịu chứa u sầu
có khi nào dạo bước sông ngâu
nghe lệ thấm nghẹn tình lang chức
có khi nào hơi thở hoà chung
hai con tim chung nhịp yêu cùng
ngôi nhà nhỏ vương cung tình ái
chan chứa yêu yêu mãi hương nồng
có khi nào vườn hồng đóng cổng
nghe cỏi lòng một đám mây trôi
rượu cạn bầu say uống mềm môi
đêm hiu quạnh con tim nhứt nhối
có khi nào lửa yêu sám hối
con đường xưa lụt lối chân sầu
hương tình ái vương phi tan mộng
thôi xem như một áng mây trôi
có khi nào dạo lại cung thương
ôn mối sầu trên cánh môi hường
nụ hôn bở ngở trong thương nhớ
tiển biệt tình sầu sóng vạn thương
có khi nào ngao ngán cỏi lòng
gió nhắc nhở hồn ta bay bổng
mây trôi rồi trống rổng con tim
còn lại chăng cảm súc tình nồng
có khi nào em đi lấy chồng
quay lưng đi không lời bày giải
bỏ lại sau nổi buồn ngang trái
con đường xưa lối nhỏ tối tăm
bao đêm thao thức mây biết không
xao xuyến trong tim nước chờ mong
làn hương quyến rủ màu tóc nhớ
in bóng nàng mây thả theo dòng
mây nàng trải rộng một cỏi trời
sóng tình ôm gọn ánh sao rơi
thương nàng e thẹn anh lưu cảm
vận tải tình anh hé miệng cười
có khi nào mây đem gió đến
lời ái ân chết lịm môi hồng
có khi nào mây gọị bằng chồng
vòng tay rộng đón người ngà ngọc
in bóng nàng mây thả theo dòng
mây nàng trải rộng một cỏi trời
sóng tình ôm gọn ánh sao rơi
thương nàng e thẹn anh lưu cảm
vận tải tình anh hé miệng cười
có khi nào mây đem gió đến
lời ái ân chết lịm môi hồng
có khi nào mây gọị bằng chồng
vòng tay rộng đón người ngà ngọc
Biển-Xa! at 05/04/2010 12:42 pm comment
có khi nào thời gian ngừng lại nghe tái tê con tim ngây dại mùi trinh nữ thấm vào nổi nhớ hương trinh nguyên vạn thưở ai đây có khi nào em một vương phi tình âu yếm đưa anh mộng mị dây loan tình dạo khúc tương tư tìm hương nhớ hồn thơ tình ý Anh như là hơi thở Vây kín ngọn nguồn em Lắng nghe từ sâu thẳm Ngọn lửa hồng đang nhen. Tự khi nào ai biết Giấc mơ đến bao giờ Chỉ có trời thấu hiểu Ai nhớ ai khi nào…...
Quang Minh at 05/06/2010 10:30 am reply
có khi nào lửa yêu sám hối con đường xưa lụt lối chân sầu hương tình ái vương phi tan mộng thôi xem như một áng mây trôi có khi nào dạo lại cung thương ôn mối sầu trên cánh môi hường nụ hôn bở ngở trong thương nhớ tiển biệt tình sầu sóng vạn thương
Nghia at 05/03/2010 10:14 am comment
Sau nay the gioi blog ko co ten beluoi nua anh a
Quang Minh at 05/03/2010 10:46 am reply
nín đi em đường còn dài mãi chớ như băng vủ xé chân mây em bỏ blog anh nghe vị đắng hồn thơ nầy chia sẽ ai đây không thích blog mang tên bé lười tại sao ta chẳng đổi blog vui tươi một trang mới khai sinh đời mới nhìn tận đời xem... ta nở nụ cười
Lãnh Ngọc Bích at 04/30/2010 11:13 pm comment
em ở bên này nỗi nhớ ở bên kia anh chớcó ngóng trông đừng làm tim nổi bão giông rồi ngày mai đến trong lòng nguôi ngoai mưa rơi giọt ngắn giọt dài xin cứ mang hết u hoài trong anh bầu trời xin hãy màu xanh đừng mang u ám lạnh lùng vào anh lá kia cứ đứng trên cành xin đừng rơi vội chạnh lòng ai kia
Quang Minh at 04/30/2010 11:20 pm reply
có khi nào gặp em lần nữa mắt em dìu dịu chứa u sầu có khi nào dạo bước sông ngâu nghe lệ thấm nghẹn tình lang chức có khi nào hơi thở hoà chung hai con tim chung nhịp yêu cùng ngôi nhà nhỏ vương cung tình ái chan chứa yêu yêu mãi hương nồng có khi nào vườn hồng đóng cổng nghe cỏi lòng một đám mây trôi rượu cạn bầu say uống mềm môi đêm hiu quạnh con tim nhứt nhối có khi nào lửa yêu sám hối con đường xưa lụt lối chân sầu hương tình ái vương phi tan mộng thôi xem như một áng mây trôi có khi nào dạo lại cung thương ôn mối sầu trên cánh môi hường nụ hôn bở ngở trong thương nhớ tiển biệt tình sầu sóng vạn thương có khi nào ngao ngán cỏi lòng gió nhắc nhở hồn ta bay bổng mây trôi rồi trống rổng con tim còn lại chăng cảm súc tình nồng có khi nào em đi lấy chồng quay lưng đi không lời bày giải bỏ lại sau nổi buồn ngang trái con đường xưa lối nhỏ tối tăm
Nghia at 04/30/2010 12:46 pm comment
Mưa hôn má vì hôn quá mạnh Hôn bất ngờ làm em đỏ mặt thay Hôn nhanh rồi nó rớt ngay Chỉ còn để dư âm trên má đỏ. Còn anh đến mang theo chiếc ô Ùh coi như ô tình ô nghĩa Ô tương tư ô thương ô nhớ Nhưng chiếc ô cũng ác lắm anh ơi Thà để em ướt nhũng với mưa rơi Mưa ướt rồi hong khô vì anh nắng Nhưng ô kia tuy không ướt bề ngoài Nhưng trong lòng ướt mãi không chịu khô Đã bao lần bất chợt gặp mưa qua Đã bao lần em đúng nơi phố cũ Muốn gặp anh trả ô tình ô nghĩa Mà nào đâu bóng anh ở chốn nào. Cứ mỗi lần mỗi mùa mưa tới Là mỗi lần em ướt nhũng bên trong Thành dòng sông gập cả cánh đồng mà không có chỗ nào cho thoát nổi . Và giờ đây chỉ là kỷ niệm Chiếc ô kia là kỷ vật chúng mình Thôi chỉ biết chôn trong thương nhớ Chờ một mùa mưa lại năm sau
Quang Minh at 04/30/2010 03:54 pm reply
họ nói vì anh mang chiếc ô trơi đang nắng gắt lại mưa vồ họ nói anh chờ nơi đúng chổ cùng chung ô nhớ ô tương tư ************ họ nói vành môi tợ hoa nở son phấn như đùa phớt gái tơ gian truân khéo trêu cành hoa ngọc sắc màu duyên mới đón nàng thơ họ nói mây kìa dáng hửng hờ tóc xước đuôi gà vương ước mơ thoang thoảng hoa nhoài gây xao xuyến lạ thay lắm kẻ lại mong chờ họ nói hàng me nghiêng ngã quá lá vàng lụt lối bước chân qua cúc áo vô tình bung kẻ hở điểm hồng mây tuyết chết người ta họ nói nàng ơi son phấn mịn hồng hồng ửng ửng má trêu tình đã thêu duyên nợ bao tiền kiếp nay càng cột chặt chữ ba sinh họ nói chân trời áng mây trôi rặng núi cheo leo gió thổi thôi gót dặm in son trên lá nhớ ấy là sa mạc trái tim côi
Nghia at 04/30/2010 12:45 pm comment
Trong tình yêu phải có nhớ nhau Phải có xinh thùy mị như mèo. Phải hào hoa phong nhã nơi kia Phải nhìn nhau hòa chung thành một. Em nơi đây cũng giống như anh Cũng nhớ chàng nhớ diên nhớ đảo Từ khi nhìn hai mắt bừng sáng lửa Lửa tình yêu vẫn cháy mãi trong tim. Nhưng cuộc đời nhiều diều trái ngang Em có chồng một con yêu dễ mến Cuộc đời này anh là người đến muộn Chấp nhận thôi chớ có đứng mơ hoài Gái một con trông mòn con mắt Chàng trai nào không chết đứng tim rơi Nhưng anh ơi hoa đã có chủ rồi Chớ mơ mộng đêm về ướt gối lẻ. Chớ khờ dại mơ xây mộng tình ái Mà rơi vào vực thẳm tan thương Đừng cố với hoa trên cành cao vút Chỉ là người bại trận thôi anh
Quang Minh at 04/30/2010 02:57 pm reply
Nhưng anh ơi hoa đã có chủ rồi Chớ mơ mộng đêm về ướt gối lẻ. ****************** hoa có chủ hoa còn son trẻ chủ hoa kia là kẻ vô tình đêm dài ôm gối trách than mình hông nhung tuyết cắm bình hủ rượu có một ngày hoa không buồn ngủ thả gót son biển vắng mộng du cánh hoa lan héo rủ sầu thương mượn sóng biển gieo hồn xác rủ anh vô tình chợt thoáng đi qua nghe tiếng la buông sóng vớt hoa và hoa khóc tình trong tuyệt vọng thương cánh hoa tình đã thương hoa biết hoa ấy hương son một trẻ lộng lẩy sao tuyệt vẻ thiên thần một cánh hoa trong trắng vô ngần lở rớt xuống dòng sông đen bẩn thương hoa biết hoa ôm tình hận giận cho mình vướng bận giai nhân chủ hoa kia sao quá nhở nhàng khiến hoa nọ héo tan sương lạnh gái một con hương tình vương mạnh ôm nổi sầu lệ gối canh thâu thương hoa anh chẳng thể nào đâu hương hạnh phúc tìm câu hoá giải chỉ có mình xây mộng tình ái chớ ưu sầu vực thẩm tan thương cố lên hoa ngày sáng tan sương hương hạnh phúc tầm tay hoa với
Nghia at 04/30/2010 12:44 pm comment
Đường hoa gạo đường ngang đường dọc Nắm tay nhau lòng vẫn mãi bùi ngùi. Ngó đâu đó như dòng máu đỏ Như hai dòng máu đỏ em _anh Hòa vào nhau chung thành một dòng Ôi tràn trề sức sống mãnh liệt Nhưng ai ngờ lòng trời khó đoán Chặn ngang dòng là ngọn núi vững cao. Và dòng máu chia thành hai ngả Ngả phương nam , ngả phương bắc hỡi người Xót xa thay biết khi nào nhập lại Một đường dài mới tới biển xa xôi. Hai dòng máu vẫn chung một tâm hồn Bay lơ lửng trên cao hòa quện Vẫn mẩu giấy trao nhau dòng lưu bút Như sợi dây kết nối tâm hồn nhau. Dù sau này cuộc đời mãi chia đôi Hai dòng máu vẩn hoài chảy ra biển rộng Hai tâm hồn dìu nhau cùng vượt sóng Sẽ có ngày tay nắm lấy bàn tay
Quang Minh at 04/30/2010 03:46 pm reply
đường hoa gạo dài theo năm tháng bao đêm trông chờ bóng dáng ai điếm từng tiếng rú xe vội vả nhở như nàng mộng trở về ngay đêm đông giá lạnh cố nhân ơi mưa sầu hương lạnh rét hồn tôi tình em nhở quên chiều mưa lạ vớt lấy tim côi cuối trời sầu anh ở bên nầy nhớ bên kia nhớ gió đưa duyên nhớ sương khuya nhớ nàng con gái anh yêu mến chẳng biết người ta hiểu chăng kìa nhìn lá xa cành lệ chợt rơi chợt buồn khi hạ nắng ngàn nơi người yêu dấu ấy bay xa mất còn lại trong tâm mảnh giấy rời tan vở tình thôi hởi cố nhân tình ta chợt biến giữa sông ngân em ở phương nào em có biết đêm trường tát cạn mảnh tình lâng
Nghia at 04/30/2010 12:43 pm comment
Muốn tìm trăng tìm người tìm cảnh Xé toạc chân mây cũng chẳng thấy đâu. Ngồi ngẩn ngơ bắt đền mây đó Ai bảo mi che lấp khoảng trăng về Có tìm thấy trăng mình yếu ớt Hà hơi vào trăng cũng chỉ trăng treo Chỉ biết ngó mặt sầu ảo não Hồn trăng đâu thấy xác không hồn. Trăng sáng đó nhưng tìm sao không thấy Bạn thơ đâu người trốn nơi nào Có trăng có rượu có đàn bầu Mà sao không thấy bạn vầy chi âm. Đàn kêu réo rắt lòng ai oán Từng tiếng ngân vang kiếm bạn tình Người xưa thủa ấy nay đâu có Đơn côi lẻ bóng đàn dứt dây Ở đâu đó em nghe tiếng gió Gió về đây hòa quện hồn thơ Biết rằng anh nơi ấy hằng mơ Sẽ có ngày ta hòa thơ nhac
Quang Minh at 04/30/2010 03:24 pm reply
đêm rằm trăng sáng rọi dòng sông nhớ ngườitrong mộng chạnh héo lòng ai hởi dong thuyền trên sóng nước nhớ vớt hồn tôi với cành hồng có lần chợt thấy như cô gái áp má vào vai khóc vắn dài hai bóng như hoà băng ghế vắng đường tình dịu vợi lắm chong gai mộng bướm mơ hoa quá ngở ngàng đời anh tan tác tiếng mưa tan thương cái tim tôi sao khờ dại nhứt buốt từng đêm cảnh trái ngang em là con gái tôi mê mệt giết chết tim tôi giết tuổi đời hôm ấy nhà ai pháo nổ dòn tôi buôn căm giận nổi chơi vơi
songbien 9999 at 04/30/2010 01:36 am comment
Trách sao trời đổ cơn mưa làm anh ướt áo em đây đau lòng ước chi em hóa cây dù che anh đỡ lạnh giữa trời mưa dông... Chúc QM thật vui trong những ngày nghỉ lễ.
Quang Minh at 04/30/2010 02:22 pm reply
trách sao trời đỗ cơn mưa giọt thương giọt nhớ giọt vùa mắt em ước chi mưa đổ thâu đêm đường dài ngăn lối chân em không về ước mưa nặng hạt si mê cánh tay rộng mở em về bên anh mưa ơi mưa nợ tác thành chung tay nắm mãi tim dành trao duyên
Nghia at 04/29/2010 06:23 pm comment
Mưa bóng mây chợt đâu chạy tới Em ngập ngừng không bước được chân đi Đành nép vào nhà bên hè phố Gió thổi lạnh mang theo hạt mưa rơi Né tránh mãi sao mả vẫn ướt Vẫn bị mưa hôn mãi gò má cao Cố nép vào mà mãi không được sao Mặt phụng phịu sao mà ghét mưa thế. Lòng bối rối trước mặt em nhìn thấy Bóng hình ai đứng cạnh kế bên Dơ dù nhỏ hai ta cùng một chiếc Chiếc dù xinh nhưng ấp áp cõi lòng. Em ngập ngừng môi cắm bờ môi Em e thẹn nép bên anh khỏi ướt Hai ta cùng chung nhau nhịp bước Bước thật đều trên đường phố mưa rơi. Mưa tạnh rồi sao lòng mình chưa tạnh Vẫn cầm ô che hai mái đầu chung Rồi tới khi mọi người ngó nhìn ta Ôi bối rối chia tay không kịp nói. Để đêm về thao thức cùng trăng thâu Hỏi chiếc lá mình có yêu anh ấy Hỏi chị hằng sao lòng em bối rối Có khi nào chỉ là mưa bóng mây. Ùh đúng là mưa bóng mây thât Mưa đên nhanh và đi cũng rất nhanh. Anh cũng thế là mưa trong em đó Đến bất ngờ và di cũng bất ngờ Em không ghét mưa bóng mây nữa Vì trong mưa có dáng hình anh Mưa rơi nhẹ lên bờ mi cong Ấy chính là anh hôn em đó
Quang Minh at 04/29/2010 11:52 pm reply
sao em ghét chàng mưa hôn má sao chẳng thương anh đã trao ô cạnh bên nhau chung bước mưa đưa sao âm thế hơi nàng trinh nữ giót nước nào giọt thương giọt nhớ giọt mưa nào giọt ở tóc em giọt lăn dài đôi má thoa kem anh hạnh phúc chậm từng giọt nhớ thật bất ngờ cửa lòng chợt mở mắt nhìn nhau trong mắt nụ cười em bẻn lẻn vân vê tà áo anh ngai ngùng thoảng chút hổ ngươi con đường mưa như chỉ hai người chiếc ô nhỏ nhân duyên muôn thưở nợ ba sinh chỉ thắm cột đôi chiếc ô ơi...chiếc ô duyên nợ
visaoxanh at 04/29/2010 01:11 am comment
Anh đã nhận bốn dòng minh định Vẫn đối thơ vương vấn bao tình Em định là một kẻ vô hình Nhưng Quang Minh em không thể phụ
Quang Minh at 04/29/2010 11:39 pm reply
anh biết em không là kẻ vô tình chỉ vì ta cách nhau xa quá qua bờ blog trang thơ vội vả tình duyên em không phụ anh vui
Nghia at 04/29/2010 01:08 am comment
không biết điều này anh biết chưa , nếu biết rồi thì không sao con chưa biết thi làm theo anh nhé. Trước khi bắt đầu viết một bài thơ mà không muốn bi mất do yahoo thi anh kich chuốt vào HTML trước sau đó anh viết bình thường .Tới khi viết xong , dùng ctrl+a để đánh dấu , rồi nhấn chuôt phải vào chữ cut Tiếp nên bỏ dấu HTML và pass vào rồi gửi đi bình thường tối nay em viết không hay lắm anh Minh chớ cười nha làm như vậy thì mình đã coppy dc bài của mình rồi nếu có mất thì ta pass lại cái này em cũng dc một người bạn chỉ cho em nên bay giờ không bi tên yahoo làm mất nữa . Chúc anh thành công
Quang Minh at 05/03/2010 10:05 am reply
bé lười minh nghĩa đã đi đâu mình đến gia trang những bồi hồi vườn hoang hoa bưởi lan hương nhớ anh đứng làm thơ hỏi nghĩa đâu ?
Nghia at 04/29/2010 01:02 am comment
Vẫn nhớ anh nhớ hình nhớ bóng Nhớ dáng xưa ấp ủ canh thâu Một mình em lạc giữa mưa ngâu Mưa nặng hạt không nhìn thấy anh tới. Vì nhầm tưởng anh phụ tình em Nên giận dỗi đóng vườn hồng kia Nào ngờ chia khóa vườn hồng đâu Đã tan biến vào khoảng không sâu thẳm. Nên giờ đây vườn hồng thành vườn cấm Em ngồi đây mong thế giới bên ngoài Mong anh tới nhưng giờ khó quá Chỉ biết ngồi trách phận than em Để giờ đây tan nát tim anh Tim sầu khổ trách than em nhiều lắm Nhưng anh ơi sự vô tình không biết Gửi lời nhờ gió nhắn "chớ hận em " Chỉ mong anh đừng hận em nữa Dù sao ta cũng không hợp được đâu Xin hãy dốt trang thơ tình ái Thành đống tro tàn rải vào hư không.
Quang Minh at 04/29/2010 11:34 pm reply
nổi nhớ nào bằng nổi nhớ em dáng nhu ôn ép rủ bên rèm dễ thương nhỉ mèo con thuỳ mỵ thoát nhìn thôi hồn luỵ theo em nào ửng dỏ đôi gò má mịn nào cánh môi vành sen mộng chín mắt đen tuyền ủ kín trời thương tóc sông tương buông xoả xinh xinh chao đẹp quá em tôi ngời sáng tình mong lung tỏ rạng tim anh từng đêm em từng đêm trôi nhanh muốn giữ lại hình hài ngà ngọc nhớ em con tim anh than khóc khóc duyên tình khóc hận hư không cơn sóng nhỏ sao tạo cầu vòng cho chức nữ ngưu lang gặp gở nổi nhớ nào nổi nhớ tình em anh trăn trở vương vấn bao đêm làm sao ta xum hợp êm đềm xây giấc mộng lâu đài tình ái
Nghia at 04/29/2010 12:49 am comment
Tháng ba tới hoa gạo nở rực đỏ Góc trời kia như có một đống than Dắt tay nhau nhặt hoa gạo rơi rụng Em thầm ước như nàng Bân chung thủy. Ngày lại ngày em chắt chiu nỗi nhớ Chỉ biết ngắm trăng tâm sự cùng cỏ cây Lạnh tháng ba năm nay sao lạnh quá Ngồi bên khung cửa hát gửi gió mang theo. Sao mượt mà bản tình ca ngày ấy Anh đờn em hát tiếng dế vè theo vui Tuy hai ta bị cách bởi hàng thép gai Nhưng hai trái tim luôn sát nhau kề cận. Rồi một ngày tiếng đờn anh chợt biến Đi về nơi đô thị hóa đô thành Có còn nhớ tiếng hát xuân thì Một thời của hai ta thơ mộng Cửa sổ em ngày nào cũng mở rộng3 Ngắm nhìn chàng bên nhà cũ hoang sơ Thầm ước mong nghe được tiếng đàn thơ Em sẽ hát tình ca" bên anh mãi." Nhưng khó quá vì bên anh em mới gặp Nàng hương kia sánh bước cùng anh Còn mơ chi hạnh phúc mơ màng Xin chôn chặt ký ức thời xưa đó
Quang Minh at 04/29/2010 11:12 pm reply
tay trong tay đường dài hoa gạo sắc thắm màu thương đó nhớ đây nắm tay em ngất ngưởng men say say tình ái hương say rào rạt nếu em là nàng bân chung thuỷ anh trương chị lòng chỉ mỵ nương mượn cung đàn réo gió mây thương hương tình ái trãi dài cỏi mộng dầu hai nhà hàng rào ngăn cách tiếng đàn tình thêm cánh bên nhau nhìn em qua cửa sổ duyên trao vò viên giấy ân tình trao chọi bao viên giấy bao điều muốn nói nói yêu nói nhớ nói thương thương mượn học khuya ánh mắt soi đường thương em lắm anh nhìn ngơ ngẫn gia cảnh anh vương bởi chữ nghèo đâu dám mộng giai nhân kín cỗng nhìn nhà em nhở dường cung cấm ngăn đôi ta sâu thẩm trời đông buồn ôi buồn bỗng trổi mênh mông thương em nhiều thương nặng triểu lòng nàng công chúa vườn hồng cung cấm chỉ nhìn nhau đêm thẩm trăng trong đây anh đàn lầu cao em nhận nhìn nhau cười tươi rạng hồn nhiên nàng thơ ơi ánh mắt mơ huyền chôn anh nhé trong đôi mắt phượng
Nghia at 04/29/2010 12:17 am comment
"nếu vườn hồng biến thành cung cấm" ...... nếu mai nầy hai đứa ở hai nơi" ,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,, Nếu vườn hồng biến thành cung cấm Thì anh ơi chớ có trách than Chớ dại dột phá tan hàng rào thép Nó sẽ làm bàn tay nhiều vết thương. Nếu mai này hai đứa cách xa nhau Xin chấp nhận đó là do trời định Chớ một mình uống ánh trăng tàn Và chớ để sương rơi ướt vai áo.
Quang Minh at 04/29/2010 10:47 pm reply
nếu vườn hồng biến thành cung cấm tình đôi ta lạc lỏng tình câm mộng ru em giấc ngủ trăng rằm nay tan nát vương cung sâu thẩm nếu mai này hai đứa xa nhau em có biết hồn anh tan rả mỗi đêm về trông ánh trăng tà biến đom đóm lập loè buồn bả
Nghia at 04/28/2010 11:30 pm comment
Bao ngày họa trăng treo ngoài ngõ Là lòng vui lắm lắm người ơi Hôm nay muốn vách nát chân mây Mà không thấy bóng trăng người hỡi. Phải chăng nay bầu trời cuối tháng Muốn tìm trăng muốn tìm ý thơ vui Mà không thấy tìm hoài chán mắt Lòng bồi hồi bực bội nữa người ơi Đời có lúc như sóng giân dâng trào Như muốn nuốt thân em tan cùng sóng Nhưng có lúc hiền hòa êm dịu Khiến lòng mình mê mẩn đắm say. Cuộc sống này thực không biết ngày mai Bay theo hướng phương trời nào người hỡi Giờ chỉ biết sống trong thực tại Cái gì tới cứ đối chọi mà thôi. Là con người có lúc buồn lúc vui Đó là cái tầm thường trong cuộc sống Chỉ mong rằng nỗi buồn mau tan biến Chớ làm mình biến dạng thôi bạn ơi
Quang Minh at 04/29/2010 10:34 pm reply
muốn tìm trăng vạch mây mở lối đêm tối nào chỉ có sao thôi trăng hôm nay chết cuối chân trời ai vớt nó hà hơi cứu ngạt trăng trên cành nghiêng nghiêng bóng vạt đi ăn đêm che rạp bầu trời tim em tôi chẳng thấy đâu nơi trăng mi hởi tỏ lên tìm bạn có hôm nào trăng giận lên cao ánh vàng soi trần thế muôn màu nàng biết không trăng yêu in bóng ngã sóng dài kéo tận hàng cau trăng hởi trăng và cả ngàn sao nuốt em tôi cỏi nhớ tim sầu mắt đục ngầu trăng vương sắc máu một hồn thơ tỉnh táo đêm thâu cầm tay em nghe thấm vào tim chỉ trăng trong ước vọng bao điềm chung thuỷ nhé không giờ xa cách cạnh bên nhau trăng rớt ngang thềm
Nghia at 04/28/2010 10:35 pm comment
Hôm nay cho em nợ những vần thơ, không biết tới khi nào mới trả, Chúc anh Minh nhửng ngày nghỉ lễ, Vui bạn bè bỏ hết mệt phía sau
Quang Minh at 04/29/2010 05:54 am reply
mình hoạ thơ ấm tình son trẻ chứ ai đòi em bảo khẻ nợ chi đêm trường dài sao em cạn nghỉ khoẻ thì vui hoạ buồn thì hẹn lại chủ ý rằng xã stress blog nay cho quên chút nhọc nhằn cay đắng nhé...
kimle at 04/28/2010 08:04 pm comment
Mang sang cho QM bài thơ họa thứ hai nè, ngủ ngon và ngày mai vui nhiều nhé TRẢ LẠI CHO AI... Trời mưa ướt nhẹ suối tóc mây Bóng nhỏ vai gầy mắt đắm say Má hồng thấm lạnh trong mưa vắng Nhớ nụ hồng nồng thuở ngất ngây Ngày xưa mưa ướt lối em qua Dáng nhỏ .. ô che gió lạnh da Mưa chiều ngập lối ... sao không tới Để lạnh lòng ai ... nhớ một người Ngày nay mưa ướt trái tim tôi Ô nhỏ còn đây thiếu bóng người Giai nhân trong mộng đâu còn nữa...? Để khúc nhạc lòng tấu chơi vơi... Mưa ướt là gi trái tim côi Trả hết cho người nỗi nhớ thương Ân tình ngày cũ xin trao trả Cả bóng hình ai .... cả nụ cười...
Quang Minh at 04/28/2010 09:00 pm reply
tà áo trinh nguyên tuổi học trò tuổi mơ tuổi mộng chẳng âu lo tuổi của trường xưa tuổi ngọc ngà tuổi tà áo nhớ tung tăng gió tuôi đôi lứa trẻ tình vụn dại nét mực tím nào thư trao tay vân vê tà áo em im lặng dạo gót đường dài phố nắm tay vui nhứt tay nhau dưới cơn mưa điếm từng hạt nước điếm say sưa hạt vương tà áo hạt vương tóc hạt nước mưa tình nghe gió đưa em ngả nghiêng đầu kê bờ vai tim nhau hương ấm phút đắm say mặc mưa trút hạt hương lạnh giá lòng vẫn dường như ấm tình dài áo trắng hôm nào vào ký ức xiết chặt hồn thơ bên bờ vực tình nhở chia lìa tim dâỹ chết tà áo tình mang vào tâm thức
kimle at 04/28/2010 07:47 pm comment
Đáp trả cho QM bài thơ chiếc ô nè CHIẾC Ô DUYÊN NỢ..... Có người vẫn mãi đi tìm Bóng hình ai đó trong tim ngày nào Trời mưa lạnh buốt lòng đau Chiếc ô ngày nọ còn đâu bóng người...? Mưa rơi ướt trái tim côi Nhớ thương duyên phận lẻ loi một mình Ngỡ tình trong mộng thắm xinh Ngỡ duyên mai trúc nặng tình năm xưa... Nào ngờ sóng dậy bão mưa Cuốn trôi tình mộng chẳng chừa một ai Duyên tình ô thắm nhớ hoài Bóng người trong mộng chẳng phai bao giờ Mưa buồn lòng nhớ chuyện xưa Chiếc ô duyên nợ nên thơ cuộc tình Mưa rơi ướt trái tim mình Mưa sầu duyên kiếp ba sinh phủ phàng....
Quang Minh at 04/28/2010 09:23 pm reply
Mưa buồn lòng nhớ chuyện xưa Chiếc ô duyên nợ nên thơ cuộc tình Mưa rơi ướt trái tim mình Mưa sầu duyên kiếp ba sinh phủ phàng.... ****************** trời đang nắng gắt chợt mưa rơi hạt mưa nặng hạt gió phất phơi nép mình bên phố nghe hơi lạnh thoáng ở hiên bên có dáng người nhìn sao xinh thế như hoa nở đang đứng đụt mưa mõi mắt chờ sẳn ô tay ấy sang đưa bạn cùng bước đường về chung ô nơ thầm lặng nghe tim đang trổi nhịp chợt hạt mưa thương ướt má nàng khẻ nhẹ khăn tay lau người ngọc đôi mắt em cười hạt mưa tan nẻo về nhà ấy gần nhà mình mong cho mưa cứ đổ mông mênh sóng đôi nhẹ bước hương tình ấm chiếc ô duyên nợ trải lòng lên hương tóc em như lan phớt diệu man mác quyện vào cổ ai yêu áo trắng bó người làn cong gợi tình như mời mọc bướm cô liêu chiếc ô chung bước dài thâm thẩm hạt nước mưa lòng nặng tình câm phút đã về nhà em không hay chia tay ánh mắt lưu tình ấm em ạ bây giờ anh đắm say hồn anh gởi ấy thương hay để trọn quyền định đoạt em đoạ đài chiếc ô lưu dấu ái tình mê
Nha Ky Đảo Đào Hoa at 04/28/2010 04:09 pm comment
Bài thơ bạn thật là hay Làm Kỳ đây thấy mê say cỏi lòng Tình yêu làm tim lòng bây bổng Nên mượn lời thơ mộng thả bay Hòa theo tiếng gió tứ thơ say Ngơ ngơ ngẩn ngẩn.....thơ đầy thương yêu.... chúc Minh những ngày nghĩ lễ thật thoải mái Minh nhé......
Quang Minh at 04/28/2010 09:41 pm reply
em lộng lẩy kiêu sa say đắm chỉ thầm nhìn sao nắm tay em một bày tay bút ngọc kẻ thèm chỉ mơ tưởng chiêm bao giấc mộng em rất biết anh thương hy vọng một ngày nào xây mộng uyên ương em hởi em cao xa phi tưởng chỉ mơ thôi .anh chỉ mơ thôi (chúc chị nhã kỳ buổi tối an lạc nhẹ nhàng )
visaoxanh at 04/28/2010 03:46 pm comment
Văn thơ em kém cỏi Không vượt nổi bốn dòng Em từ đây xin đặng Không đối đáp cùng anh
Quang Minh at 04/28/2010 04:03 pm reply
nghe gió nói sao xanh học giỏi còn cô mây nàng bảo bạn bè thường nô đùa giởn ánh trăng che hoạ thơ văn sao xanh khiêm nhượng tuy bốn câu anh như mường tượng thiên trường thơ vương vấn bao tình anh xin nhận bốn dòng minh định định cả lòng định trái tim em
Nghia at 04/28/2010 02:37 pm comment
Con tim em vẫn luôn mở cửa Đón anh vào giấc mộng uyên ương Anh nơi đó ấp ủ đêm trường Sao không chịu nói lời yêu mở ngõ Rồi tới khi làm vương phi cấm Anh lại ngồi than trách phận anh Nhưng giờ đây việc đã công thành Xin anh hãy chớ hờn tủi hận. Trong đêm thanh gió lạnh thổi qua mành Như đánh thức em tôi bừng tỉnh Ngắm trăng treo trên bầu trời cô quạnh Lạnh một mình trăng khóc ướt cỏ non
Quang Minh at 04/28/2010 10:23 pm reply
Ngắm trăng treo trên bầu trời cô quạnh Lạnh một mình trăng khóc ướt cỏ non **************** ngõ vào tim lối vẻ đường mòn len nổi nhớ sương non gió lạnh ngắm trăng treo bầu trời cô quạnh bao đêm trường ấp ủ lòng anh tình đôi ta ví nhở không thành tan nát nhỉ yến oanh rả bạn vườn hồng nay trở thành vườn cấm mộng uyên ương sâu thẩm sầu tan trong đêm thâu gió lạnh tình mang như hoa úa lệ hoang vô vọng nàng vương phi sầu mộng cô tô tim tan vở bóng chàng phạm lãi thương em hoa lòng anh trang trãi lạnh một mình tim khóc sầu ai trang thơ dài hồn thơ tình ái đốt đem vào cổ mộ yêu đương
Nghia at 04/28/2010 02:15 pm comment
có khi nào lang thang phố vắng tìm dư âm hạ nắng hương trinh nghe cô đơn tràn ngập cỏi tình phố vắng tênh lòng sao chuổi nặng" ............................................. Có khi nào lang thang nơi phố vắng Dáng hình xưa thấp thoáng xa xa Muốn chạy tới ôm vai người yêu dấu Để được nghe hơi ấm sưởi tim côi. Nhưng đường tình không bước nổi anh oi Không xa xôi nhưng không hề với tới Ngặt một nỗi hàng rào chia hai lối Sánh bên anh một giai nữ thướt tha. Em ngập ngùi đứng nhìn từ phía xa Thoáng lành lạnh đôi má hồng chớm nở Trách than phận không cao sang danh vị Đã mất anh mãi mãi mất người ơi. Lòng chỉ biết chúc anh vui hạnh phúc Đường phố quen lại vắng bóng người đi Em lê bước chân chạm nhẹ lá rơi Hơi lạnh tỏa lan bàn chân nhỏ hỡi người
Quang Minh at 04/28/2010 10:01 pm reply
đường về nhà hoa gạo lụt rơi hương hoa thắm lẫn hoà hương tóc phố vắng tanh in bóng chúng mình mùi hoa gạo trinh nguyên người ngọc sánh vai nhau bước dọc tâm hồn thoảng như ai hơi thở thơm thơm thấm vào phổi vào tim nhẹ nhỏm lời ru êm ngọt ngào sóng vổ anh mơ màng hạnh phúc tương lai phố vắng y vẫn thấy hồn say men tình ái trang đài một thưở người yêu dấu rộng mở vòng tay nhà em yêu cách hàng rào gai không cách nổi mối tình trai gái ta yêu nhau máu tim ngừng chảy hồn thơ chan chứa cả tình say
Lãnh Ngọc Bích at 04/28/2010 09:15 am comment
giữa biển khơi cát im lìm vô thức có hiểu gì bao bứt rứt thở than mặt biển ấy bao bọt nước vỡ tan bao sóng vỗ tràn lan mặt biển cát vẫn hoài nỗi nhớ triền miên bao khắc khoải ưu phiền lan tỏa nếu một ngày cát có rời bỏ theo cơn gió vô thường kia đó anh ở lại cũng đừng mong ngó đừng trách hoài cơn gió thổi qua nếu một ngày cát xa biển cả anh đừng mãi la cà dọc biển cứ để cát mỗi ngày tan biến đừng thở dài luyến tiếc điều chi nếu một ngày ta có chia ly anh cứ thế mà đi đừng quay lại.
Quang Minh at 04/28/2010 11:18 am reply
bờ cát em xin đừng hờn mát trách biển anh tội nghiệp lòng anh biển sao đành nhìn cát lệ đoanh hồn day dứt do cô gió loạn có chàng mây nghiêm trang làm chứng biển lòng anh thực bụng yêu nàng gió hờn ghen tạo sóng nát tan xóa tym nhớ tan hoang cát mộng bờ cát em xin đừng giận biển hảy nhận đây đợt sóng nhu êm ru bờ cát trắng xóa bao đêm nụ hôn biển in môi cát mịn thương bờ cát biển luôn hôn mãi hôn miên man khuôn mặt cát xinh hôn mãi mãi người tình thiên định giữa trời cao dào dạt biển lòng có những lúc nụ hôn cháy bỏng hôn cuồng điên nghiền nát môi hồng hôn vội vàng khi lúc trăng nghiêng trên bờ môi em cát tình nồng anh mong muốn anh biển trong lành trên bờ cát em màu thiên thanh một mối tình trường ca chàng biển của thủy chung bờ cát biển xanh
Lãnh Ngọc Bích at 04/28/2010 08:27 am comment
có đôi lần em muốn bước đi chân ko biết nghĩ gì mà mãi chậm đôi mắt buồn mi cong khẽ nhắm nhớ đôi lần ta đắm giấc bên nhau có đôi lần em cứ ước ao bờ vai ấy đừng trao về ai khác đừng làm tim em chợt tan nát đừng làm những khao khát vỡ tan có đôi lần anh bỗng bước ngang bao nhung nhớ tràn lan và vỗ sóng để đem về ấp ôm một hình bóng anh đi rồi để khoảng trống không tên có đôi lần đôi mắt ngó lên tìm ai đó trên nền trời mây kín nghe tiếng lòng mãi còn bịn rịn hỏi vì đâu tình yêu đầu tan vỡ có đôi lần nghe dập dìu nhịp thở vẫn bồi hồi nhớ thuở có nhau tình nồng thắm ta đã trót trao nay còn gì khi đời vào ngang trái.
Quang Minh at 04/28/2010 11:35 am reply
anh cũng muốn anh người chinh phục trái tim trong lúc bấy kẻ mơ em chớ trách anh khéo hửng hờ tội anh lắm em ơi tội lắm em lộng lẩy kiêu sa say đắm chỉ thầm nhìn sao nắm tay em một bày tay bút ngọc kẻ thèm chỉ mơ tưởng chiêm bao giấc mộng em rất biết anh thương hy vọng một ngày nào xây mộng uyên ương em hởi em cao xa phi tưởng chỉ mơ thôi .anh chỉ mơ thôi em giận dổi trông xinh nghỉ tủi anh phận hèn đen đỉu vô duyên chỉ thương em giấc mộng mơ tiên nào dám nghỉ sánh đôi người ngọc mơ em mơ mối tình trên blog mỗi chiều buồn mở blog ngận ngừ nhìn mỹ nử say hình mỹ nử hồn mênh mông nuốt cạn dòng thơ muốn nói em một câu tình tứ i love chẳng thốt nên lời xem entry như thể tình câm chôn nổi nhớ vào tim cô lử
Quang Minh at 04/28/2010 05:33 am comment
có lần ngở gặp em phố vắng lần đâu đây vương vấn bóng hình đôi mắt nai vẻ nét chung tình anh nhớ mãi u hoai đôi mắt có lần em nàng hồng muôn thuở của riêng anh của trái tim khờ có lần anh muốn mộng muốn mơ muốn em mãi mãi nàng thơ anh đó có lần anh nghỉ em cơn gió thổi tình tan vạn ngỏ trời chiều có lần em mây tím đìu hiu cho tình sử vương thơ hòa điệu có lần em muốn anh tìm hiểu nhưng biết sao ai biểu em đi có một lần một lần duy nhứt tình duyên sâu đậm chẳng phôi phai trái tim anh chợt thuộc về ai và mãi mãi không phai tình nhớ có lần em nàng thơ muôn thưở nhớ em nhiều và nhớ trong mơ có lần anh cũng nghỉ anh say chỉ nói yêu sao anh ngần ngại em biết chăng bao điều muốn nói nói yêu và mở rộng vòng tay
Những bài thơ cũ....
Trả lờiXóaChúc QM buối tối ấm áp nhé!
những bài thơ cũ còn ghi trong trí
Xóadòng com như ý nghỉ thoảng đâu đây
buổi tối nầy vương vấn nhớ đến ai
lòng se buốt hơi cay dòng lệ mặn