NỔI LÒNG ( 2 )
*********
có học thì phải có hành
có thi có cử đua tranh lẻ thường
người tu ma khảo muôn phương
đạo cao một trượng ma vương một sào
từ bi bác ái rạt rào
đại hùng đại lực pháp nào phật môn
thuở xưa hàn tín luồn trôn
mạnh như hạng vỏ phải ôm hận sầu
thôi ta ẩn nhẩn qua cầu
ví như nhơn quí phải ngồi thiên lao
bình minh chói rạng cũng mau
thì lời đại nguyện ước cao đạt thành
còn nay đau xót dạ đành
lòng như se thắt thể mành ngủ mê
âm thầm lòng những tỉ tê
ẩn thân nhẩn nhịn non quê chờ về
thân nơi cỏi tạm nặng nề
muôn nghìn lổi phải bốn bề bao vây
vui mồm lở tiếng nói sai
thì là bắt bẻ vào ngay chính mình
tự nhiên sóng nổi ba đình
khiến trong gia đạo thâm tình xót xa
buồn lòng than thở thở thân ta
vương chi đọa thế khổ a thế nầy
nhớ ngày thọ pháp chơn thầy
tưởng thầm trong dạ đạo thầy dẻ tu
lâu ngày càng thấm đạo nhu
càng tăng tiến đạo càng ngu ngốc đời
nhiều khi khổ quá than trời
sao tu khổ thế biết đời nào xong
hồn ta hướng chí tang bồng
thân ta lại ở trần hồng đau thương
càng tu càng khổ trăm đường
ngậm cay nuốt đắng sự thường người tu
tiếng lòng cao vút mây mù
nổi niềm đoạn đoạn mờ lu ai tường
đêm dài giấc điệp mộng trường
trở trăn cái xác hồn nương đầu gành
thân nầy chỉ có cao xanh
hiểu không chỉ biết phận đành cưu mang
dặt dằn hồn xác đôi đàng
giờ linh muốn tịnh rộn ràng đâu đâu
trí luôn luôn nhớ buồn rầu
trong xương trong tủy như ngồi chong gai
thế thời phong vận đọa đài
tai trời ách nước râu mày chịu chung
gió ngàn trổi khúc nảo nùng
mây mù mưa lệ chập chùng thế gian
mong cầu đạt đạo kim cang
tạm nương thôn dả luyện đam âm thầm
tháng ngày đội tuyết mưa dầm
mặc cho thiên hạ rì rầm thị phi
đường tu ta vẫn cứ đi
dẩu cùng thế lắm xá gì thân nhơ
cỏ cây phủ lấp lựng lờ
trôi theo năm tháng yên bờ xác thân
nghìn thu đài đoạn bất cần
đạo thầy chôn chặt xương gân ngọc ngà
trải gan bày óc âu là
gan cầu đại đạo óc ta thương đời
nhẫn lòng đau thắt mọi nơi
thân nầy muốn bỏ hồn vơi nhẹ nhàng
dập dìu nương gió thênh thang
trời cao bể thẩm mây ngàn rừng xanh
thâm xuyên cùng cốc suối lành
càn khôn thỏa chí tu hành mặc ta
bi ai hí lộng chẳng qua
tuồng đời khéo diển ta bà mà thôi
còn đâu đâu nữa sầu âu
ngày thương đêm hận cạn bầu tâm tư
hồn về dưới gót chơn như
gần thầy kề đạo an lư một niềm
xác trần năm tháng trôi chìm
dẩu vùi lòng đất óc tim vẫn còn
tim còn một khối đạo son
óc còn một ý quyết tròn đường tu
điển thầy xin phủ tàng dù
cho con trí huệ ba phù lánh xa
*********
có học thì phải có hành
có thi có cử đua tranh lẻ thường
người tu ma khảo muôn phương
đạo cao một trượng ma vương một sào
từ bi bác ái rạt rào
đại hùng đại lực pháp nào phật môn
thuở xưa hàn tín luồn trôn
mạnh như hạng vỏ phải ôm hận sầu
thôi ta ẩn nhẩn qua cầu
ví như nhơn quí phải ngồi thiên lao
bình minh chói rạng cũng mau
thì lời đại nguyện ước cao đạt thành
còn nay đau xót dạ đành
lòng như se thắt thể mành ngủ mê
âm thầm lòng những tỉ tê
ẩn thân nhẩn nhịn non quê chờ về
thân nơi cỏi tạm nặng nề
muôn nghìn lổi phải bốn bề bao vây
vui mồm lở tiếng nói sai
thì là bắt bẻ vào ngay chính mình
tự nhiên sóng nổi ba đình
khiến trong gia đạo thâm tình xót xa
buồn lòng than thở thở thân ta
vương chi đọa thế khổ a thế nầy
nhớ ngày thọ pháp chơn thầy
tưởng thầm trong dạ đạo thầy dẻ tu
lâu ngày càng thấm đạo nhu
càng tăng tiến đạo càng ngu ngốc đời
nhiều khi khổ quá than trời
sao tu khổ thế biết đời nào xong
hồn ta hướng chí tang bồng
thân ta lại ở trần hồng đau thương
càng tu càng khổ trăm đường
ngậm cay nuốt đắng sự thường người tu
tiếng lòng cao vút mây mù
nổi niềm đoạn đoạn mờ lu ai tường
đêm dài giấc điệp mộng trường
trở trăn cái xác hồn nương đầu gành
thân nầy chỉ có cao xanh
hiểu không chỉ biết phận đành cưu mang
dặt dằn hồn xác đôi đàng
giờ linh muốn tịnh rộn ràng đâu đâu
trí luôn luôn nhớ buồn rầu
trong xương trong tủy như ngồi chong gai
thế thời phong vận đọa đài
tai trời ách nước râu mày chịu chung
gió ngàn trổi khúc nảo nùng
mây mù mưa lệ chập chùng thế gian
mong cầu đạt đạo kim cang
tạm nương thôn dả luyện đam âm thầm
tháng ngày đội tuyết mưa dầm
mặc cho thiên hạ rì rầm thị phi
đường tu ta vẫn cứ đi
dẩu cùng thế lắm xá gì thân nhơ
cỏ cây phủ lấp lựng lờ
trôi theo năm tháng yên bờ xác thân
nghìn thu đài đoạn bất cần
đạo thầy chôn chặt xương gân ngọc ngà
trải gan bày óc âu là
gan cầu đại đạo óc ta thương đời
nhẫn lòng đau thắt mọi nơi
thân nầy muốn bỏ hồn vơi nhẹ nhàng
dập dìu nương gió thênh thang
trời cao bể thẩm mây ngàn rừng xanh
thâm xuyên cùng cốc suối lành
càn khôn thỏa chí tu hành mặc ta
bi ai hí lộng chẳng qua
tuồng đời khéo diển ta bà mà thôi
còn đâu đâu nữa sầu âu
ngày thương đêm hận cạn bầu tâm tư
hồn về dưới gót chơn như
gần thầy kề đạo an lư một niềm
xác trần năm tháng trôi chìm
dẩu vùi lòng đất óc tim vẫn còn
tim còn một khối đạo son
óc còn một ý quyết tròn đường tu
điển thầy xin phủ tàng dù
cho con trí huệ ba phù lánh xa
Bé Ngốc at 06/27/2010 11:42 pm comment
Trông hình anh bảo bé xinh Người ta bảo Ngốc cái tên bây giờ Có lẻ Bé Ngốc mộng mơ Nên người ta ngở thẩn thờ ngốc thôi Dáng Bé nhỏ nhắn bé tôi Anh khen Bé Ngốc hôm nay mơ màng Cám ơn anh nhé nghe chàng Vội vàng khen để nàng mừng nàng vui Ui sao diểm phúc thân tôi Có người xin đặt chử tình kết se Anh ơi bé nói anh nghe Đừng đùa cợt Bé nghe lòng tim đau Bờ vai cho Bé ước ao Anh cho bé dựa nghe sao ấm lòng Lời thơ anh gởi mêng mong Cho lòng viễn xứ xuyến xao bao lời Anh ơi Bé dám chê cười Phận hèn thân thấp như người vậy thôi Thân em giờ mãi xa xôi Ngồi buồn lẻ bóng mong người phương xa...... Nhận anh và cùng nụ hoa Nghìn thương anh gởi nơi xa bé chờ.... http://danangnet.org/up/images/2uvh05c4xgddk45qr3q0.jpg
Bé Lười at 06/27/2010 11:28 pm comment
Còn chi vui nữa dạo trần gian Tay nắm tay nhau chân bước dồn Lén nhìn ánh mắt trao tình ấm Hây hây má ửng đỏ làm duyên Xuân đến đất trời òa nhựa sống Cỏ cây hoa lá muốn làm duyên Ưỡn mình khoe sắc màu rực thắm Như đón tình anh vào tim em. Xa anh biền biền mấy năm trời Em tưởng hình em xa ngàn khơi Nào ngờ em nhận dòng thơ ấm Hình em anh vẫn khác đậm hằn in. Nước mắt rơi em buồn hay vui sướng Trong lòng em không biết được anh Em muốn về bên anh ngay anh hỡi Nhưng giờ muộn quá rồi anh oi
Bé Lười at 06/27/2010 11:03 pm comment
Cho em đầu hàng với những bài thơ Hán của anh ...... hii không được cười em đó nha
Bé Lười at 06/27/2010 10:47 pm comment
Tem cho anh nè .. P/S ..hôm nay em thử ngồi dịch tiếng Hán xem sao....sao mà em dốt tiếng Hán thế không biết....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét