NỔI NIỀM LƯU CẢM
************
am tiền hoa ngọc tuổi thơ
lớn lên trong đạo xây bờ sông nhu
thả thuyền lướt sóng ba phù
lên ghềnh xuống thác đường tu giữ gìn
năm thu vui nghĩa đệ huynh
tình thương kết tụ ánh minh chiếu ngời
cha hiền chỉ dạy đạo đời
khuyên con ráng chí tu thời hồi tiên
ba ngươn đơn độc con thuyền
quả lành sàng lọc nơi miền trần gian
mau chơn kịp chuyến đò nan
trẩy về miền ngược xuôi thoàng non lam
tuổi ngà pháp ngọc hoa đàm
theo gương tòng bá kết đam chuổi mầu
tứ thời lắng tụ ánh châu
oai nghi suối thắm sông nâu gội lòng
hành y gương hạnh bá tòng
trụ theo ý bá hổ long hội hòa
tọa thoàng sen báu trổ hoa
ngọa lưu ly thắm sông đà suối di
đắm say ánh đạo diệu mỳ
gọt mài gương ngọc anh nhi hạnh lành
biển thương non nghĩa mây xanh
sông châu suối báu gió thanh nung lòng
nhớ về quê cảnh non bồng
tâm tư thầm nhủ trả xong trở về
mực xanh giấy trắng ý đề
nhứt tâm vì đạo tách bề đời riêng
nổi niềm ai biết ai biên
đã tu thời hiểu nợ miền trần gian
bình thường đời chẳng có nan
bước vào nẻo đạo đời nan vô ngần
thuở xưa mấy kẻ sang tần
trở về rạng rở ai bằng tương như
thư sinh kiếm ngọc lòng chừ
khiến cho tần thủy kiên cừ triệu bang
giang đông chỉ một con thoàng
cấp đao phó hội ngô bang bàng hoàng
văn quan lổ túc ngở ngàng
vỏ quan cam lữ kiên gan quan ngài
ơn dầy công khó phật thầy
chỉ đường liểu tử phô bày trường sinh
ngọc kia ẩn nét huyền minh
về nơi sằn dã vận trình đạo nhu
đường tu thẳng lối ngút mù
vẹt tan mây áng ánh nhu trăng huyền
tâm tư như suối cam tuyền
chảy xuyên các mạch soi chuyền khiếu khai
đang thời vận chuyển như lai
ông bà cha mẹ trúc mai gợi lòng
phải mau kiếm vợ nối dòng
thật là khó nghỉ ân công sanh thành
nếu mà cượng lý khôn đành
tròn câu đạo đức dứt cành đời xanh
hiếu nhi đời đạo trọn phanh
thuận theo ý nghỉ sanh thành cho xong
để mà rảnh chí non bồng
ậm ừ lần lựa theo dòng thời gian
tưởng mà hòa hưởn rồi đang
ai dè chuyện thiệt đánh tan tâm cường
bể lòng cuồng cuộng ba đường
ác lung điển trượt xuyên dương quậy bồ
khiến cho ý trẻ xô bồ
tứ thời công khó ơ hồ lơi tâm
đêm thanh mượn nét thơ thâm
mượn dòng thơ ngọc quên mầm bể dâu
lặng trang kiếm báu tay trao
vung gươm sắc bén vào chầu tần vương
sân đình hang ổ trào đường
một mình nan cự khá đương quần hồ
nếu mà tại chốn am đồ
ai nào có ngán bầy hồ cáo kia
am tiền son tạc đá bia
bên thầy cội điển bên kìa cha thương
dựa lưng bên chốn am đường
chấp bây kéo đến đương đương so tài
nhưng thôi ta có kế hay
theo gương hàn tín chờ ngày nở hoa
đem thân lưu lạc đường xa
tùy cơ ứng biến mới ra anh tài
đường trường mới biết ngựa hay
biết người kỵ mã bền dai chí cường
nghỉ suy thắm thía niềm thương
cha già cho trẻ ẩn nương quê nhà
trong thời đá khoát màu ngà
đổi thay thế hệ con cha phải đành
ẩn lòng vui nếp điền canh
lặng yên lo đạo trượt thanh tách rời
lời thơ hòa hạt châu rơi
tâm tư nức nở rối bời biết bao
quê nhà ruột thắt ai đào
gần bên gia cảnh nhớ màu am vân
còn khi mang kiếp chinh nhân
tuy xa nhưng lại rất gần lòng ta
đường đi dầu có bao xa
muốn về am cảnh quê nhà thì đi
về cha vui trọn chữ di
về nhà vui trọn hiếu nhi gia đình
bên đời bên đạo thật xinh
bền gan bền chí sửa mình lo tu
nép mình tỏa ánh cang nhu
vui câu lạc đạo nét tu nào sờn
mong cầu thế cuộc xóa hờn
người dân một nước vui cơn thái bình
đi đi lại lại do mình
muốn đi muốn ở vẹn tình phân minh
nhớ cha nhớ muội nhớ huynh
minh minh thương nhớ thân mình gầy đau
biết rằng nam tử thế nào
nhưng sao khó tả niềm nao rạt rào
thuở giờ sống cảnh đạo màu
mắt nhìn quen mắt ý trao hạp nhiều
tai nghe tiếng kệ ngân kêu
tâm nghe suối mát theo chiều niềm thương
bầy câu chim trắng náo nương
ngở ngàng một cánh tách đường bay riêng
cánh chim đau khổ ưu phiền
giận mây giận gió giận chuyền trời thanh
giận luôn mạ thắm đồng xanh
giận cho mình nữa tức gành non sông
thời gian lửa thử vàng ròng
vàng kia sắc ánh soi dòng thời gian
tạm thời sống cảnh gian nan
nhìn xem cuộc thế trở ngang thế nào
đem vàng trộn lẩn với thau
bảo thau đẹp ánh vàng cao khó bì
chén sành chén ngọc ra gì
cùng là thứ chén có chi quí nào
cuộc đời bướm lả ong trao
chê hoa kém thắm thua hoa vệ đường
đổi thay thế cuộc trở đương
nhưng thương đất nước lạc vương bốn nghìn
trải bao thế sự đăng trình
bây giờ thống nhất nước mình ấm no
nén lòng giả điếc khôn dò
cầu mong đất nước ấm no dân lành
cũng là trong những đêm thanh
trải bày gan mật phân ranh đạo đời
vận trù chí cả sớm mơi
tém bày gọn ghẻ khuya thời trưa kia
ẩn tâm ngọc dủa trao tria
ngọc in nét ngọc khoát bìa bùn nhơ
ngọc mình sáng tỏa hay mờ
chỉ mình mình hiểu trông chờ ai chi
nét thanh tánh sáng tu mi
tâm tư gởi trọn lời thi bài nầy
công cha nghĩa mẹ ân thầy
gắng lo vuông vẹn đài mây lướt về
nhớ cha nhớ mẹ nhớ quê
đạp mây lướt gió rẻ bề về tiên
thương thầy làm rạng con hiền
rạng danh con trẻ thầy hiền thơm lây
tiếng thơm ân đức phật thầy
ngàn năm mãi mãi còn đây điển thầy
lời thơ thô thiển trải bày
mong trên thầy tổ cao dầy chứng tri
********
ai thông cảm cho người không ngủ
vận tâm can khí tựu thông lưu
mỗi thời trôi tính một kỳ chu
gom sáu khắc cọng chi nhơn chủ
im lìm tợ thể rùa nghinh rắn
rởn rợn nào như hổ vờn hươu
định tinh thần hội đủ tam nguyên
xung thiên đảnh kết viền bát bửu
************
am tiền hoa ngọc tuổi thơ
lớn lên trong đạo xây bờ sông nhu
thả thuyền lướt sóng ba phù
lên ghềnh xuống thác đường tu giữ gìn
năm thu vui nghĩa đệ huynh
tình thương kết tụ ánh minh chiếu ngời
cha hiền chỉ dạy đạo đời
khuyên con ráng chí tu thời hồi tiên
ba ngươn đơn độc con thuyền
quả lành sàng lọc nơi miền trần gian
mau chơn kịp chuyến đò nan
trẩy về miền ngược xuôi thoàng non lam
tuổi ngà pháp ngọc hoa đàm
theo gương tòng bá kết đam chuổi mầu
tứ thời lắng tụ ánh châu
oai nghi suối thắm sông nâu gội lòng
hành y gương hạnh bá tòng
trụ theo ý bá hổ long hội hòa
tọa thoàng sen báu trổ hoa
ngọa lưu ly thắm sông đà suối di
đắm say ánh đạo diệu mỳ
gọt mài gương ngọc anh nhi hạnh lành
biển thương non nghĩa mây xanh
sông châu suối báu gió thanh nung lòng
nhớ về quê cảnh non bồng
tâm tư thầm nhủ trả xong trở về
mực xanh giấy trắng ý đề
nhứt tâm vì đạo tách bề đời riêng
nổi niềm ai biết ai biên
đã tu thời hiểu nợ miền trần gian
bình thường đời chẳng có nan
bước vào nẻo đạo đời nan vô ngần
thuở xưa mấy kẻ sang tần
trở về rạng rở ai bằng tương như
thư sinh kiếm ngọc lòng chừ
khiến cho tần thủy kiên cừ triệu bang
giang đông chỉ một con thoàng
cấp đao phó hội ngô bang bàng hoàng
văn quan lổ túc ngở ngàng
vỏ quan cam lữ kiên gan quan ngài
ơn dầy công khó phật thầy
chỉ đường liểu tử phô bày trường sinh
ngọc kia ẩn nét huyền minh
về nơi sằn dã vận trình đạo nhu
đường tu thẳng lối ngút mù
vẹt tan mây áng ánh nhu trăng huyền
tâm tư như suối cam tuyền
chảy xuyên các mạch soi chuyền khiếu khai
đang thời vận chuyển như lai
ông bà cha mẹ trúc mai gợi lòng
phải mau kiếm vợ nối dòng
thật là khó nghỉ ân công sanh thành
nếu mà cượng lý khôn đành
tròn câu đạo đức dứt cành đời xanh
hiếu nhi đời đạo trọn phanh
thuận theo ý nghỉ sanh thành cho xong
để mà rảnh chí non bồng
ậm ừ lần lựa theo dòng thời gian
tưởng mà hòa hưởn rồi đang
ai dè chuyện thiệt đánh tan tâm cường
bể lòng cuồng cuộng ba đường
ác lung điển trượt xuyên dương quậy bồ
khiến cho ý trẻ xô bồ
tứ thời công khó ơ hồ lơi tâm
đêm thanh mượn nét thơ thâm
mượn dòng thơ ngọc quên mầm bể dâu
lặng trang kiếm báu tay trao
vung gươm sắc bén vào chầu tần vương
sân đình hang ổ trào đường
một mình nan cự khá đương quần hồ
nếu mà tại chốn am đồ
ai nào có ngán bầy hồ cáo kia
am tiền son tạc đá bia
bên thầy cội điển bên kìa cha thương
dựa lưng bên chốn am đường
chấp bây kéo đến đương đương so tài
nhưng thôi ta có kế hay
theo gương hàn tín chờ ngày nở hoa
đem thân lưu lạc đường xa
tùy cơ ứng biến mới ra anh tài
đường trường mới biết ngựa hay
biết người kỵ mã bền dai chí cường
nghỉ suy thắm thía niềm thương
cha già cho trẻ ẩn nương quê nhà
trong thời đá khoát màu ngà
đổi thay thế hệ con cha phải đành
ẩn lòng vui nếp điền canh
lặng yên lo đạo trượt thanh tách rời
lời thơ hòa hạt châu rơi
tâm tư nức nở rối bời biết bao
quê nhà ruột thắt ai đào
gần bên gia cảnh nhớ màu am vân
còn khi mang kiếp chinh nhân
tuy xa nhưng lại rất gần lòng ta
đường đi dầu có bao xa
muốn về am cảnh quê nhà thì đi
về cha vui trọn chữ di
về nhà vui trọn hiếu nhi gia đình
bên đời bên đạo thật xinh
bền gan bền chí sửa mình lo tu
nép mình tỏa ánh cang nhu
vui câu lạc đạo nét tu nào sờn
mong cầu thế cuộc xóa hờn
người dân một nước vui cơn thái bình
đi đi lại lại do mình
muốn đi muốn ở vẹn tình phân minh
nhớ cha nhớ muội nhớ huynh
minh minh thương nhớ thân mình gầy đau
biết rằng nam tử thế nào
nhưng sao khó tả niềm nao rạt rào
thuở giờ sống cảnh đạo màu
mắt nhìn quen mắt ý trao hạp nhiều
tai nghe tiếng kệ ngân kêu
tâm nghe suối mát theo chiều niềm thương
bầy câu chim trắng náo nương
ngở ngàng một cánh tách đường bay riêng
cánh chim đau khổ ưu phiền
giận mây giận gió giận chuyền trời thanh
giận luôn mạ thắm đồng xanh
giận cho mình nữa tức gành non sông
thời gian lửa thử vàng ròng
vàng kia sắc ánh soi dòng thời gian
tạm thời sống cảnh gian nan
nhìn xem cuộc thế trở ngang thế nào
đem vàng trộn lẩn với thau
bảo thau đẹp ánh vàng cao khó bì
chén sành chén ngọc ra gì
cùng là thứ chén có chi quí nào
cuộc đời bướm lả ong trao
chê hoa kém thắm thua hoa vệ đường
đổi thay thế cuộc trở đương
nhưng thương đất nước lạc vương bốn nghìn
trải bao thế sự đăng trình
bây giờ thống nhất nước mình ấm no
nén lòng giả điếc khôn dò
cầu mong đất nước ấm no dân lành
cũng là trong những đêm thanh
trải bày gan mật phân ranh đạo đời
vận trù chí cả sớm mơi
tém bày gọn ghẻ khuya thời trưa kia
ẩn tâm ngọc dủa trao tria
ngọc in nét ngọc khoát bìa bùn nhơ
ngọc mình sáng tỏa hay mờ
chỉ mình mình hiểu trông chờ ai chi
nét thanh tánh sáng tu mi
tâm tư gởi trọn lời thi bài nầy
công cha nghĩa mẹ ân thầy
gắng lo vuông vẹn đài mây lướt về
nhớ cha nhớ mẹ nhớ quê
đạp mây lướt gió rẻ bề về tiên
thương thầy làm rạng con hiền
rạng danh con trẻ thầy hiền thơm lây
tiếng thơm ân đức phật thầy
ngàn năm mãi mãi còn đây điển thầy
lời thơ thô thiển trải bày
mong trên thầy tổ cao dầy chứng tri
********
ai thông cảm cho người không ngủ
vận tâm can khí tựu thông lưu
mỗi thời trôi tính một kỳ chu
gom sáu khắc cọng chi nhơn chủ
im lìm tợ thể rùa nghinh rắn
rởn rợn nào như hổ vờn hươu
định tinh thần hội đủ tam nguyên
xung thiên đảnh kết viền bát bửu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét